Sếp Ta Thực Ôn Nhu

Chương 11: Phiên Ngoại: Những đứa trẻ đáng yêu của 2 nhà Lôi- Lăng




Hôm nay, ngày nắng đẹp trời, Lâm Trình Tử ôm cái bụng bầu 3 tháng cùng Cổ Ngự Hoài thẳng tiến nhà Lôi Kình, tham dự sinh nhật tròn 1 tuổi của 2 cục cưng song sinh Lôi Vũ và Lôi Vân.

Vừa vào đến nhà liền thấy trong nhà tập hợp đầy đũ các mặt, Đặng Tiểu Tinh cùng với chồng Lăng Ngạo Tuấn còn có con trai là Lăng Ngạo Phong. Cả đôi vợ chồng mới cưới Lôi Quyên cùng với Hà Khang tại cũng có mặt, không khí phi thương náo nhiệt, Lâm Trình Tử cùng Cổ Ngự Hoài nhanh chóng gia nhập.

Vì 2 cục cưng nhà họ Lôi cùng với cục cưng nhà họ Lăng là sinh cùng tháng cùng năm nên 2 nhà quyết định tổ chức sinh nhật cho các cục cưng cùng 1 ngày.

Sau khi tiệc tùng xong xuôi, mọi người túm tụm vào xem các nhóc chọn đồ vật đoán tương lai. Mọi người thả cho 3 đứa nhóc ngồi vào giữa đám đồ vật linh tinh, sau đó đứng 1 bên hồi hộp quan sát. Đầu tiên là cô bé Lôi Vân tròn trịa mũm mỉm đáng yêu, sau khi bơi N lần trong đống vật thì đột nhiên 2 mắt bé sáng lóe lên, phát hiện 1 thứ thú vị, cô bé bò nhanh về thứ đó như sợ có ai phát hiện ra sẽ lấy mất của bé, sau khi chắc chắn rằng đã cầm chắc nó trong tay bé mới từ từ thả lỏng tay, nhìn tờ tiền nhăn nhúm trong lòng bàn tay bé nhỏ, cười đến chãy cả nước miếng ra ngoài. Cả đám người lớn ai ai cũng mặt đầy hắc tuyến, con bé ham tiền tiền đến thế là cùng.

Tạm thời bỏ qua bạn Lôi Vân đang dùng nước miếng để rữa tiền, chúng ta cùng quan sát 2 chàng trai còn lại, đầu tiên là bạn Lôi Vũ anh trai của bé Lôi Vân.

Bạn Lôi Vũ thì không mất sức như bé Lôi vân phải bơi trong đống đồ vật thì mới tìm được thứ yêu thích, khi bố vừa đặt cậu xuống đất cậu liền nhắm ngay 1 vật, nó dài dài lại còn phát ra ánh sáng màu vàng nữa chứ, trông thật đẹp. Thế nên bạn nhỏ Lôi Vũ rất nhanh chóng cầm lấy cây bút bi mạ vàng quơ qua quơ lại, tỏ vẽ thích thú, miệng cười tươi như hoa. Đám người lớn ồ lên, cùng nhau suy đoán sau này bé Lôi Vũ sẽ làm gì, chắc chắn là kinh doanh giống bố rồi. Chưa chắc, có ai đoán biết được bây giờ bé Lôi Vũ đang nghĩ gì???

Bây giờ chỉ còn lại 1 vận động viên chưa về đích chính là Lăng Ngạo Phong, con trai yêu dấu của bạn Đặng Tiểu Tinh và Lăng Ngạo Tuấn, kết quả của việc uống vitamin thay cho thuốc ngừa thai.

Bé Phong (anchan: gọi vậy cho nó kute) xem có vẽ trầm tĩnh nhất đám hay là do từ trong bụng mẹ uống quá nhiều vitamin mà đâm ra chậm chạp???

Bé không bơi như Lôi Vân, cũng không thèm nhìn chăm chăm vào 1 thứ như Lôi Vũ, bé chỉ lẳng lặng quan sát mọi thứ, quan sát đến chán chê chán chường và cảm thấy chả có thứ gì làm bé vừa mắt thì bé ngã ngữa ra đằng sau, nằm đè lên đống đồ vật, định nhàn nhã đi ngũ thì đột nhiên 1 thứ tròn tròn nho nhõ, xung quanh có gắn nhiều đá, lấp lánh phát sáng thu hút ánh nhìn của bé, bé lật người, bò đến bên cái vật thể ấy, cầm lấy nó, sau ra chiều nghiên cứu, cảm thấy có chút thú vị nên bé cầm luôn, lúc này bạn Hà Khả Khả đột nhiên thét lên:

- A, đó chẳng phải là nhẫn cuới của tôi hay sao???

Đám người lớn lần nữa mặt đầy hắc tuyến, bó tay với con người này, nhẫn đeo trên tay khi nào lại lẫn vào đống đồ vật dưới đó cơ chứ???

Đột nhiên Hà Khả Khả thét lên làm 2 bé Lôi Vân và Lôi Vũ giật mình, bé Lôi vân nhìn dáo dác xem đã xãy ra chuyện gì, nhìn tới nhìn lui thì thấy anh trai đang cầm cái thứ gì phát ra ánh vàng, cô bé nhìn đến ngẫn ra, rất thích, cô liền không chút do dự bò đến bên anh trai, mở to đôi mắt tròn trịa, thích thú nhìn ngắm không thôi. Lôi Vũ cũng không keo kiệt mún nhìn thì cho nhìn, nhưng sờ thì cấm tiệt. Lôi Vân đưa ngón tay béo múp lên miện ngậm, suy nghĩ xem có nên cướp hay không đây =.=||| thì đột nhiên mắt bé bị chói vì ánh sáng khúc xạ của kim cương. Mắt bé sáng lên, nga~ có thứ chơi tốt. Lôi Vân bò với tốc độ ánh sáng lao về phía bé Phong, mà bé Phong bây giờ vẫn còn bận nghiên cứu cái vật thể kì lạ đang phát ra ánh sáng lung linh nên không đễ ý đến người khác.

Bé Lôi Vân nhanh như chớp, đưa bàn tay nhỏ bé ra cướp lấy chiếc nhẫn trên tay bé Phong, như còn lo sợ bị bé Phong cướp lại, bé Lôi Vân mạnh tay đẫy ngã bé Phong, bé Phong cứ thế ngã bật ngữa ra đằng sau.

Đám người lớn hoảng hồn, Lăng Ngạo Tuấn nhanh chóng lao ra bắt lấy con trai cưng, may mắn đón được nếu không bảo bối của anh bị u đầu rồi.

Còn bé Lôi Vân sau khi cướp giật thành công liền cho luôn cái nhẫn vào mồm, dường như bé nghĩ cất vào mồm thì an toàn hơn, Hà Khả Khả giật mình, nhanh chóng lao về phía con gái, bành miệng bé lôi cái nhẫn ra. Đùa sao bé mà tưởng đồ ăn nuốt vào là đi bệnh viện không kịp ấy chứ.

Lôi Vân bị Hà Khả Khả cướp lại cái nhẫn liền nhìn mẹ, miệng mếu máo khóc um sùm, bé Lôi Vũ tuy còn nhỏ nhưng rất ra dáng anh trai, bé bò đến bên cạnh Lôi Vân, giơ bàn tay mập mạp mũm mĩm về phía cô bé, bàn tay nhỏ bé xinh xắn của Lôi Vũ đáp đất an toàn trên mặt Lôi Vân.

Đám người lớn nín thở bởi cái màn kia của 2 đứa nhỏ nhà họ Lôi, Lôi Vân bị đánh đau, khóc ngày càng dữ hơn. Hà Khả Khả và Lôi Kình bận can ngăn hai đứa con bảo bối. Còn bạn lăng Ngạo Phong thì sao? Xin thưa bạn đang được bố bế trên tay, ánh mắt lóe lên 1 tia sáng kì dị, mắt nhìn chằm chằm vào ‘kẻ cướp’ đang khóc ỏm tỏi kia, thầm quyết định: ta nhất định sẽ trã thù.

Một màn sinh nhật rất chi là chi náo nhiệt của 3 bạn nhỏ đã kết thúc trong tiếng khóc như bò rống của bạn Lôi Vân, quyết tâm trã thù của bạn Lăng Ngạo Phong và sự vui sướng khi tìm được ‘vũ khí’ mới để chơi cùng đứa em ưa khóc của bạn Lôi Vũ.

Nếu đám người lớn kia mà hiểu được đám nhóc đang suy nghĩ gì thì có mà ngã ngửa chết hết.