CHAP 27: BẠN CỦA TÔI LÀ DEVIL
.
Cô bé rón rén đi vào trong. Đến 90% Nim nghĩ rằng nhà mình đang có trộm, nhưng nếu là trộm thật thì chả điên gì mà bật đèn như thế. Có khi nào là anh trai??? Nhưng nếu anh trai về thì ít ra cũng phải báo cho Nim một tiếng chứ???
.
Nim nhanh tay cầm lấy cây chổi quét mạng nhện đặt ở góc sân rồi thu hết can đảm bước vào trong…
.
Và cô bé giật mình thả cây chổi xuống nền khi nhìn thấy Devil đang nằm trên ghế sô fa, một tay gác lên trán…
.
-Bạn đi chơi cũng ghê nhỉ?
.
Devil ngồi dậy.
.
Nim vẫn chưa hết ngạc nhiên.
.
-Tôi ngồi đây chờ bạn đúng 3 tiếng 7 phút. Đứng đó làm gì nữa! Vào nhà đi!
.
Thế là Nim cuống quýt chạy vào.
.
Trong đầu cô bé bây giờ là một đống câu hỏi: Làm sao Devil vào được trong nhà khi không có chìa khóa??? Và làm sao cậu ấy lại phải ngồi đây đợi Nim???
.
Sau khi thay áo quần, Nim mở cửa phòng bước ra. Không hiểu sao cô bé rất sợ khi phải nhìn Devil, Nim nhanh chóng chạy vào bếp.
.
-Mở tủ lạnh, lấy thức ăn mà nấu đi! Tôi chưa ăn tối!
.
Tiếng Devil dội dội vào tai Nim.
.
Cô bé giật mình mở tủ lạnh, đúng là đầy ắp thức ăn. Nim đứng dậy nhìn ra phía phòng khách ngạc nhiên…
.
Nhưng có bao giờ Nim phải nấu ăn đâu, ở nhà toàn là anh trai nấu. Tuy nhiên cũng có đôi khi Nim tự tay nấu nướng, mặc dù những món Nim nấu thường là ăn xong một miếng là chả bao giờ dám ăn miếng thứ 2.
.
Nếu Devil biết chuyện này thì chắc xử cô bé mất. Nim đánh liều, cứ nấu, ai bảo cậu nhóc bắt Nim nấu, dở thì ráng chịu. Cô bé tự nhủ như thế rồi bắt đầu mang tạp dề vào.
.
Nhưng tình hình không suông sẻ như thế…
.
-Bạn không biết nấu ư?
.
Tiếng Devil từ đằng sau khiến Nim giật mình.
.
Cô bé chả biết phải làm gì, chỉ cúi đầu. Devil thở dài một cái rồi bước ra khỏi nhà bếp.
.
-Mở ngăn trên lấy mì tôm ra đi, thà như thế cho an toàn!
.
Nim nhăn nhăn mặt. Đúng là xấu hổ thật. Con gái mà không biết nấu nướng. Cô bé với tay lấy hai gói mì rồi đặt vào tô.
.
Một lát sau, Nim bưng ra phòng khách, Devil vẫn ngồi đó và …coi ti vi.
.
Cậu nhóc thấy Nim và hai tô mì xuất hiện thì ngừng coi, chuyển hướng ngồi lại.
.
-Có phải bạn đang thắc mắc tại sao tôi vào được trong nhà ?
.
Devil vừa lấy đũa vừa hỏi.
.
Nim gục đầu.
.
-Vì cái tính hậu đậu của bạn.
.
Nim ngừng ăn ngước lên nhìn Devil.
.
-Tôi đứng ngoài cổng, và thấy chìa khóa nằm ngay trước đường. Nên cám ơn vì đó là tôi, nếu không, nhà bạn sẽ không còn cái gì nữa đâu!
.
Nim hốt hoảng.
.
-Một đứa con gái, không nói được, không nấu ăn được, lại hậu đậu mau quên. Bạn đúng là khác người. – cậu nhóc nói đều đều.
.
Nim bắt đầu thấy tự ái. Nhưng có giận dữ với Devil cũng vô ích, có khi lại khiến cậu ta nổi máu ác quỷ nữa thì khổ.
.
Bữa tối kết thúc trong im lặng. Đơn giản vì tính Devil vốn ít nói, còn Nim thì chẳng thể nói được. Nhưng tự dưng cô bé thấy vui vui, không phải ăn một mình nữa. Hơn ai hết, Nim hiểu rằng ăn cơm mà chỉ có một mình là nỗi bất hạnh lớn nhất.
.
Nim lục đục đem chén bát vào trong bếp rửa, Devil cũng vào theo, có lẽ là để uống nước.
.
-Bếp của nhà bạn nhỏ bằng 1/10 cái bếp của nhà tôi. Nhưng nó ấm áp hơn…
.
Devil nói lửng rồi bước vào ra phòng khách, Nim nhìn theo. Cậu nhóc có cái gì đó rất lạ.
.
Lúc Nim thanh toán xong đống chén bát thì đã 9h tối, cô bé bắt đầu thấy thắc mắc vì sao Devil vẫn…chưa về???
.
Nhưng Devil vẫn ngồi trên ghế sô fa và coi ti vi!
.
Nim lặng lẽ bước ra và ngồi ở ghế đối diện. Cô bé cứ ngồi như thế và nhìn Devil chằm chằm, cố tìm ra một lý do cho sự kì lạ của cậu nhóc mấy ngày nay.
.
-Bạn nhìn không chớp mắt lâu như thế mà không mỏi à? – Devil vừa nhìn ti vi vừa nói.
.
Nim giật mình quay mặt sang chỗ khác.
.
Cô nhóc đang tìm cách sao cho tế nhị và lịch sự nhất để hỏi tại sao Devil cứ mãi “bám trụ” nhà mình mà không chịu “cuốn gói”.
.
Nhưng những gì cậu nhóc nói với Nim khiến cô bé không tin vào tai mình:
.
-Tối nay tôi sẽ ngủ lại ở đây! Bạn đồng ý chứ? – Devil mặt mày tỉnh bơ hỏi Nim.
.
Cô bé căng mắt ra to hết mức có thể, lấy tay vỗ vỗ tai xem thử mình có nghe lầm hay không. Tối hôm qua đã ngủ lại ở đây rồi, tối nay cũng định như thế nữa sao???
CHAP 28: NHỮNG RẮC RỐI KHÔNG TƯỞNG
.
-Bạn không đồng ý? – Devil ngồi dậy, nhìn thẳng vào mắt Nim.
.
Và không hiểu vì sao, cô bé lại lắc đầu.
.
-Cám ơn!
.
Nim bắt đầu thấy mất bình tĩnh, cô bé cầm ly nước có sẵn trên bàn và uống một hơi cạn, Devil nhìn Nim, ánh mắt đầy “ngưỡng mộ”.
.
-Bạn không thấy mặn sao? Đó là ly nước muối mà!
.
Cổ họng Nim bây giờ mặn chát, cô bé nhăn nhó đau khổ khiến Devil cũng phải giật mình, Nim cảm thấy như bị mất cảm giác ở lưỡi. Và thế là cô bé chạy ù vào trong bếp và uống sạch một chai nước lấy từ tủ lạnh. Devil ngoái đầu nhìn theo, lắc đầu rồi mỉm cười.
.
Nim bắt đầu thấy bực mình, cậu ta làm gì mà lại để ly nước muối trên bàn như thế chứ??? Muốn ám toán mình sao??? Nim nghĩ thế rồi khói ở 2 bên tai cứ xì ra.
.
Và Nim đi tới một quyết định quả cảm…là sẽ đuổi Devil ra khỏi nhà!
.
Nhưng mới ra đến chân phòng khách….
.
-Tôi có thói quen phải ngậm nước muối mỗi tối trước khi đi ngủ. Mà tôi cũng đã để nó bên phía mình chứ có phải ở giữa bàn đâu? Bạn có trách thì trách cái tính tình hậu đậu của mình chứ đừng có nghĩ đến việc trách tôi! – Devil vẫn giữ thái độ đó - vừa coi ti vi vừa “phán”.
.
Thế lại Nim lại phải ngậm bồ hòn làm ngọt…
.
Chương trình ti vi hôm nay có chiếu một phim Mỹ hài, Nim cố gắng an ủi bản thân rồi dần dần cũng quên đi sự có mặt của Devil trong nhà và ”chuyên tâm” ngồi coi phim.
.
Nếu ngoài đường Nim hiền lành, ít nói, ít cười bao nhiêu thì khi ở nhà, những cái “ít” đó lại được thay bằng vô vàn cái “nhiều”.
.
Giống như lúc này, Nim đang ngồi cười “như điên như dại” trước sự thắc mắc và khó chịu của Devil. Có phải tại lỗi cô bé đâu! Tại bộ phim buồn cười quá mà! Nim cứ thế mà cười, cười nắc nẻ, cười át luôn cả tiếng ti vi.
.
Và cái gì cũng có giới hạn của nó. Devil cầm cái điều khiển và nhấn nút off. Màn hình ti vi tối đen, thế mà Nim vẫn cười ( cái này ở bên Vật lý người ta gọi là quán tính _ )
.
-Bạn bị bệnh? - Devil ghé sát mặt Nim hỏi.
.
Thế là cô bé ngừng cười ngay tức khắc.
.
-Bạn có hay coi quảng cáo không?
.
Nim ngơ người trước câu hỏi của cậu nhóc.
.
-Trả lời đi! Có hay không?
.
Nim gật gật đầu.
.
-Thế đã từng coi quảng cáo Vinamilk chưa? Quảng cáo có một đứa trẻ ngồi hút sữa và một con bò sữa ngồi trên cái ghế gỗ ấy!
.
Nim cố hình dung.
.
Vài giây sau, cô bé gật đầu.
.
-Tốt! Bạn rất giống con bò sữa đó! Nhất là ở giọng cười! – Devil nói một cách “tàn nhẫn” như thế rồi đứng dậy bỏ vào trong bếp.
.
Nim đỏ mặt. Đúng là từ nãy đến giờ cô bé hơi quá đáng. Thường ngày ở nhà cũng hay bị anh trai la vì tiếng cười không giống ai của mình. May mà Devil chỉ nạc thôi chứ không dùng vũ lực. Cô bé chẳng biết chui đầu vào đâu cho đỡ xấu hổ đành nằm úp mặt xuống ghế sô fa.
.
-Đứng dậy rồi vào trong phòng bạn mà ngủ, tôi không thích ai ngủ cùng mình. – Devil vừa cầm ly nước vừa nói.
.
Nim vẫn nằm im. Nhưng hình như nhớ ra điều gì, cô bé vùng ngay dậy đứng trước mặt Devil khiến cậu nhóc giật mình suýt nữa làm đổ ly nước.
.
( Bạn đừng ngủ ngoài phòng khách, ban đêm ở đây lạnh lắm, hay bạn vào trong phòng anh trai tôi ngủ đi!) – Nim vừa huơ huơ tay vừa chỉ về phía căn phòng nằm sát phòng của cô bé.
.
Devil nhìn theo hướng tay Nim chỉ, cậu nhóc không nói gì, chỉ gật nhẹ đầu.
.
Ở nhà một mình cùng với Devil khiến Nim luôn phải trong trạng thái dè chừng sợ hãi mặc dù cậu nhóc chẳng làm gì cô bé cả, mà thậm chí cũng có thèm nhìn mặt của Nim đâu. Thế mà Nim vẫn sợ!
.
10h30 tối.
.
Khi đã “an tọa” trên chiếc giường quen thuộc, Nim vẫn không sao ngủ được. Cô bé cứ trằn trọc mãi. Tự nhiên nghĩ tới chuyện là đang ở cùng với Devil khiến Nim cứ thấy vừa ngượng ngượng vừa không quen. Thế là cô bé cứ lăn qua lăn lại trên chiếc giường đầy thú bông trong khi ở căn phòng bên kia, Devil đã ngủ được mấy giấc rồi.
.
Đó là một đêm không yên tĩnh như bao đêm trước….
.
Về khuya trời nổi gió, sấm chớp đùng đùng. Vào mùa này thường hay xảy ra chuyện đó. Nhưng Nim vốn sợ sấm chớp, lại không có anh trai bên cạnh. Nhìn những tia chớp lóe sáng qua ô cửa gương khiến Nim rùng mình ớn lạnh. Và rồi cô bé lại thấy nhớ anh, nhớ da diết, cộng thêm nỗi sợ hãi đang đeo bám làm Nim bật khóc, khóc rất to.
.
Và tất nhiên tiếng khóc đó là nguyên nhân khiến Devil tỉnh giấc. Cậu nhóc cố gắng lấy gối ôm chặt tai thế mà vẫn nghe tiếng “ Hức hức” phát ra từ phòng bên. Mặc dù ngoài trời đang nổi giông bão nhưng tiếng khóc của Nim còn khó nghe hơn cả những thứ âm thanh của tự nhiên gào thét. Devil bực mình mở cửa phòng chạy qua.
.
May là phòng Nim không khóa chốt trong, nếu không chắc Devil phá cửa mà vào mất.
.
Cậu nhóc mở cửa, lù lù tiến tới giường của Nim. Trong phòng tối đen chỉ có ánh đèn nhỏ của cây đèn ngủ trên trần, Devil lại mặc áo sơ mi đen và quần hộp đen nên Nim sẽ không biết cậu nhóc đang ở trước mặt mình nếu như không có tiếng hét kinh hoàng của “ác quỷ”:
.
-Có nín không hả?