Đang lúc TDD cho rằng bản thân sẽ rơi xuống nơi gần hồ nước, Bắc Thần Ngạo đột nhiên bám vào một cái dây leo cạnh vách núi, dường như biết là dưới chân có một vách đá nhỏ, nhẹ nhàng nhảy vào hang động bên trong vách đá.
“Đây….đây là nơi nào?” TDD kinh ngạc mở to mắt, trước mắt có một cánh của bằng đá, nàng thật sự không ngờ, dưới vách núi này, hóa ra lại có một nơi bí mật như vậy.
Bắc Thần Ngạo nhanh chóng xoay hòn đá trên vách, không gian đột nhiên vang lên mấy tiếng, tiếp đó cánh của bằng đá chậm chậm mở ra, một luồng ánh sáng chói mắt từ bên trong hắt ra, làm TDD nhất thời không mở nổi mắt.
TDD còn chưa kịp phản ứng đã bị Bắc Thần Ngạo kéo đi vào bên trong, sau đó cánh cửa lập tức đóng lại.
Mấy người ám vệ một thân hắc y đứng ở cạnh cửa, trong một khắc cánh cửa mở ra, nhất loạt đều nâng cao tinh thần cảnh giác lẫn chiến đấu, chỉ sợ có kẻ thù xâm nhập, khi nhìn thấy rõ đó là Bắc Thần Ngạo mới nhẹ nhàng thở ra một hơi.
“Môn Chủ” mọi người đồng loạt cung kính hô, sự chú ý của họ không hẹn mà cùng di chuyển sang nữ nhân nhỏ nhắn đứng ở sau lưng Bắc Thần Ngạo, đây là lần đầu tiên môn chủ dẫn nữ nhân trở về, nàng ta rốt cuộc là ai?
Lúc nhìn thấy 2 bàn tay đang nắm chặt của TDD và Bắc Thần Ngạo, mới bừng tỉnh đại ngộ, người này hóa ra không phải người ngoài, mà là nữ nhân của môn chủ.
TDD đang muốn hỏi BTN, lại nhìn thấy ánh mắt bất thường của mấy người ám vệ phía trước, nhất thời cảm thấy đau đầu. đám nam nhân này sao lại có thể dùng ánh mắt như thế nhìn nàng chứ? Giống như đang nhìn xem chỗ thịt lợn này đáng giá bao nhiêu tiền.
“ừ, các ngươi tiếp tục làm việc của mình đi.” Bắc Thần Ngạo gật gật đầu, sau đó không thèm để ý đến ánh mắt bí ẩn của ám vệ, trực tiếp kéo TDD vẫn còn đang ngỡ ngàng đi đến phòng của mình.
Ngay khi thân ảnh của hai người vừa biến mất, mấy người ám vệ liền tập trung lại, bắt đầu bàn luận về mối quan hệ giữa BTN và TDD, trong lòng cũng đã chắc chắn, TDD chính là nữ nhân của BTN, cũng chính là nữ chủ nhân của môn phái.
Trong phòng, TDD dùng ánh mắt vô cùng kinh ngạc xen lẫn hoài nghi nhìn BTN, dường như đang đợi một lời giải thích từ hắn.
Vừa mới bước vào của liền nghe thấy một đám ám vệ gọi BTN là môn chủ, vừa mới, trên đường trở về phòng, nàng đã quan sát rất kỹ, môm phái này không đơn giản chỉ là một môn phái nhỏ bình thường, cảm giác dường như đã được lập ra từ rất lâu rồi, hơn nữa cái loại khí tức bức người toát ra từ những người trong môn phái, nàng có thể khẳng định, môn phái này tuyệt đối có tiếng trên giang hồ.
Chỉ la, BTN là môn chủ ở đây, đây là do hắn sáng lập, hắn không phải là hoàng tử sao?
Sao có thể có năng lực quản lý một môn phái to như vậy, thêm vào đó, thế lực của hắn rõ ràng đã quá cường đại, còn hà tất phải ở bên cạnh lão tặc trữ vương để giữ an toàn.
Hắn rốt cuộc là người như thế nào, là lục hoàng tử của hoàng thất, cũng là uyên ương hồ điệp, hiện tại lại là môn chủ của một môn phái.
“nàng rất hoài nghi thân phận của ta sao?” BTN sao có thể không biết TDD đang nghĩ gì, hắn nhìn thấy nàng gật đầu, sau đó liền chậm rãi giải thích cho nàng nghe.
“kỳ thực Hắc Diễm Môn này, ta đã sớm tiếp nhận từ năm 14 tuổi, nghĩa phụ đã từng vì muốn ta trở nên can đảm, ác độc mà ném ta vào trong rừng, lúc đó ta ở trong rừng chờ 10 ngày 10 đêm, ta không những không thể ra khỏi rừng, ngược lại còn rơi vào hang sói, mà tiền môn chủ của Hắc Diễm môn, cũng chính là sư phụ của ta, đã cứu ta thoát chết, lúc đó ta chỉ mới 13 tuổi. Về sau, nghĩa phụ cho rằng ta đã mất mạng ở trong rừng, nhưng thật ra, ta là theo sư phụ cùng trở về Hắc Diễm môn, sư phụ dùng tất cả tâm huyết của mình truyền dạy võ công cho ta, trước khi chết người còn giao lại Hắc Viêm môn cho ta quản giáo. Khi ta trở về bên cạnh nghĩa phụ, đã là chuyện của 3 năm sau, mà việc ta là môn chủ của Hắc viêm môn, nghĩa phụ đến bây giờ vẫn còn chưa biết”
__Hồng Trần__