Sẽ Hỏng Mất, Nhẹ Chút

Quyển 2 - Chương 56




Nghiêm Tiểu Tiểu xấu hổ sắp điên mất, nhớ đến tối hôm qua mình và hai người yêu vậy mà lại làm tình tại một con ngõ nhỏ bất kỳ lúc nào sẽ có người qua lại, mà mình còn thốt lên mấy lời dâm đãng vô sỉ, bắt chước sủa giống chó cái. Cậu rất muốn trốn đến một nơi mà vĩnh viễn không ai tìm thấy mình.

Tuy rằng hoàn cảnh như thế là có nguyên do, vì bị bỏ thuốc nên mới có thể thành như vậy, nhưng cậu vẫn cảm thấy mình quá dâm loạn, hoàn toàn không giống với một học sinh trung học 15 tuổi.

Bởi vì bị hai người yêu làm kịch liệt, hai chân của Nghiêm Tiểu Tiểu không còn sức lực nào, căn bản không thể giống như trước đây từ từ chạy đến trường, chỉ có thể nhờ vả ba Nghiêm Kí Hạo đưa mình đi học.

Nghiêm Kí Hạo thấy cậu đi thành hình chữ bát (八) thiếu điều nghi ngờ, cũng may cậu thông minh lừa ba là cậu bị đau chân....

Nghiêm Tiểu Tiểu ôm cặp, chịu đựng hạ thể đau nhức tiến vào phòng học. Việc làm đầu tiên là nhìn vào chỗ ngồi của bạn thân Tương An Tư, nhưng ngay lập tức phải thất vọng. Bạn thân của cậu vẫn chưa đến!

Cậu không nói cho hai người yêu biết chính bạn thân là người đã dắt cậu vào Kiss Guns, càng không nói mình bị bạn thân lừa lọc, chỉ nói là cậu không cẩn thận đi nhầm vào đó.

Khi chuyện chưa rõ ràng, cậu không muốn nghi oan cho bạn thân không lý do, mắc công hai người kia đi làm phiền cậu ấy...

Tối hôm qua sau khi giải trừ dược tính trong cơ thể, nghe hai người yêu kể cậu mới biết được Kiss Guns là một nơi đáng sợ.

Kiss Guns chẳng những là một gay bar, mà còn là nhà thổ, gã chủ ở đó thường xuyên ép hoặc mua các cậu bé hành nghề mại dâm, nếu ai không phục thì sẽ kê thuốc, bắt họ phải ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ.

May là hôm qua cậu có trốn đi, trên đường lại được hai người họ đến cứu, không thì ngay cả chính cậu cũng không biết mình giờ nay sẽ thê thảm đến mức nào....

Cẩn thận ngẫm lại chuyện ở Kiss Guns, bạn thân của cậu thật sự rất đáng ngờ. Nghĩ đến bạn thân có thể là cố ý dẫn mình đến một nơi đáng sợ như thế, sau đó bỏ thuốc rồi bán mình cho gã chủ, cậu ngay lập tức nổi hết cả da gà.

Cậu và bạn thân vẫn luôn hoà hảo với nhau cơ mà, cũng đâu có thù hận gì nhau, cậu thực sự không nghĩ ra lý do tại sao bạn thân sẽ xuống tay ác độc với cậu....

Hết thảy chỉ có thể gặp được bạn thân hỏi rõ ràng mọi chuyện thì mới biết được đến tột cùng là chuyện gì đã xảy ra, hy vọng chuyện này sẽ không ảnh hưởng đến quan hệ giữa hai người, vì cậu thật sự rất thích người bạn này...

Đáng tiếc cho Nghiêm Tiểu Tiểu đợi cả buổi sáng cũng không thấy Tương An Tư, sau cậu mới biết Tương An Tư đã sớm xin nghỉ bệnh, mấy ngày nay tạm thời không đến trường. Cậu cũng có gọi điện thoại cho Tương An Tư, nhưng di động lại tắt máy.

Nghiêm Tiểu Tiểu không hề ngờ đến sẽ như vậy, không khỏi nghi ngờ liệu có phải cậu bạn thân này chột dạ không, nhưng cậu rất nhanh dẹp ý tưởng này đi.

Chắc không đâu, bạn thân có thể là thật sự bệnh, nếu bạn thân không thừa nhận cậu ấy làm thì mình không nên nghĩ oan cho cậu ấy.

Nghiêm Tiểu Tiểu ngồi học hết tiết sáng với tâm tình cực kém, đến trưa thì như mọi khi qua khu Đông ăn trưa với hai bạn trai.

Ăn cơm xong cả người liền bủn rủn, cậu vô lực được hai bạn trai dẫn vào văn phòng hội trưởng hội học sinh. Tình trạng của cậu thế này căn bản không thể đến sân vận động tập quyền anh.

"Tiểu Tiểu, phía dưới của em có khó chịu không? Nhìn em đi đường như cua bò ngang vậy." Thiệu Tiểu Hổ đỡ bé con ngồi xuống ghế sô pha mềm mại.

Thể lực của Tiểu Tiểu đã tốt hơn rồi, tối hôm qua bị bọn hắn chơi vài lần mà hôm nay vẫn có thể như bình thường xuống giường đi học, xem ra sự rèn luyện trong khoảng thời gian này rất hiệu quả.

"Còn không phải tại hai anh à! Hôm qua chơi kịch liệt tới thế, nơi đó của em không hỏng quả là kỳ tích!" Nghiêm Tiểu Tiểu đỏ mặt gắt giọng, bọn họ mặc kệ đang ở trên đường, làm xong còn chơi đến khi cậu tỉnh rồi làm tiếp, liên tục không ngừng làm tại ngõ nhỏ.

"Rõ ràng là em đòi mà, sao lại la tụi anh?" Thiệu Tiểu Hổ kêu oan.

"Nào có, anh nói oan cho em." Nghiêm Tiểu Tiểu kiên quyết phủ nhận. Tối qua trúng thuốc kích thích nên cậu thực sự thèm muốn, phía dưới đã bị hai người họ đâm vừa giãn vừa đau nhưng vẫn cảm thấy không đủ, liều mạng đòi họ làm thêm nữa...

"Cởi quần ra đi, anh bôi thuốc cho hai cái ở dưới." Thiệu Đại Hổ đưa ly hồng trà cho bé con, rồi lấy ra một tuýp thuốc mỡ.

"Khỏi cần..." Nghiêm Tiểu Tiểu ngượng ngùng lắc đầu, nơi đó của cậu vừa đỏ vừa rát quả thật rất cần được bôi thuốc, nhưng rất xấu hổ, dù chuyện mắc cỡ hơn đã làm qua cả trăm lần.

"Đừng ngại, cởi quần ra tụi anh mới bôi thuốc cho em được. Không thì lát nữa đi sẽ không tiện, mà em cũng không thoải mái." Thiệu Đại Hổ dịu dàng tuột ngay cái quần của cậu xuống, hôm nay cậu vẫn mặc chiếc quần lót hoạt hình màu lam.

"Không phải lần trước nói em sẽ mặc quần lót phấn hồng kim tuyến sao!"

"Làm sao em kiếm ra được, mấy anh đừng có đòi hỏi." Nghiêm Tiểu Tiểu lắc đầu.

"Tụi anh mua cho em, mua rồi nhất định phải mặc cho tụi anh ngắm đấy!" Thiệu Tiểu Hổ cười gian, bàn tay luồn vào phía trong chiếc quần lót hoạt hình đáng yêu, bên trong vẫn xinh đẹp mê người làm máu người ta phải sôi trào.

"dương v*t, OK! Bên trong hai chỗ này vừa đỏ vừa tấy, cũng may không bị tróc da..." Thiệu Đại Hổ đẩy dương v*t nhỏ ngoan ngoãn ngủ trên hạ thân qua một bên, lộ ra hai bông hoa ở dưới, nhìn nhìn nói.

"Em bôi âm đ*o của Tiểu Tiểu, còn anh bôi hậu môn ở phía sau đi." Thiệu Tiểu Hổ giựt thuốc mỡ trong tay anh trai rồi nặn ra một ít, sau đó bôi lên phiến thịt đỏ tấy hơi mở ra của bé con. Thuốc mỡ màu vàng thoảng toả ra mùi chanh ngọt nhẹ, thuốc mỡ này có vị cam.

Thiệu Đại Hổ bấc đắc dĩ nhíu mày, cầm lấy tuýp thuốc rồi nặn ra một ít, bôi lên bông cúc hồng diễm mà anh thường xuyên lui tới, động tác cũng giống của em trai mình nhẹ nhàng và cẩn thận...

Nghiêm Tiểu Tiểu cầm ly hồng trà xinh đẹp, mở lớn hai chân, để hai người yêu ngồi xổm trước mặt mình bôi thuốc vào cái nơi tư mật nhất, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ như sắp chảy máu.

Có điều thuốc mỡ rất công hiệu, sau khi bôi lên hai chỗ đó liền thoải mái, hương cam rất ngọt, làm cho cậu bỗng dưng thấy thèm cam sành...

Thiệu Tiểu Hổ sau khi bôi thuốc cho bông hoa đằng trước xong, muốn tiếp tục vói xuống lỗ nhị. Nghiêm Tiểu Tiểu thấy thoải mái, cũng không kháng cự, ngoan ngoãn để ngón tay dính thuốc mỡ của hắn đi vào.

Trong lỗ nhị cũng hơi đau rát, thuốc mỡ lập tức được bôi lên niêm mạc mẫn cảm, Nghiêm Tiểu Tiểu ngay lập tức căng thẳng hạ thể, cắn chặt lấy ngón tay người yêu ở bên trong...

"Bé dâm đãng, lại đói bụng hử? Không phải hôm qua đã cho em ăn no rồi ư?!" Thiệu Tiểu Hổ nâng mắt cười mỉa, ngón tay cố ý giở trò móc ngoáy, trêu chọc vách thịt bên trong.

"A a........ Đừng, đừng......." Nghiêm Tiểu Tiểu lắc đầu rên rỉ, đặt ly trà lên bàn, dùng tay cậy ngón tay của hắn ra ngoài. Hôm qua chơi dữ như thế, bữa nay không thể không chịu nổi nếu bị họ chơi, cậu cũng không muốn lại không thể đi đường như bình thường...

"Ngón tay làm đau em à? Vậy anh dùng miệng giúp em nhé!" Thiệu Tiểu Hổ cố ý hiểu lầm ý cậu, quay đầu cười hỏi anh trai: "Thuốc này ăn được không?"

"Ăn được. Anh cũng dùng miệng bôi thuốc cho em!" Thiệu Đại Hổ gật đầu và cười với bé con.

Không cho bé con cơ hội cự tuyệt, hai anh em lập tức liếm ngay một chút thuốc mỡ sau đó cúi đầu hôn xuống hai bông hoa mê chết người không đền mạng....

"A a....... bại hoại, không cho mà.... A a.... hai người đừng vậy...." Đầu lưỡi lạnh lẽo chạm vào hai lỗ thịt, Nghiêm Tiểu Tiểu lập tức như bị điện giật, đầu óc nhanh chóng bị nổ tung.

"Tại sao lại đừng? Tụi anh thương em, yêu em mới dùng miệng bôi thuốc cho em, nếu không thì còn ai muốn làm chỗ này, huống chi đây còn là nơi em đi đại tiện tiểu tiện nữa!"

Lưỡi của Thiệu Tiểu Hổ liếm sát chung quanh cửa mình, xong rồi mạnh mẽ tiến vào hai phiến thịt đang hé mở....

"A —" Một tiếng a kiều mị vang lên, Nghiêm Tiểu Tiểu còn chưa kịp thở dốc, tà lưỡi liếm lung tung tại lỗ sau cũng đâm vào bên trong, cậu lại kêu lên một tiếng khiến cho họ thích thú.

Hai chiếc lưỡi ướt át nóng rực rất nhanh linh hoạt tiến vào dũng đạo hẹp hòi, chúng cũng dùng sức tiến vào, nhưng khác với cảm giác áp lực của dương v*t.

Cậu vặn vẹo hạ thể, muốn hai đầu lưỡi phía dưới đi ra ngoài. Hai người này rất ít khi liếm hạ thể của cậu, thành thử cậu xấu hổ chết đi được.

Anh em họ Thiệu rất bất mãn hành vi của cậu, không hẹn mà cùng lấy tay nhéo cái mông nhỏ, cảnh cáo cậu phải ngoan một chút. Đầu lưỡi dùng sức xoáy sâu vào trong, liếm duyện xung quanh, đầu lưỡi mang thuốc mỡ bôi lên niêm mạc nong nóng...

"Úc ách.... Mấy anh bôi thuốc đàng hoàng đi mà.... A nga.... đừng cử động tùm bậy bên trong chứ... Sẽ... sẽ làm em có cảm giác.... A a..."

Mô phỏng theo động tác lúc làm tình dễ gây cho Nghiêm Tiểu Tiểu khoái cảm, hai lỗ thịt nhỏ không tự chủ ngậm chặt lấy chiếc lưỡi, cuốn chúng vào bên trong.

Đầu lưỡi của hai anh em bị kẹp đến đau nhức, nhưng bọn họ vẫn không rời khỏi, như thể đang trả thù liếm loạn ở bên trong, hai lỗ nhỏ thích run rẩy, sung sướng chảy ra nước mật...

"A úc.... Đi ra.... Ngô ách.... Mau đi ra.... A a.... Phía trước của em đứng lên rồi.... Hai anh thật xấu.... A...."

Nghiêm Tiểu Tiểu nắm chặt tay vịn hai bên sô pha, ngẩng gáy ngọc hô dâm, khoái cảm cường liệt đã đánh thức dương v*t nhỏ đang ngủ say đứng lên...

Hai anh em thấy cậu thích đến nỗi cương, lập tức công kích đùa bỡn lỗ nhỏ kịch liệt hơn nữa, liếm hai lỗ nhỏ ướt đẫm. Đầu lưỡi vừa liếm bên trong, môi vừa dâm tục hút nước mật chảy ra ngoài, tạo nên tiếng nước tình sắc làm người ta đỏ mặt...

"Úc u.... Nga nga...... Dừng lại.... Xin mấy anh hãy dừng lại đi mà....." Mặc dù không có dương v*t đâm mãnh liệt, nhưng đầu lưỡi xâm chiếm tạo ảo giác bị lưỡi rắn xâm lược, khắp người cậu nổi da gà. Cơ thể càng mẫn cảm càng dễ làm tù binh của khoái cảm, chỉ thấy dương v*t nhỏ của cậu đã thẳng tắp, chắc là rất thích đây.

"Nha nga nga.... Đừng đi vào nữa..... Ác a..... Đủ... Đủ rồi..... A a...." Hai tà lưỡi trong cơ thể đột nhiên tiến vào sâu hơn nữa, cơ hồ chạm đến hai điểm dâm của cậu. Cả người Nghiêm Tiểu Tiểu lập tức run rẩy, cậu thét lớn, hạ thể căng thẳng, dương v*t bắn ra.

Nhìn dịch trắng mỏng manh mình bắn ra dính vào mái tóc đen thùi của hai bạn trai, Nghiêm Tiểu Tiểu giật mình, nhanh lẹ giải thích, "Xin lỗi, xin lỗi, em không cố ý!"

"Bé dâm đãng, em dám bắn lên đầu tụi anh!" Thiệu Tiểu Hổ rút đầu lưỡi dính đầy nước dâm của bé con ra trước, giả bộ nổi giận mắng.

"Lỗ nhỏ thật ngọt, hình như nó rất thích đầu lưỡi của bọn anh. Mới kích thích có vài cái, người anh em này đã bắn rồi." Thiệu Đại Hổ cũng rút lưỡi ra, tao nhã lấy khăn lau khô tinh dịch trên tóc.

"Mới ăn cơm xong mà đã bắn, thật dâm đãng!" Thiệu Tiểu Hổ giựt lấy khăn của anh trai lau tóc, nhìn bé con và nói.

"Không phải tại hai anh à! Ghét hai anh nhất, siêu đại sắc hổ!" Nghiêm Tiểu Tiểu xấu hổ, túng quẫn mắng.

Làm mặt quỷ với hai người kia trong khi bên dưới vẫn loã thể, bộ dáng này đáng yêu chết, anh em họ Thiệu vừa nhìn vừa động lòng.

"Bé vợ dâm đãng, tụi anh yêu em nhất!" Hai anh em cùng nói, cùng hôn lên môi cậu.

"Ngô ân....... Đừng mà...." Nghiêm Tiểu Tiểu lập tức dùng hết sức đẩy họ ra, kỹ thuật hôn của họ khá lợi hại, cậu cũng không muốn lại bị hôn có cảm giác, mất mặt chào cờ...

"Giờ nghỉ sắp kết thúc rồi, em phải mau về lớp thôi." Cúi đầu nhìn hai người đang mất hứng, Nghiêm Tiểu Tiểu ngượng ngùng kéo quần lót dính chút nước mật và tinh dịch lên, kéo quần xong thì xỏ thắt lưng, sau đó rời đi.

"Chờ một chút, ai nói em có thể đi?" Thiệu Tiểu Hổ giữ chặt lấy cậu, ôm cậu vào lòng, nâng đầu cậu lên nhìn hắn.

"Buông ra, đừng vậy mà! Sắp reng chuông rồi, em phải về lớp...." Nghiêm Tiểu Tiểu khẽ giãy giụa.

"Muốn về lớp cũng không phải không thể, nhưng mà phải gọi tụi anh một tiếng..." Thiệu Đại Hổ bên cạnh cúi đầu nhỏ giọng nói vào tai cậu một câu.

Chỉ thấy mặt Nghiêm Tiểu Tiểu nhất thời đỏ như trái cà chín, anh Đại Hổ háo sắc, bắt cậu phải nói lời hạ lưu như vậy, sao mà nói khỏi miệng được.....

"Không nói đúng không? Được, vậy chiều nay đừng mong lên lớp, tụi anh sẽ dùng toàn bộ thời gian buổi chiều tiếp tục tiến hành chuyện vẫn chưa làm xong, dùng dương v*t giúp em nhớ rõ nên gọi tụi anh là gì." Thiệu Đại Hổ tao nhã mỉm cười, nhưng lời nói lại vô cùng gian ác.

"Mới nãy đầu lưỡi đi vào đã thích, nếu như đổi thành dương v*t, chắc em cũng sẽ rất thích!" Tay Thiệu Tiểu Hổ dâm tà vuốt ve phía dưới của cậu.

"Đừng.... Em..... Em gọi.... Chồng dương v*t bự....." Nghiêm Tiểu Tiểu sợ đến mức lập tức kêu lên, xấu hổ đến nỗi đỉnh đầu có thể bốc hơi nước.

"Thế này mới ngoan chứ, bé vợ dâm đãng!" Hai anh em vừa lòng tươi cười, tiếng gọi "chồng dương v*t bự" xấu hổ này làm họ thích chết đi được.

".... Hai anh xấu lắm!" Nghiêm Tiểu Tiểu hờn dỗi thúc họ một cú.

"Có xấu em mới yêu!" Hai anh em cùng cười nói.

Nghiêm Tiểu Tiểu định mắng hai anh em là đồ khốn nạn, bất chợt thấy Thiệu Đại Hổ lấy ra ba tấm vé. Đó là vé vào buổi biểu diễn của Dream Band cậu hâm mộ nhất, tuy chưa nổi tiếng bằng Insect Band nhưng vẫn là ban nhạc nổi tiếng nhất thế giới.

Cậu đã sớm hằng mong được đi dự buổi biểu diễn của Dream Band, nhưng Dream Band rất được yêu thích nên lần nào cũng cháy vé.

Lần này Dream Band biểu diễn tại Luân Đôn, nghe đồn cũng cháy vé, nào ngờ hai người có thể mua được, thích quá!

"Sao mua được vé hay thế! Không phải đã hết rồi à?!" Nghiêm Tiểu Tiểu cầm lấy tấm vé, mặt lộ vẻ vui sướng.

"Tụi anh mua lại từ người ta, hôm qua đến gần Kiss Gun là để lấy vé." Thấy bé con cười vui vẻ, hai anh em cảm thấy vất vả lần này thật sự rất đáng giá.

Vé của Dream Band không dễ mua, họ phải tìm mấy lần, đổi qua mấy người, nài nỉ dữ lắm mới mua được.

"Thời gian biểu diễn là tám giờ tối nay. Sáu giờ tan học, sẽ không có thời gian về nhà ăn cơm, để em gọi điện nhắn." Nghiêm Tiểu Tiểu nhảy nhót cười nói.

Cuối cùng cũng có thể đi coi live của Dream Band, cậu vô cùng thích ca sĩ chính Lars, nghĩ đến tối nay có thể chân chính nhìn thấy Lars bằng da bằng thịt, cậu rất kích động....

Nghiêm Tiểu Tiểu không biết rằng, buổi diễn hội Dream Band đêm nay sẽ thay đổi vận mệnh cả đời cậu, dẫn dắt cậu lên một con đường mà cả đời cậu vẫn không ngờ tới....

Hết chương 56.

Lé: hồi xưa mê đi coi Big Bang lắm. Mà vé thì mắc, lại ở Hàn Quốc, phải đi qua bển, mà đâu được mua vé online đâu, vì vé chỉ bán ở nội địa thôi, nói chung là việc mua vé rất bất khả thi. Cái hồi BB qua Việt Nam thì bận thi, híc, lần nào cũng cắn răng lên youtube ngồi coi lại.