Sẽ Hỏng Mất, Nhẹ Chút

Quyển 2 - Chương 58




Nghiêm Tiểu Tiểu một đêm không ngủ, suốt cả đêm đều lo lắng cho yết hầu của Lars, trong lòng lúc nào cũng khẩn cầu Bồ Tát phù hộ cho Lars đừng có bị gì, bằng không cả đời này cậu sẽ áy náy, hơn nữa Lars và công ty đĩa nhạc của anh ta, còn có fan hâm mộ sẽ không bỏ qua cho cậu.

Nghiêm Tiểu Tiểu sợ ba mẹ và hai bạn trai lo lắng nên không dám kể, chỉ có thể tự mình lo lắng mà thôi...

Trời vừa sáng, Nghiêm Tiểu Tiểu lập tức rời giường mở notebook xem tin tức về Lars, báo mạng luôn cập nhật tin tức rất nhanh, nhất là chuyện phát sinh hôm qua chắc chắn đã được đưa tin vào sáng sớm.

Chỉ thấy các trang web giải trí lớn đều giật tít là Lars và một người Trung Quốc thần bí không biết tên cùng nhau so tài ca hát tại buổi live, kết quả hư luôn dây thanh quản, ngay lập tức Lars được đưa vào bệnh viện chữa trị suốt đêm, nhưng vẫn chưa biết liệu dây thanh quản có bị gì không, liệu có thể lại tiếp tục hát không.

Trên còn có ảnh chụp Nghiêm Tiểu Tiểu ca hát trong buổi biểu diễn, dân cư mạng đem cậu ra mắng tơi tả, thậm chí có cả mấy người cực đoan nói muốn đi tìm cậu băm thành ngàn mảnh...

Lars hiện nay là nhân vật đại biểu cho nền âm nhạc Anh, được xem nhân quốc bảo nước Anh, mà Nghiêm Tiểu Tiểu hại Lars sau này không thể tiếp tục ca hát, khó trách dân cư mạng Anh sẽ kích động đến thế...

Đọc những dòng comment dân cư mạng để lại, Nghiêm Tiểu Tiểu càng sợ hãi lo lắng. Ảnh chụp của cậu đã được phát tán trên mạng, hiện tại toàn nước Anh đều biết đến cậu, có khi nào ra khỏi cửa sẽ bị fan cuồng của Lars mưu sát hay không? Càng không xong là khi truyền thông đều tra chi tiết, lỡ như phát hiện cậu là song tính...

Nào ngờ sự tình sẽ nghiêm trọng đến thế, Nghiêm Tiểu Tiểu thật sự hối hận. Đáng lẽ hôm qua không nên nhất thời xúc động mà thi hát với Lars, thế nhưng cho đến giờ cậu vẫn chưa dám tin mình đã thắng được Lars, mà còn phá luôn giọng hát của anh ta, chính cậu còn không thể tin mình lợi hại đến thế!

Haizzz!! Đây không phải là lúc nghĩ ngợi mà là phải lo nghĩ coi sau này sẽ làm sao, tốt nhất là nên ở nhà cho qua trận này, miễn cho bị fan cuồng của Lars trả thù.

Không muốn đến trường thì phải có lý do, lý do tốt nhất chính là bị bệnh, nếu nói cho ba mẹ biết tình hình thực tế, ba mẹ nhất định sẽ lo lắng cho mình. Cũng hên là ba mẹ không xem tin tức giải trí, chỉ cần mình không nói, ba mẹ vĩnh viễn sẽ không biết được chuyện này.

Chỉ là sợ không giấu được hai người kia, tin tức bọn họ cực kỳ linh thông, nhưng mà làm sao nói đây? Cậu thật sự không muốn nói cho họ, làm họ thấy cậu vô dụng, chỉ cần không có họ ở bên thì sẽ gặp chuyện không may....

Đau đầu quá!

Nghiêm Tiểu Tiểu nặng nề thở dài, ngón trỏ xinh đẹp mảnh khảnh xoa nhẹ thái dương, đóng notebook lại rồi một lần nữa nằm lên giường.

Cậu một đêm thức trắng, hiện tại mệt mỏi muốn ngủ một lát, hy vọng Bồ Tát phù hộ, khi cậu tỉnh lại thì tất cả đã chuyển biến tốt...

....

Nghiêm Tiểu Tiểu làm bộ cảm mạo xin nghỉ học trốn ở nhà. Vợ chồng Nghiêm Kí Hạo tưởng cậu thật sự sinh bệnh nên rất lo lắng.

Thấy ba mẹ lo lắng như thế, Nghiêm Tiểu Tiểu cảm thấy rất tội lỗi, nhất là khi quăng đi thuốc ba mẹ để lại, ngặt nỗi cậu không thể không làm vậy.

Nghiêm Tiểu Tiểu định trốn ở nhà vài ngày, nào ngờ mới được có một ngày đã nhận được điện thoại của George, George thần thông quảng đại chỉ cần tốn một buổi sáng là tra ra số điện thoại của cậu.

George nói có chuyện quan trọng muốn bàn bạc cùng Nghiêm Tiểu Tiểu. Cậu biết nhất định có liên quan đến chuyện của Lars. Cậu trong lòng nghĩ đằng nào cũng không tránh được, vẫn cần phải đối mặt.

Nghiêm Tiểu Tiểu đồng ý gặp mặt Geroge, thừa lúc ba mẹ đi ra ngoài mua đồ lén lút ra khỏi nhà và ngồi xe đến tiệm cà phê mà Geroge hẹn gặp, vì sợ bị nhận diện nên cậu đặc biệt chuẩn bị "võ trang hạng nặng"...

*Võ trang hạng nặng: hãy xem lại chương một để biết thêm thông tin chi tiết =)))

Khi George nhìn thấy thì Nghiêm Tiểu Tiểu đội nón đeo kính, đeo khẩu trang, ăn mặc kín đáo không chừa một kẽ hở thì hoảng sợ, hoàn toàn không nhận ra là cậu, cho đến khi Nghiêm Tiểu Tiểu tháo hết phụ tùng xuống, hắn mới biết đó đúng là người hắn đang đợi.

Nghiêm Tiểu Tiểu cũng lắp bắp kinh hãi khi nhìn thấy George, cậu không hề nghĩ người đàn ông ba mươi tuổi thành thục anh tuấn với bộ đồ vest Armani xa hoa này sẽ là ông chủ ty đĩa nhạc của Lars. Cậu cứ luôn khẳng định ông chủ thì hẳn sẽ là một ông già đã lớn tuổi, đâu ngờ đối phương lại trẻ như thế!

"Rất xin lỗi!" Sau khi ngồi xuống, Nghiêm Tiểu Tiểu lập tức cúi thấp đầu xin lỗi George. Mình hại Lars phải nhập viện, khiến cho buổi biểu diễn hỗn loạn, thật sự cần phải xin lỗi đàng hoàng.

"Nhìn không tệ, nhưng dáng vẻ có hơi quê mùa." George không để ý đến lời xin lỗi của cậu, mà lại cẩn thận đánh giá, một lát sau thì nói như thế.

Nghiêm Tiểu Tiểu nghi ngờ nhíu mày, ông ta đang nói gì?

"Xin hỏi Lars thế nào rồi? Yết hầu của anh ta có bị gì không ạ?" Nghiêm Tiểu Tiểu hỏi chuyện cậu quan tâm nhất, mục đích của cậu ngoại trừ xin lỗi, còn có hỏi thăm tình hình của Lars.

"Dây thanh quản của cậu ta đã chịu thương tổn lớn, bác sĩ trị liệu bảo nói thì có thể, nhưng không thể nào tiếp tục ca hát." George lắc đầu thở dài, nhắc tới chuyện này liền thấy phiền.

Hắn tốn biết bao nhiêu thời gian và tiền tài mới giúp cho Lars có được địa vị ngày hôm nay, không ngờ tới cuối cùng Lars không thể ca hát, cây rụng tiền này cứ thế bị huỷ, thật sự đáng tiếc, nhưng mà...

Mắt xám thâm trầm giả dối nhìn về phía Nghiêm Tiểu Tiểu, hiện lên một chút ý cười bí hiểm, cả người Nghiêm Tiểu Tiểu bị hắn nhìn như vậy, lại xin lỗi: "Sao lại thế... Thật sự rất xin lỗi, thật sự thật sự xin lỗi, tôi không phải cố ý... Tôi sẽ phụ trách phí trị liệu của Lars."

Nghiêm Tiểu Tiểu không ngờ sẽ nghiêm trọng đến thế, áy náy chết mất, phụ trách phí trị liệu cho Lars chính là cách duy nhất bồi tội với đối phương, dù không có cách nào bù lại mất mát lớn ấy cho anh ta!

"Cậu cho rằng phụ trách phí trị liệu là xong? Cậu cũng quá ngây thơ rồi! Cậu có biết cậu đã hại chúng tôi thê thảm đến mức nào không? Lars không thể ca hát, Dream Band xong đời rồi, công ty chúng tôi cũng xong đời. Cho dù cậu có nói xin lỗi bao nhiêu lần đi nữa cũng vô dụng." George lạnh mặt phẫn nộ quát.

Hết chương 58.

Lé: thấy mắc cười =.= tự dưng thằng cha kia đi gây sự trước, chơi ngu lấy tiếng tự chịu thôi chứ còn đền bù mịe gì nữa. Thụ ngu level max:v