Người đến không phải TDD, mà là tam hoàng tử Bắc Thần Lẫm.
“tam đệ, sao lại là đệ?” BTH che dấu ánh mắt thất vọng dưới lớp vỏ lạnh lùng, ngữ khí cũng bởi vì thất vọng mà có chút lãnh đạm.
TDD cuối cùng vẫn không quay về thái tử phủ, vậy nàng rốt cuộc là đang ở đâu? Đã bốn ngày rồi, trong bốn ngày vừa rồi, trong đầu hắn toàn là bóng dáng của TDD, nụ cười hồn nhiên của TDD.
Hắn thật đúng là tên hỗn đản, rõ ràng biết cá tính của TDD là ăn mềm không ăn cứng, hắn cư nhiên lại bởi vì bực bội trong lòng mà không để ý đến nàng, chẳng trách TDD thật sự tức giận, còn bỏ đi, bây giờ thì tốt rồi, nàng nhất định sẽ không quay lại, mà hắn cũng không cách nào tìm được nàng.
“Hoàng huynh, chỉ là một nô tỳ mà thôi, không cần bởi vì liên quan đến TDD mà đổ hết tội lỗi lên đầu người khác.” Bắc Thần Lẫm khuyên nhủ.
Hắn đã biết việc TDD bỏ đi, hôm nay đến đây cũng là muốn nhìn xem TDD đã hồi phủ chưa, chỉ là còn chưa nhìn thấy TDD, đã trông thấy một màn kinh dị.
BTH còn chưa trả lời, Tiểu Thúy đã vội mở miệng cầu cứu.
“Tam hoàng tử, xin cứu nô tỳ, nô tỳ không muốn chết, Tâm hoàng tử cứu mạng.” chỉ cần có một tia hy vọng, nàng sẽ không bỏ qua, cái gì nói được đều nói, nàng vẫn còn trẻ như vậy, thật sự không muốn chết.
BTH một lời cũng không nói, kỳ thực hắn không phải thật sự muốn giết Tiểu Thúy, chỉ là hy vọng dùng biện pháp này để buộc TDD trở về, nhưng không ngờ chiêu này đối với TDD là vô dụng.
Hắn quay đầu lại, một lần nữa nhìn vào trong đám người bên ngoài kia, quả nhiên vẫn không phát hiện ra thân ảnh của TDD, đột nhiên có một tên thị vệ tiền từ ngoài vào, vội vàng chạy đến bên cạnh BTH, lúc nhìn thấy Tiểu Thúy không xảy ra chuyện gì, cũng nhẹ nhõm thở ra một hơi.
“Thái tử điện hạ, có tin tức của thái tử phi rồi.” thị bệ nhanh chóng đên gần BTH nhỏ giọng nói, sau đó mang bức họa trên tay giao cho BTH.
BTH vừa nghe thấy ba chữ “thái tử phi”, không nói lời nào liền giật lây bức họa, đột nhiên nhìn đến giòng chữ đỏ bên dưới, quả thực la nét chữ của TDD, hắn căng thẳng nắm chặt bức họa, đọc kỹ giòng chữ đó.
“hoàng huynh, sao rồi?” Bắc Thần Lẫm hoài nghi nhìn BTH.
BTH thu lại bức họa trên tay, quay người nhìn về phía mấy tên thị vệ cùng Tiểu Thúy: “thả Tiểu Thúy ra, từ hôm nay các mama phải chăm sóc tốt cho Tiểu Thúy, nếu nàng xảy ra chuyện gì, thì mang đầu đến gặp bổn vương.”
BTH chỉ lạnh lùng nói ra mấy câu, liền quay trở lại Duyệt Tâm Các, cũng không nói thêm lời nào, Bắc Thần Lẫm nhìn theo bóng dáng của hắn, khắp mặt đều là vẻ mờ mịt hoang mang, sao vừa mới vẫn còn ra sát lệnh, hiện lại lại đột nhiên đổi tính rồi.
BTH sau khi trở lại Duyệt Tâm Các, đem bức họa đặt lên trên bàn, trên tờ giấy màu trắng, dòng chữ màu đỏ bắt mắt kia lại càng hiện lên một cách rõ ràng trước mắt hắn.
[ biến thái, ta có việc phải đến Đông Hưng Quốc một chuyến, nếu sau khi ta trở về, phát hiện Tiểu Thúy mất đi một sợi tóc, thì người chuẩn bị tâm lý nhận hưu thư của ta đi. Tô Duyệt Duyệt đáng yêu ]
Nhìn dòng chữ đỏ đó, hắn cũng có thể nghĩ được, vì sao tên thị vệ lúc cầm bức họa tiến vào sắc mặt lại quái dị như vậy, TDD cư nhiên dám viết những lời này dưới tờ cáo thị, còn dám viết ra hai chữ “Hưu thư”, e rằng rất nhiều người đã đọc được dòng nhữ này, mà tin tức hắn thả Tiểu Thúy được lan truyền, càng có thể chứng minh hắn chính là một thái tử sợ vợ.
“DD, ta nên xử nàng như thế nào đây?” BTH bất đắc dĩ thở dài.
Đông Hưng quốc, TDD đến Đông Hưng quốc làm gì? Hơn nữa, nàng một thân một mình, không hiểu rõ những vùng đất bên ngoài, nàng sao có thể một mình đến Đông Hưng quốc, lẽ nào có người đi cùng nàng sao?
Đáng chết, phải chăng là Bắc Thần Ngạo.
“Người đâu. Chuẩn bị ngựa” BTH vội vàng ra khỏi Duyệt Tâm Các, hắn hiện tại một khắc cũng không thể chờ, chỉ nghĩ đến khả nắng TDD sẽ đi cùng BTN, hắn liền cảm thấy khó chịu, còn có vị chua.
_Hồng Trần_