*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lâm Kiều Hân mím môi, cuối cùng vẫn đi theo.
Ba người nhanh chóng đi ra khỏi khách sạn.
Trương Minh Vũ ngồi thẳng xuống con Mercedes-Benz, Hạ Hâm Điềm ngồi ở giữa.
Lâm Kiều Hân có hơi thận trọng.
Không chỉ vì chuyện hôm nay, mà còn vì Hạ Hâm Điềm đang ở trước mặt.
Hạ Hâm Điềm chậm rãi nói: "Lên đi".
Lâm Kiều Hân mới từ từ tiến lên, ngồi cạnh Hạ Hâm Điềm.
Long Tam nhanh chóng lái xe rời đi.
Trương Minh Vũ cười nói: "Có vẻ như cô không vui lắm nhỉ? Không thích chị Điềm Điềm làm người đại diện cho cô sao?"
Xưng hô này khiến Trương Minh Vũ thấy rất gượng gạo.
Hạ Hâm Điềm ngấm ngầm nhéo đùi Trương Minh Vũ!
Hít!
Trương Minh Vũ hít sâu một hơi, trên mặt vội vàng lộ vẻ cầu xin.
Hạ Hâm Điềm mới thả tay ra.
Mặt Lâm Kiều Hân lộ vẻ lo lắng, cô vội vàng nói: "Đâu có, tôi chỉ... không tin nổi thôi".
"Chị Điềm Điềm, chẳng phải hai người đến giúp tôi diễn kịch sao?"
Trong lòng cô luôn cảm thấy chuyện này không quá thực tế.
Hạ Hâm Điềm lạnh lùng nói: "Diễn kịch gì chứ, cậu ấy cầu xin tôi rất lâu, còn nói cho tôi rất nhiều lợi ích tôi mới suy xét đến việc làm người đại diện cho cô đấy".
Ừm?
Vừa dứt lời, Trương Minh Vũ và Lâm Kiều Hân liền sững sờ.
Trương Minh Vũ hiểu Hạ Hâm Điềm đang nói giúp anh.
Nhưng lòng Lâm Kiều Hân lại vô cùng phức tạp, cô càng ngày càng nợ Trương Minh Vũ nhiều hơn.
Nhưng cô cũng rất hiếu kỳ, Trương Minh Vũ... làm thế nào để đem lại lợi ích cho Hạ Hâm Điềm vậy?
Có điều cảm giác nghi ngờ đã bị sự kích động xóa mờ rồi!
Quan trọng nhất là... Hạ Hâm Điềm sẽ làm người đại diện của Tuyền Ảnh!
Lâm Kiều Hân muốn nói lại thôi, vẻ mặt kích động, nhưng chẳng nói được câu gì.
Vẻ mặt này khiến Trương Minh Vũ rất hài lòng.
Hạ Hâm Điềm nói tiếp: "Nhưng có một vấn đề, tôi sẽ kiểm tra hiệu quả và chất lượng mỹ phẩm của công ty, cũng không thể vì làm người đại diện cho công ty cô mà làm danh tiếng của tôi bị phá hủy được".
Lâm Kiều Hân kích động nói: "Chị Điềm Điềm, chị yên tâm đi! Nhất định không có vấn đề gì đâu ạ!”
Lúc này Hạ Hâm Điềm mới hài lòng gật đầu.
Chiếc xe nhanh chóng đỗ lại trước cổng sân lớn nhà họ Lâm.
Trương Minh Vũ cười nói: "Được rồi, cô về trước đi, tôi còn phải đưa chị Điềm Điềm về".
Nói có một câu thôi, nhưng vùng eo đột nhiên cảm thấy đau!
Lâm Kiều Hân sững sờ, có điều vẫn gật đầu cười nói: "Được".
Cười rồi...
Trương Minh Vũ lập tức cảm thấy bất lực.
Sau khi Lâm Kiều Hân gặp Hạ Hâm Điềm, cô như biến thành một người khác vậy...
Lâm Kiều Hân nhanh chóng xuống xe.
Hạ Hâm Điềm mở miệng nói: "Ngày mai cô đợi tôi ở công ty, người đại diện của tôi sẽ đến liên lạc với cô".
Lâm Kiều Hân kích động đồng ý: "Vâng!"
Hạ Hâm Điềm không chần chư nữa, cô ấy đóng cửa xe lại.
Chiếc xe nhanh chóng được lái đi.
Lâm Kiều Hân đứng đó, im lặng nhìn chiếc xe rời đi.