Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi

Chương 332: "Anh thắng rồi!"




Bốp!  

Âm thanh giòn tan vang lên bên tai mọi người!  

Tất cả mọi người đều sững sờ!  

Tát?  

Hà Gia Hoa tức đến mức cả người run rẩy, hắn lại xoay người tung cước!  

Trương Minh Vũ nhanh như chớp né đòn.  

Bốp!  

Lại một cái tát nữa!  

Mắt Trương Minh Vũ lóe lên sự hưng phấn.  

Đánh Hà Gia Hoa ư? Cái này anh có kinh nghiêm!  

Hà Gia Hoa tức mà không làm gì được!  

Triệu Khoát cũng ngẩn người, mắt ánh lên vẻ hoang mang!  

Có chết hắn cũng không ngờ được, Trương Minh Vũ lại có thể chơi Hà Gia Hoa như vậy!  

Hà Gia Hoa tức giận gầm lên, nhưng tiếng tát vang lên ngay sau đó!  

Sau mấy hồi, mặt Hà Gia Hoa xưng lên!  

Tay Trương Minh Vũ cũng tê dại rồi!  

Anh ngẩng đầu, thời gian trên màn hình đã dừng ở phút thứ ba mươi rồi!  

Kiếm được tiền rồi, không chơi nữa!  

Hà Gia Hoa ngẩng đầu, điên cuồng gào thét: "Mẹ kiếp, có giỏi đừng có tránh!"  

Trương Minh Vũ cười toét miệng: "Được".  

Nói xong liền đi đến rìa sân khấu.  

Mắt Hà Gia Hoa sáng lên!  

Cơ hội đến rồi!  

Hắn không hề do dự, cả người lao thẳng đến chỗ Trương Minh Vũ!  

Trương Minh Vũ cũng cười ngoác miệng!  

Ngay khi Hà Gia Hoa xông đến, anh cúi người!  

Chân chậm rãi thò ra, chắn ngay chân Hà Gia Hoa!  

Cơ thể Hà Gia Hoa mất trọng tâm!  

Cả người lao xuống sân khấu, không thể khống chế nổi!  

Tất cả mọi người đều há hốc miệng! Nhìn hắn chằm chằm!  

Bốp!  

Kèm theo đó là một âm thanh nặng nề vang lên, Hà Gia Hoa ngã xuống dưới sân khấu!  

"Cậu chủ Hà!"  

Hai tên vệ sĩ vội vàng xông tới!  

Dưới sân khấu lặng yên như tờ!  

Cái này...  

Một giây sau, mọi người đều nhìn về phía Trương Minh Vũ!  

Trương Minh Vũ quẹt chân.  

Đúng là quẹt chân!  

Anh phủi tay, đứng dậy, cười tươi như hoa: "Anh Triệu, có phải tôi thắng rồi không?"  

Triệu Khoát trợn tròn mắt!  

Một lúc sau, Hàn Thất Thất cuối cùng cũng tỉnh lại khỏi sự khiếp sợ, cô ta đứng lên nói: "Hay!"  

Chỉ một từ thôi nhưng khiến mọi người đều bừng tỉnh.  

Dưới sân khấu nháy mắt vang lên tiếng vỗ tay như sấm rền!  

Sắc mặt Triệu Khoát đen sì như vừa bị ai tạt nước!  

Nhưng chuyện đã vậy rồi, hắn cũng chẳng biết nên nói gì nữa.  

Lửa giận trong lòng trào dâng nhưng chỉ có thể lạnh lùng nói: "Anh thắng rồi!"  

Nói xong liền quay người đi lên tầng hai.