Sáu Năm Chờ Đợi, Chúng Ta Nghênh Đón Hạnh Phúc

Chương 66




Chờ đến mười hai giờ đêm, mọi người cao hứng cạn chén, hò reo năm mới vui vẻ, những lời vừa nãy Tư Khiết nói với hai chúng tôi cảm giác trong lòng ấm áp, có chị em tốt đầu tiên ủng hộ, tôi càng thêm có lòng tin đi tiếp cùng nàng, giờ khắc này nàng mỉm cười nhìn tôi, tôi nghĩ trong lòng nàng suy nghĩ cũng giống như tôi đi.

Tết Dương lịch ngày đó chúng tôi ngủ thẳng đến khi tự tỉnh thì mới dậy, tối hôm qua chơi quá muộn, tôi cùng Yen ngủ dậy sau đó đi gõ cửa phòng của các nàng, mọi người tụ tập ở gian phòng của Tiểu Đằng, cầm máy ảnh chụp loạn, mọi người không để ý hình tượng làm các loại động tác quái gở, không đánh răng rửa mặt, tóc rối như tổ quạ.

"Thiên Hi, tối hôm qua cậu ăn nhiều, tiêu hóa không được, miệng thối chết rồi." Mạn Văn bóp mũi lại ghét bỏ nhìn Thiên Hi.

"Có sao? Cậu ngửi ngửi lại?" Thiên Hi cố ý nói, tới gần Mạn Văn miệng lớn hà hơi.

"Không biết tớ có hay không, cậu cũng tới ngửi ngửi?" Tôi trực tiếp nằm nhoài trên người Mạn Văn, hà hơi vào mũi của nàng, lúc này mọi người đều hăng hái, đẩy ra tay nàng đang bóp mũi, hướng về phía nàng mãnh liệt thổi hơi.

"Mấy tên đáng ghét này, buồn nôn chết rồi, đều cút ngay cho tớ, ngày hôm nay tớ không cần ăn cơm rồi." Tay chân của Mạn Văn liều mạng múa may quay cuồng, lớn tiếng ồn ào, chúng tôi cười khanh khách.

Đùa ầm rất lâu mới đi rửa mặt, sau khi thay xong quần áo cũng đã sắp hơn mười hai giờ trưa, dì nấu cháo loãng để chúng tôi thanh lọc dạ dày, sau khi tùy tiện ăn một chút, kế tiếp là hoạt động các nàng thích nhất, đi dạo phố. Nơi này có rất nhiều chợ quần áo bán sỉ, Tiểu Đằng dẫn theo chúng tôi đi dạo từ gian này đến gian nọ, quần áo chất lượng rất tốt, vả lại giá hời hơn bán lẻ, trong dịp lễ còn giảm giá rất thấp, lúc này các nàng hưng phấn hết sức, mỗi người như không cần tiền chọn rất nhiều quần áo, Yen cầm lấy một chiếc denim jacket đặt ở trên người tôi so sánh.

"Cái này rất hợp với cậu, thật là xinh! Mua thôi." Yen lầm bầm lầu bầu nói, treo quần áo ở trên tay.

"Cậu mặc vào cũng xinh, cùng mua nhé?" Tôi nói.

"Được! Vậy chọn màu sắc khác nhau." Yen vui vẻ nói.

"Ôi chao! Các cậu mau tới đây, xem áo ngủ này thật đáng yêu, mỗi người chúng mình mua một bộ có được không? Ở ký túc xá cùng mặc vào rất thú vị." Mạn Văn ở tiệm bán sỉ áo ngủ bên cạnh phát hiện một bộ áo ngủ gấu nhỏ màu xám trắng, hưng phấn gọi chúng tôi.

"Được! Thời tiết này mặc hợp, sờ thật ấm thật thoải mái đó." Tư Khiết cảm thấy rất tốt, tất cả mọi người đồng ý.

"Ông chủ, cho sáu bộ cùng kiểu dáng, cùng một màu! Tính rẻ một tý ha." Tiểu Đằng dùng ngôn ngữ địa phương mặc cả cùng ông chủ, tôi đại khái có thể nghe hiểu một ít. Đợi mấy phút, ông chủ đi ra từ trong kho hàng, nói chỉ có năm bộ cùng màu, một bộ khác là màu phấn hồng, mọi người nghe xong thất vọng kêu.

"Không sao! Tớ lấy màu phấn hồng đi." Yen nói.

"Nhưng màu phấn hồng không đẹp đâu." Các nàng nói.

"Cũng không phải mặc ra ngoài, các cậu đều thống nhất màu sắc, tớ đặc biệt một chút không được à?" Yen là không muốn để cho mọi người thất vọng, thực ra nàng cũng không thích màu sắc này, bộ áo ngủ này bây giờ chúng tôi còn mặc, bởi vì chất lượng tốt, mặc rất bền, thoạt nhìn vẫn không tính là cũ.

Các nàng đi dạo không biết mệt mỏi, trong tay mỗi người xách theo túi rất lớn, Tiểu Đằng hối hận không gọi lão đệ của nàng ra đây, tôi với nàng là người không thể đi dạo nhất, bắt đầu còn rất tràn trề phấn khởi, đến buổi tối thì như quả hồng héo, nhìn thấy ghế liền lập tức ngồi xuống, các nàng vẫn nhiệt tình dâng cao như cũ.

"Tớ nói này các chị em, đều đi dạo tám giờ rồi, các cậu không phải nên đi ăn cơm rồi hả? Tớ đều đói dẹp bụng rồi." Lúc các nàng thử giày, tôi ngồi trên một băng ghế uể oải nói.

"Thậm chí tớ xách không nổi rồi, tiền của các cậu đều sắp dùng hết rồi đi? Còn hơn nửa tháng mới nghỉ đông đấy." Tiểu Đằng nói tiếp.

"Tớ sắp dùng hết rồi, trở về nhịn ăn nhịn mặc, coi như giảm béo." Thiên Hi trong miệng nói, nhưng trong tay không ngừng mà thử giày.

"Ha ha! Mạt Mạt cùng Đằng nhi mua không nhiều, đến lúc đó ăn hai cậu ấy đi." Mạn Văn gian tà cười nói với các nàng.

"Mạt nhi à, tớ thấy hai chúng mình vẫn nên mua thêm vài món đi, dùng ở trên người mình đáng giá, đừng để đến lúc đó các cậu ấy ăn sạch chúng mình." Tiểu Đằng cười xấu xa nói.

"Cậu được lắm, Khúc Tiểu Đằng, ngày hôm nay chúng tớ rốt cuộc nhìn ra khuôn mặt thật của cậu, quỷ keo kiệt!" Tư Khiết cười nói, các nàng phụ họa.

Ngày hôm sau mọi người được vụ mùa lớn rời đi nhà Tiểu Đằng, ba năm Tết Dương lịch sau này đều sẽ tới nhà nàng chơi, chủ yếu nhất là ngày lễ này ở đây quần áo giảm giá nhiều.

Kỳ nghỉ qua đi về tới trường học bắt đầu nghênh đón thi cuối kỳ, hiện tại mỗi ngày đi phòng đàn đều sẽ có bạn học hoặc sư muội tới tìm tôi luyện giọng, giao lưu kỹ xảo thanh nhạc. Có một ngày, một vị sư muội lớn lên trông rất ngọt ngào đáng yêu tìm tôi luyện thanh, sau khi nghe xong một ít kiến nghị của tôi, liền chuyển đề tài cùng tôi tán gẫu.

"Sư tỷ, mỗi ngày học tỷ Yen đều đến phòng đàn tìm chị, quan hệ của hai chị rất tốt nhỉ." Sư muội tùy ý hỏi.

"Ừm! Tụi chị là chị em tốt, cậu ấy rảnh rỗi thì đến nói chuyện phiếm." Tôi thu dọn nhạc phổ nói.

"Thật hâm mộ các chị, em cũng rất muốn làm bằng hữu của chị ấy, không biết chị ấy có đồng ý hay không?" Sư muội buông thả hai tay ở phía sau, xấu hổ nhỏ giọng nói.

"Đương nhiên có thể, con người cậu ấy rất hiền hòa." Tôi không nghĩ đã trả lời rồi.

"Thật ạ? Vậy sau này có thể cùng ăn cơm với các chị không?" Sư muội vui vẻ hỏi.

"Không thành vấn đề!" Đầu tiên tôi sửng sốt một chút, tiếp đó đáp ứng rồi.

"Học tỷ Yen ở trường học rất được hoan nghênh đó, mấy bạn cùng phòng bọn em thường xuyên thảo luận về chị ấy." Sư muội nói.

"Hả? Có gì hay mà thảo luận?" Tôi có chút xíu ngoài ý muốn hỏi.

"Muốn biết chị ấy có bạn trai hay chưa, hoặc là. . . có bạn gái hay chưa?" Sư muội có chút xấu xa cười nói.

"Bạn gái? Có ý gì?" Tay tôi đang thu dọn đồ đạc bất chợt ngừng lại, câu hỏi của em ấy xác thực khiến tôi sửng sốt, mặt bắt đầu nóng lên.

"Khà khà! Dáng vẻ chị ấy tóc ngắn thoạt nhìn còn soái hơn cả con trai, chúng em liền nghĩ chị ấy có phải là thích con gái hay không." Sư muội nói, thì ra em ấy là muốn tìm hiểu tin tức từ trong miệng của tôi.

"Các em hiểu lầm rồi, cậu ấy tóc ngắn là sau gáy có miệng vết thương, mới đi cắt, lần trước chuyện cậu ấy bị thương ở trường học rất nhiều người đều biết." Tôi giải thích.

"Chúng em biết mà, nhưng vẫn cảm thấy rất tò mò, rất nhiều nữ sinh đều thích chị ấy." Sư muội càng nói càng hăng hái.

"A. . . sao bây giờ hiện tượng này lưu hành như thế? Các em là đùa giỡn hả?" Tôi có chút bất đắc dĩ hỏi.

"Có một số là cảm thấy mới mẻ, nhưng vài bằng hữu bên cạnh em đều là loại khuynh hướng kia." Sư muội nói.

"Vậy em. . . cũng là?" Tôi không nhịn được hỏi rồi.

"Em là song tính, thích nam cũng thích nữ." Em ấy trả lời rất thoải mái, trời ơi! Con người bây giờ sao đều bộc trực như vậy, nhất thời không biết nói gì.

"Chị tuyệt đối không nên nói với học tỷ em là gì, em không có ý gì khác, chỉ là muốn làm bằng hữu mà thôi." Sư muội nói tiếp.

"Ừm!" Tôi ngây ngốc đáp một tiếng.

Lúc bữa trưa, Yen cùng sư muội tán gẫu rất hợp, tôi chỉ ở một bên vờ cười vui vẻ, trong lòng ngũ vị tạp trần, cảm giác mình quả thực chính là đưa dê vào miệng cọp, thật muốn vả miệng mình hai cái.

"Tiểu sư muội này rất đáng yêu, rất cởi mở." Cơm nước xong, trên đường cùng tôi trở về ký túc xá Yen vui vẻ nói.

"Ánh mắt em ấy nhìn cậu rất mê gái rồi." Tôi ê ẩm nói.

"Ơ! Cái này cậu cũng muốn ghen à? Em ấy chính là con gái, không tạo thành được nguy hiểm với cậu đâu." Yen cười nhạo tôi.

"Xì! Cậu cho rằng chỉ có tớ là cùng giới yêu thích cậu à? Rất nhiều cô gái nhìn chằm chằm cậu rồi." Tôi tức giận nói.

"Cậu chính là suy nghĩ nhiều, lòng nghi ngờ nặng." Yen nói.

"Cậu. . . được rồi! Tớ chính là con giấm tinh." Tôi oan ức trong lòng rất xúc động, không muốn lại nói vấn đề này cùng nàng nữa.

"Ha ha! Tớ yêu giấm tinh." Yen ôm eo tôi cười thoải mái.

Đột nhiên tôi rất muốn tóc của nàng mau mau mọc dài...