Không biết là ta quá may mắn hay tại vì người đang đi cạnh ta quá đáng sợ mà ta đi hơn 2/3 cánh rừng mà chưa gặp được ma thú nào. Đang thầm cảm thấy thật chán thì một tiếng rống to chui vào lỗ tai ta, vì trước giờ chán quá nên chạy qua xem thử có gì vui không, đánh nhau để ta ngồi xem thì càng tốt. Tiểu Băng lại thêm một lần đổ mồ hôi lạnh vì cái ý tưởng đáng sợ của chủ nhân. Khi Sesshomaru ôm ta chạy đến thì thấy một con rồng đầy máu me nằm ở đó, thì ra là chẳng có chuyện gì ta định quay đi thì hắn nói:
- Khế ước ta đi, bọn người truy sát ta đang đến
- Tại sao lại chọn ta?
- Tinh thần lực của ngươi rất mạnh, nếu người bình thường không tu luyện đến cấp bậc thần vương thì không thể khế ước được ta
- Không
- Tại sao?
- Vì có người không thích ta khế ước với ma thú nhưng nhìn ngươi tham luyến thế giới này đến nỗi hạ mình khế ước với người mới quen như ta. Ta sẽ giúp ngươi thoát qua kiếp này, sau này ra sao thì xem tạo hóa của ngươi
Sau đó, ta thấy được bốn hắc y nhân chạy đến bên ngoài kết giới.
- Chết tiệt, con rồng đó đã bị thương nó chạy đi đâu được chứ
- Ở đây không có tìm nơi khác thử xem
Sát khí nổi lên bốn phía cuồn cuộn đánh úp về phía con rồng làm nó rét run. Nó không hiểu người mà một giây trước còn muốn cứu nó tại sao một giây sau lại muốn giết nó.
- Khoan đã chủ nhân. Ta có cách đế Sesshomaru cũng có thể khế ước được với nó, nếu để hắn khế ước sẽ có thể giúp hắn được nhiều hơn.- Tiểu Băng bay ra nói
- Nào, nói cho ta nghe, tại sao bọn họ lại truy sát ngươi?- Ta trở nên nguy hiểm nhìn hắn
- Bọn họ cung chủ muốn khế ước những ma thú cao cấp, hắn tìm được bạn của ta đã bắt về để khế ước. Tuy nhiên bạn ta cũng có chiêu thức để ức chế tinh thần lực của hắn để hắn không thể đủ để khế ước. Sau 1 tháng ta mới nghe được chuyện này để chạy đến cứu nhưng cứu không được, ta bỏ chạy để đợi thời cơ vì ta không có chiêu thức ức chế tinh thần lực nên nếu rơi vào tay bọn hắn, bọn họ sẽ khế ước được ta. Bọn họ đuổi ta chạy đến phía rìa của đại lục, ta không biết làm sao, nên phải mạnh mẽ xông ra cấm chế của đại lục đó vào đại lục này nên mới thương tích đầy mình như vậy.
- Tại sao ngươi không giảm bản thân thực lực xuống?
- Ta không biết phải làm như vậy. Ta tu luyện ở đầm Phá Long, không quan tâm gì đến thế giới bên ngoài nên ta không biết
- Vậy ta hỏi ngươi, ngươi có đồng ý nhận Sesshomaru làm chủ không? Nếu không ngươi phải chết
- Đồng ý- Hắn còn sự lựa chọn nào đâu- Nhưng hắn sẽ có thể đủ tinh thần lực khế ước ta sao?
- Không được cũng phải được, Tiểu Băng đi ra
- Sesshomaru ngươi khế ước hắn nha!
- Khế ước?
- Đó là làm ngươi trở thành chủ nhân của ma thú. Có thể sử dụng nó để chiến đấu. Nhưng đối với ta nó không là công cụ mà là bạn đồng hành. Ta hi vọng ngươi cũng có thể như vậy
- Ta không cần bất kì ai là bạn đồng hành
- Kể cả ta?
- Ngươi thì khác
- Vậy coi như đây là món quà ta tặng ngươi đi
- Như vậy thì được
Tiểu Băng nói ta dùng tinh thần lực đưa vào long châu của hắn, gọi tên hắn, rồi Sesshomaru cắt máu nhỏ lên đầu hắn và nói: “Từ nay về sau ngươi sẽ làm ma thú khế ước của ta”. Thế là khế ước đã hoàn thành, không ngờ khế ước lại đơn giản vậy. Tiểu Băng nói trong lòng, người là cái đồ biến thái, tinh thần lực mà không đủ là sẽ bị mất hết tu vi, tu luyện lại từ đầu thế mà bảo là đơn giản, ta cũng không biết nói sao nữa, tất nhiên chỉ dám nói trong lòng thôi chứ không dám nói ra miệng nếu không chủ nhân sẽ nghĩ ra cách gì tra tấn nữa.
Khế ước xong Sesshomaru đã lên huyền lực tím trung cấp. Còn rồng thì ngủ say trong không gian chứa khế ước thú để chữa thương.