Nhưng không còn kịp nữa rồi, bác gái kia đã quay người lại phía Trương Minh Vũ, thành khẩn nói: "Ông chủ, xin đừng báo cảnh sát! Tôi xin khai thật!"
"Tôi là người giúp việc cho nhà họ Dịch, cậu cả bảo tôi tới đây giả vờ bị nhân viên đánh. Cậu ấy bảo tôi hãy tìm mọi cách để khiến danh dự của Marmart bị hủy hoại".
"Sau đó, trung tâm thương mại của nhà họ Dịch có thể khôi phục lại, con tôi cũng có thể kiếm được việc làm ở nhà họ Dịch".
Nói xong, bác gái đã khóc nấc lên.
Đám đông xung quanh ngẩn người trước biến cố này, ngay sau đó, ai nấy đều phừng phừng lửa giận.
"Sao nhà họ Dịch có thể làm như vậy nhỉ, thật sự là quá vô liêm sỉ!"
"Biết trung tâm thương mại nhà mình không cạnh tranh nổi với Marmart cho nên muốn dùng thủ đoạn bẩn thỉu này hại người ta? Kinh tởm!"
"Trước tôi còn hay tới trung tâm thương mại của nhà họ Dịch để mua sắm đấy, không ngờ bọn họ lại hành xử vô liêm sỉ như thế này! Tôi sẽ không bao giờ tới đó nữa!"
...
Tiếng dè bỉu khinh thường xôn xao khắp nơi.
Ánh mắt Trần Thắng Nam đã cháy lên đầy cuồng nhiệt.
Chỉ với vài câu ngắn ngủi, tình thế đã bị đảo lộn hoàn toàn.
Trương Minh Vũ... thật quá lợi hại.
Hàn Thất Thất cũng vô cùng khâm phục, mắt sáng lóng lánh nhìn Trương Minh Vũ.
Nhưng Trương Minh Vũ vẫn còn đang hoang mang mờ mịt.
Anh vốn chỉ định hù dọa bác gái này đôi câu, không ngờ... lại thu hoạch trái ngọt ngoài ý muốn.
Dịch Thanh Thần và Dịch Thanh Tùng đã hoàn toàn chết sững.
Những âm thanh nghị luận quanh đó như hóa thành những mũi kim, đâm vào tim bọn họ.
Muốn chơi xấu người ta lại thành mất cả chì lẫn chài!
Cuối cùng, đã chẳng làm gì được Marmart lại khiến cho danh dự của nhà họ Dịch cũng bị hủy hoại!
Dịch Thanh Thần híp mắt, lửa giận đã hừng hực cháy lên trong mắt.
Mọi chuyện đều bị Trương Minh Vũ một tay làm hỏng!
Hồi lâu sau, Dịch Thanh Thần mới lạnh lùng rít lên: "Chúng ta đi thôi!"
Nói đoạn, hắn ta quay đầu định bỏ đi.
Trương Minh Vũ lại cười cười, ngăn cản: "Phỉ báng danh dự của Marmart chúng tôi xong còn nghĩ cứ thế bỏ đi?"
Ba người kia lập tức ngừng lại.
Lửa giận trong lòng Dịch Thanh Thần đã phừng phừng thiêu đốt, hắn ta lạnh lùng quát to: "Anh còn muốn thế nào?"
Trương Minh Vũ nhếch mép cười bảo: "Hoặc là báo cảnh sát để họ xử lí, hoặc là bồi thường tổn thất tinh thần cho chúng tôi, anh tự chọn một cách đi".
Bác gái kia nôn nóng, sợ hãi nói ngay: "Đừng báo cảnh sát! Đừng báo cảnh sát mà! Tôi cầu xin cậu đó".
Nói đến đó, bà ta còn quỳ ngay xuống trước mặt Trương Minh Vũ.
Trương Minh Vũ lúng túng nhìn bà ta, anh chỉ định dọa Dịch Thanh Thần thôi mà!
Nhưng lúc này, anh không thể giải thích với bà ta được.
Khóe miệng Dịch Thanh Thần giật giật liên hồi.
Lại đòi tiền!
Nhưng nếu để bọn Trương Minh Vũ báo cảnh sát, danh tiếng của nhà họ Dịch sẽ thực sự bị hủy hoại trong thoáng chốc!
Im lặng hồi lâu, Dịch Thanh Thần mới nghiến răng nghiến lợi: "Bao nhiêu tiền?"
Trương Minh Vũ nói ngay: "Năm mươi triệu".
Trời!
Khắp nơi liên tiếp vang lên tiếng hít hà.
Dịch Thanh Thần cũng run cả người lên.