*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sảnh lớn đang ồn ào nhốn nháo chợt yên tĩnh kì lạ.
Những ánh nhìn như sói đói lại một lần nữa tụ lại trên người ba cô gái.
Trương Minh Vũ cúi đầu.
Không mặt mũi nào nhìn ai nữa!
Bốn người đi thẳng vào thang máy, lên lầu bốn, nơi có các quầy áo quần hàng hiệu.
Trần Thắng Nam đang bước đi, chợt dừng phắt lại giữa đám đông.
Chứng kiến cảnh Trương Minh Vũ đi cùng ba mỹ nữ vào thang máy, cô ta khiếp sợ đến sững sờ.
Sau đó, mặt cô ta hiện lên vẻ thất vọng.
Cô ta cho rằng, Trương Minh Vũ tới đây là để đốt tiền cho ba cô gái kia.
Thật không ngờ... anh cũng là loại đàn ông này!
Trần Thắng Nam lắc đầu, ánh mắt thoáng lóe lên một tia chán ghét.
Vốn định cất bước rời đi, nhưng rốt cuộc cô ta cũng không nhịn được nỗi tò mò muốn tìm hiểu đến cùng chuyện này.
Cuối cùng, Trần Thắng Nam quyết định lặng lẽ bám theo.
Bất kể đi tới đâu, ba người đẹp này đều đặc biệt bắt mắt như thế.
Lầu bốn vốn đang đông khách, khi ba cô gái vừa xuất hiện, nơi này lập tức xuất hiện tình trạng đông nghẹt đến mức phải chen lấn.
Trần Thắng Nam len lách hồi lâu mới lách ra ngoài được.
Khi định thần nhìn qua, cô ta phát hiện ba người đẹp kia đã dẫn Trương Minh Vũ vào một cửa hàng thời trang nam sang trọng.
Thời trang nam?
Trần Thắng Nam ngây ngẩn cả người, bước lên mấy bước, thận trọng quan sát.
Trong cửa hàng, nhân viên bán hàng đã sáng rực mắt lên.
Tuy Trương Minh Vũ chỉ mặc một bộ đồ giá rẻ nhưng trên người ba cô gái lại toàn là hàng hiệu đắt tiền.
Thấy thế, nhân viên bán hàng lập tức tỏ thái độ hết sức cung kính.
Tô Mang và Liễu Thanh Duyệt vẫn đang kèm hai bên Trương Minh Vũ, Trương Minh Vũ thì trông đến là đáng thương.
Hạ Hâm Điềm vô cùng khí phái và cao quý, cô ấy đang thong dong dạo qua quầy trang phục.
Bàn tay ngọc ngà nhẹ giơ lên.
Những bộ trang phục hàng hiệu bị ném lên sofa hệt như ném bọc rác.
Chỉ thoáng chốc, cô ấy đã lựa được ba, bốn bộ rồi.
Hạ Hâm Điềm bình thản phất tay, nói: "Thay cho em ấy thử coi".
Hai nhân viên bán hàng kích động bước tới, nhưng ánh mắt cả hai đều lóe lên nghi hoặc.
Người đàn ông này... thì có cái gì hơn người?
Tuy rất kích động nhưng khi đến bên cạnh Trương Minh Vũ, bọn họ vẫn thoáng lộ vẻ ghét bỏ.
Song, vì tiền, mọi khách hàng đều là thượng đế.
Hai nhân viên bán hàng ôm mấy bộ trang phục, cung kính dẫn Trương Minh Vũ vào phòng thử đồ.
Haiz.
Trương Minh Vũ lặng lẽ thở dài một tiếng.