Sau Vực Thẳm Là Một Cánh Đồng Hoa

Chương 140: Rèn luyện




Bạch Huyễn chờ mong nhìn những gương mặt trẻ tuổi phía dưới, khi hắn phát hiện đám người này một cái lại càng bĩnh tĩnh hơn một cái, lắc đầu, "Các cậu thật không thú vị. Được rồi, không dọa các cậu, nói vậy các cậu cũng có thể đoán được, nếu trường học để một người không kinh nghiệm như tôi chỉ đạo các cậu, tôi đây khẳng định có chỗ hơn người, cho dù những người có bao nhiêu năm kinh nghiệm đó so sánh với tôi, có lẽ vẫn kém một chút."


Nói xong, hắn khoe khoang cười cười, ánh mắt lấp lánh tỏa sáng.


La Thành vẻ mặt chết lặng mà nhìn hắn.


"Ai!" Bạch Huyễn bất mãn gõ gõ bàn hội nghị, "Các cậu chú ý chút, một đám có nghe tôi nói hay không. Ai là đội trưởng?"


"Tôi." La Thành đứng lên.


"Thân là đội trưởng một đội ngũ, cư nhiên không nịnh bợ đàn anh chỉ đạo một chút, cậu làm đội trưởng có điểm thất trách đó." Bạch Huyễn nói hắn, "Giờ cho các cậu vài phút, tới giao hảo quan hệ tốt với tôi."


Lúc này, từ ngoài cửa đi vào mấy người khoảng bốn mươi tuổi, hai nam hai nữ, dáng người đều thập phần đĩnh bạt, anh khí bức người, nện bước vững vàng mà đi vào.


Bạch Huyễn lập tức treo lên một khuôn mặt tươi cười ân cần: "Thầy Bào, cô Lý, cô Trần, các ngài tới rồi ạ?" Mỗi lời nói hành động của hắn đều làm mẫu hết sức mẫu mực cho La Thành cái gì gọi là nịnh bợ, "Tới tới tới, tới hoan nghênh các thầy cô giáo giám sát bảo hộ các cậu!"


(chỗ này k rõ ai nam ai nữ, vs thiếu mất 1ng, nhg tôi cũng chỉ có thể kệ)


La Thành bọn họ đều rất thành thật, mau chóng đứng dậy khom lưng, quan trọng là ba người này vừa trông đã thấy tương đối đáng tin cậy, đáng giá tôn kính. Trái lại, cái bộ dáng hớn hở kia của Bạch Huyễn...La Thành cảm thấy đội ngũ của mình quả thực xui xẻo.


Ba vị giáo sư đều khách khí xua xua tay, trong đó thầy Bào đi đến trước bàn hội nghị, nói: "Hoan nghênh các bạn học tới tinh hệ Đông Cực, hy vọng sáu tháng kế tiếp mọi người có thể bảo đảm sinh mệnh an toàn lại có thể thu hoạch thành tích tốt, mọi người kỳ thật không cần quá sợ hãi, cũng không cần run rẩy chân tay, dù sao cũng có ba giáo sư chúng tôi cùng học trưởng Bạch Huyễn sẽ tận lực bảo hộ các trò. Đương nhiên, các trò cũng phải bảo hộ chính mình, đầu tiên, chuẩn bị trước khi rèn luyện là hết sức quan trọng. Cô Lý?"


Cô giáo sư kia gật đầu một cái, đem sóng ngắn thông tin của các đồng học lấy từ bộ phận huấn luyện đưa vào quang não, thành lập một group chat, gửi một phần văn kiện lên đó, "Phần văn kiện này rất quan trọng, các trò hãy nghiêm túc đọc, ngoài ra, rèn luyện chính thức bắt đầu vào ba ngày sau, trong lúc này các trò tranh thủ chuẩn bị tốt, nếu có nghi vấn gì có thể tùy thời tìm chúng tôi, đến khi vào kỳ rèn luyện, chúng tôi cũng chỉ phụ trách ra tay cứu các trò vào thời khắc nguy hiểm, bình thường có lẽ không nói chuyện nhiều với mọi người, đương nhiên, học trưởng Bạch Huyễn vẫn có thể cho các trò một số kiến nghị thích hợp."


Thầy Bào tiếp đó nói một số lời cổ vũ linh tinh rồi rời đi, để học sinh có thể rèn luyện được tốt nhất, bọn họ sẽ rất ít can thiệp vào. Có Bạch Huyễn hơi chỉ đạo chút là được.


Đám người La Thành liền đơn giản trực tiếp xem phần văn kiện kia tại phòng họp, tất cả đều là những việc cần chú ý khi rèn luyện.


Đầu tiên, cần đến hiệp hội lính đánh thuê Đông Cực tinh đăng ký thành lập dong binh đoàn, như vậy mới có thể nhận được manh mối Trùng tộc từ du hiệp, sau khi hoàn thành nhiệm vụ còn có khen thưởng. Về vấn đề đặt tên dong binh đoàn, La Thành và Diệp Sùng Tuyết sinh ra một chút xích mích nho nhỏ. La Thành kiên trì muốn dùng cái tên xú không biết xấu hổ "Thần chi đội", Diệp Sùng Tuyết cảm thấy tên "Súng và Hoa Hồng" của mình càng dễ nghe hơn.


"Các cậu phụ trách Súng, chúng tôi phụ trách Hoa Hồng." Tiểu Mễ vẻ mặt nghiêm túc mà ủng hộ đội trưởng nhà mình.


Cứ không chịu phối hợp, Diệp Sùng Tuyết thiếu chút nữa xông vào đánh nhau với La Thành, lúc này Diệp Tố Kỷ Gia Duyệt bọn họ mới can ngăn, quyết định dùng tên "Thần và Hoa Hồng".


Bạch Huyễn lắc đầu ngao ngán nhìn đám năm bè bảy mảng này.


Tiếp đó, là vấn đề tinh hạm cùng cơ giáp. Trường học sẽ không phát cho mỗi học sinh một đài cơ giáp, nhưng sẽ cho bọn hắn vay mười vạn không lấy lãi, bọn họ sẽ dùng mười vạn này trong sinh hoạt sáu tháng trên tinh hệ Đông Cực, hơn nữa không được phép sử dụng tiền mang theo từ nhà hoặc cơ giáp tự mang theo. Đợi sau khi kỳ rèn luyện chấm dứt, bọn họ còn phải trả lại trường học mười vạn khối.


Bạch Huyễn lúc này mới ra dáng một cái học trưởng, chỉ đạo: "Mỗi người mười vạn, các cô các cậu mười hai người chính là một trăm hai mươi vạn. Có thể thuê một tinh hạm loại nhỏ sức chứa hai mươi người, sau đó lại thuê mười hai đài cơ giáp bình thường. Tinh hạm, cơ giáp đều có phẩm cấp bất đồng, thời gian cho thuê dài ngắn khác biệt, giá cả cũng bất đồng, làm sao để sử dụng mười vạn này kiếm được nhiều tiền cùng tích phân nhất, liền dựa vào các cô các cậu tự mình thăm dò. Bất quá, tôi sẽ cho mọi người mấy cái phương án, các cô các cậu tự mình lựa chọn đi."


Ở Đông Cực tinh, hầu như tất cả các vật phẩm đều có phân chia cấp bậc — đây là sản phẩm của hệ thống phần thưởng. Tinh hạm, cơ giáp, nhiệm vụ thậm chí phẩm cấp du hiệp cùng dong binh đoàn đều chia thành cấp 9 tới cấp 1, trong đó cấp 9 là nhiều nhất, cấp 1 là tốt nhất.


Bạch Huyễn lấy ra quang não của bản thân, đem giao diện hàng hóa thương phẩm phóng đại trước mặt bọn họ, "Nhìn xem, tinh hạm cấp 9 giá cả tiện nghi nhất, một ngàn khối ba ngày, nhưng tốc độ nó thường thường, độ thoải mái bên trong cũng bình thường, cơ giáp cấp 9 kỳ thật không khác biệt lắm với chế thức cơ giáp của các cô các cậu, cũng chỉ có hai thanh vũ khí quang học cùng một vũ khí kim loại. Một trăm khối có thể thuê một ngày. Tôi đưa ra hai phương án, một là trước mắt thuê tinh hạm phẩm cấp thấp nhất, chọn nhiệm vụ cấp thấp nhất, trước hết làm quen với hoàn cảnh và Trùng tộc tại tinh hệ Đông Cực. Hai thì sao, chính là đem tiền tiêu gần hết, thuê tinh hạm cùng cơ giáp xa hoa, lại nhận tám mươi một trăm cái nhiệm vụ cấp 7, chơi một ván lớn, hoàn thành những nhiệm vụ cấp 7 đó đại khái có thể được nhận thưởng hơn một trăm vạn, sau đó tiếp tục thuê, tuần hoàn lặp lại, tích phân cũng có nhiều nhiều."


La Thành trầm tư trong chốc lát: "Tôi chọn phương án thứ nhất."


"Ủ ôi." Bạch Huyễn kinh ngạc, "Tôi còn tưởng đám tinh anh các cô các cậu sẽ chọn phương án thứ hai chứ, với năng lực các cô các cậu hoàn toàn có thể mà."


La Thành trừng hắn một cái: "Cũng không phải trò chơi, vấn đề liên quan đến sinh mệnh vẫn nên cẩn thận một chút mới tốt."


La Thành nhìn qua kiêu căng ngang ngược, nhưng trong vấn đề đại sự vẫn rất thấu đáo. Diệp Sùng Tuyết không có gì dị nghị, vấn đề nhỏ linh tinh như chọn tên thì nhốn nháo cũng không sao, nhưng hành động đại sự của đội thật sự chỉ có thể có một người lãnh đạo.


Mười hai người thống nhất xong, thái độ ngày hôm sau liền chuyển biến khiến hiệu suất tăng cao, đầu tiên là sáng sớm đến đăng ký dong binh đoàn, sau đó nhận huy hiệu từ chỗ bộ phận rèn luyện, bên trong huy hiệu có chứa hệ thống trí năng, có thể ghi chép một người giết chết bao nhiêu Trùng tộc, sau đó biểu thị tích phân trên huy hiệu này. Mặt khác, phương thức tính toán tích phân cũng không phải luôn luôn là một, giết chết một con trùng tộc tính một tích phân, khi một người trong vòng 24 giờ liên tục giết chết hơn một ngàn con Trùng tộc, tích phân sẽ tăng gấp đôi. Vượt qua năm ngàn lại tăng gấp đôi. Hạn mức cao nhất là một vạn, vượt qua một vạn, Trùng tộc lúc sau tính như ban đầu, một con một tích phân, đây là để phòng ngừa học sinh tâm cao khí ngạo không biết trời cao đất dày mà nhận nhiệm vụ cấp cao. Một tích phân có thể đổi một khối tiền, nếu nhận nhiệm vụ, khen thưởng nhiệm vụ sẽ cộng dồn vào.


Sau đó bọn họ biết được, rèn luyện lần này còn có ba bảng xếp hạng quan trọng. Một là bảng xếp hạng trường học, trường học tới tinh hệ Đông Cực rèn luyện có ít nhất hơn mười vạn, dĩ vãng chiếm giữ vị trí đầu phần lớn đều là học viện quân sự Hoa Đô, đại học Hoa Đô cùng học viện quân sự Kursath, mười lần cũng sẽ có hai ba lần chiếm được vị trí đầu.


Thứ hai là bảng xếp hạng đoàn đội, số lượng dong binh đoàn càng nhiều hơn, có hơn 2500 đội.


Ba là bảng xếp hạng cá nhân, mười vạn trường đại học, mỗi trường ít nhất có một vạn người tới rèn luyện, lực cạnh tranh mạnh tương đương, những cá nhân có thể tiến vào hạng trên một vạn, đều sẽ được quân đội đặc biệt chiêu quân.


Diệp Tố thấy cư nhiên có nhiều người như vậy, trong lúc nhất thời khó mà tưởng tượng nổi. Nhưng lại nghĩ lại ngẫm, chỉ Đông Cực tinh đã to gấp mười lần địa cầu, mà tinh hệ Đông Cực lớn tương đương hệ Ngân Hà, bao gồm ba ngàn trăm triệu ngôi sao, cho dù ném toàn bộ người của mười vạn trường học tới tinh hệ Đông Cực cũng không khơi dậy bọt sóng nào cả. Đám học sinh này tới, đều sẽ không tạo thành phiền toái gì cho tinh hệ Đông Cực.


La Thành bọn họ dùng quang não truy cập website của lính đánh thuê, trên trang đầu có thể nhìn thấy nhiệm vụ Trùng tộc do du hiệp tuyên bố. Kỳ thật, manh mối những nhiệm vụ này cũng không mang tính tuyệt đối, bởi vì Trùng tộc rất khó đoán trước, mặc dù hôm nay nhận nhiệm vụ cấp 9, thời điểm cập bến lại phát hiện ra Trùng tộc cao hơn cấp 9 cũng không có gì hiếm lạ. May mắn, huy hiệu bọn họ còn có thể phát ra tín hiệu cầu cứu khẩn cấp, nếu giáo sư đi theo không thể bảo hộ bọn họ, sẽ có du hiệp hoặc lính đánh thuê ở khu vực lân cận tiến hành cứu viện.


Đây xem như chính sách bảo vệ học sinh của chính phủ, cứu học sinh có thể nhận được khen thưởng kếch xù. Du hiệp cùng lính đánh thuê dù sao cũng là vì kiếm tiền, thuận tiện còn có thể cứu vớt vài đóa hoa của Nhân loại, cớ gì mà không làm.


La Thành cũng không hoàn toàn dựa vào phương án thứ nhất mà lựa chọn nhiệm vụ cấp 9, mà nhận một số cấp 8, mặc dù phải suy nghĩ về vấn đề an toàn, hắn cũng không thể chịu đựng bản thân như một người rụt rè sợ hãi, hết thảy chỉ cần an toàn. Nhiệm vụ cấp 9 có số lượng trùng tộc dưới một trăm, cấp 8 dưới một ngàn. Bọn họ lấy tin tức kiểm tra của một tinh cầu, nhận được hai mươi lăm nhiệm vụ trên cùng một tinh cầu, tính toán sẽ hoàn thành nhiệm vụ trong sáu ngày thuê tinh hạm, nếu website đổi mới nhiệm vụ, bọn họ cũng có thể cân nhắc sức lực còn dư mà tiếp tục hay không.


Bọn họ căn cứ manh mối nhiệm vụ, chạy tới một tiểu hành tinh đánh số A45. Năm giờ sau, bọn họ đổ bộ lên phía Đông Bắc tinh cầu A45, sau đó là là bay sát mặt đất, một bên bay một bên sử dụng máy dò xét trên tinh hạm tiến hành rà quét.


Vỏ ngoài Trùng tộc đều có kháng tính với tia dò xét, đặc biệt là trùng giáp xác, không đến khoảng cách đủ gần căn bản không thể phát hiện nơi ẩn nấp của Trùng tộc. Nếu Trùng tộc không xuất hiện thành đàn, muốn liếc mắt một cái đã phát hiện cũng rất khó. Cho nên các du hiệp đều phụ trách tuần tra khái quát ở một số khu vực tại tinh hệ Đông Cực và ngoại tinh hệ, một khi phát hiện manh mối trùng tộc liền sẽ đăng lên website lính đánh thuê, để lính đánh thuê tiếp nhận tiêu diệt, còn mình tiếp tục tuần tra, như vậy mới có thể diệt Trùng tộc với hiệu suất cao.


Nhiệm vụ đầu tiên của bọn La Thành thực may mắn, chỉ chốc lát sau đã phát hiện một cái động.


Bạch Huyễn trước hết điều khiển cơ giáp của mình rời khỏi tinh hạm, làm mẫu một lần. Chỉ thấy hắn lấy ra một viên cầu, đặt nó trước cửa động. Trùng tộc đều có bản năng nhiệt tình yêu thương với năng lượng, chúng nó chui dưới nền đất cũng là vì cắn nuốt nhiều năng lượng hơn, mà phóng xạ quang năng của viên cầu này có thể tạo thành ảo giác với Trùng tộc rằng nơi này có rất nhiều năng lượng.


Dưới ánh nhìn không chớp mắt của đám La Thành, cửa động đen nhánh kia phảng phất có động tĩnh. La Thành Diệp Tố mọi người có tin tưởng tuyệt đối với bản thân mình, nhưng lần đầu tiếp xúc với Trùng tộc, đều không khỏi có chút khẩn trương, hô hấp dồn dập.


Hô một tiếng, một con trùng nhuyễn thể dài hơn hai mét to bằng cái thùng nước bay ra, đám Tiểu Mễ theo bản năng liền hô lên, Bạch Huyễn nhanh chóng giơ lên đao kim loại, một đao liền chén trùng nhuyễn thể thành hai nửa. Tiếp theo, lại có trùng giáp xác bay tới.


"Các trò xuống đi." Thầy Bào nói với mọi người, "Để Bạch Huyễn phụ giúp các trò hoàn thành nhiệm vụ đầu này, lúc sau các trò phải độc lập hoàn thành."


Diệp Tố vội vàng gật đầu, chuẩn bị tốt liền triệu hồi cơ giáp ra. Đám La Thành cùng nhau, sáu nam sinh chạm đất đầu tiên, sáu nữ sinh theo sát đó.


Lúc này Trùng tộc bò lên mặt đất đã có hơn trăm con.


"Giao cho các cậu!" Bạch Huyễn lập tức thu đao, nhanh chóng lui về phía sau, xa xa quan sát.


La Thành sắc mặt kiên quyết, lập tức thao tác tay trái cơ giáp nổ súng, tay phải cầm đao, phân biệt công kích trùng giáp xác cùng trùng nhuyễn thể. Những người khác cũng không yếu thế chút nào, lập tức bắt đầu công kích.


Không thể không nói, lực công kích của Trùng tộc đơn lẻ thực sự quá yếu, bọn họ dường như một đao một cái, một súng một con. Đám Trùng tộc bò ra từ trong động căn bản không bù lại được đám bị giết.


Chỉ chốc lát sau, mặt đất liền đầy xác Trùng, phỏng đoán qua, khoảng 5-600 con.


Mười hai người sau khi ngừng tay đều có chút run run, không phải mệt, càng không phải sợ hãi, mà là xuất phát từ tâm tình kích động kỳ quái nào đó, đây là Trùng tộc, địch nhân bọn họ được dạy từ nhỏ phải không chết không thôi, liền dễ dàng như vậy mà chết trong tay bọn họ.


"Tôi cảm giác tôi còn có thể giết thêm một vạn con nữa cơ!" Trương Diêu Phong dõng dạc tuyên bố.


Bạch Huyễn đi tới, cơ giáp của hắn gõ xuống, truyền đi tiếng vang thật xa, "Trùng tộc số lượng càng nhiều, hệ số nguy hiểm tăng lên theo bội số, một vạn con? Chỉ sợ cậu chưa kịp đếm đã bị nuốt sạch sẽ."