Sáu Năm Chờ Đợi, Chúng Ta Nghênh Đón Hạnh Phúc

Chương 11




Thời gian đăng bài: 22:13:36, 16/7/2012

Mỗi cuối tuần Yen đều sẽ về nhà, nhà nàng cách trường học không xa, có lúc tối chủ nhật nàng trở về trường, có lúc đến thứ hai mới trở về. Mấy người chúng tôi bình thường rất ít đi ra ngoài vào cuối tuần, mỗi người đều rất tích cực đi luyện tập bài tập chuyên ngành. Buổi tối chủ nhật hôm đó, chúng tôi luyện xong đàn lục tục trở về ký túc xá, tôi là người cuối cùng trở về, chưa vào cửa đã nghe thấy ký túc xá rất náo nhiệt, xen lẫn tiếng cười rộn rã, tôi bước nhanh đi vào, lúc này các nàng đều nhìn tôi, tôi còn nhìn thấy một vị phu nhân đoan trang mỹ lệ ngồi ở bên người các nàng, dì ấy cũng mỉm cười nhìn tôi, mặt của tôi nhất thời đỏ lên.

Tư Khiết thấy tôi trở về, cao hứng nói: "Mạt Mạt, mau vào! Đây là mẹ Yen, dì ấy đến thăm chúng ta." Tiểu Đằng nói tiếp: "Còn mua rất nhiều đồ ăn vặt và hoa quả chúng ta thích đó."

Tôi kinh ngạc há mồm chữ O, sau đó rất nhanh phản ứng lại, gãi đầu, rất mắc cỡ chào hỏi: "Chào dì!", mẹ Yen hiền lành cười nói: "Chào Mạt Mạt, dì có thể gọi cháu như vậy không?" Hai mẹ con nàng lớn lên thật giống nhau, cũng để tóc dài, tóc xoăn sóng nước, nhìn qua tài trí dịu dàng. Tôi không biết dũng khí từ đâu ra, nói: "Đương nhiên có thể ạ, có một người dì xinh đẹp gọi cháu như vậy, là vinh hạnh của cháu." Tiếp đó các nàng đều cười gian, nhất định là cười vì trước giờ cũng chưa từng nghe tôi nịnh hót ra mặt như thế, nói xong tôi liền đổ mồ hôi, nghĩ thầm tối nay tôi là uống lộn thuốc.

Mẹ Yen nghe xong rất vui vẻ nói: "Thật biết nói chuyện, có điều Mạt Mạt cũng thật là thẹn thùng đó, mau tới đây ăn hoa quả đi." Ngay sau đó tôi liền hùng hục đi tới, Yen lột được một quả cam đưa cho tôi, nói: "Hình như cậu thích ăn cam nhất?" Tôi khẽ gật đầu, nói: "Ừ! Cảm ơn!" Mẹ Yen nói tiếp: "Cuối tuần sau dì muốn mời các cháu tới nhà bọn dì chơi, thế nào? Những người bạn nhỏ." Thiên Hi hiểu chuyện nói: "Có thể sẽ làm phiền dì và chú không ạ? Bọn cháu đông người như vậy." Mẹ Yen vừa xua tay vừa nói: "Làm sao có thể? Bọn dì cao hứng còn không kịp đâu, dì thường nghe Tiểu Bảo nhà dì kể về mấy người chị em tốt các cháu, hôm nay đưa nó tới đây đặc biệt thăm các cháu, quan trọng nhất là tự mình lại đây mời các cháu qua đó, bày tỏ thành ý của dì và ba ba nó."

Nghe mẹ nàng nói như vậy, chúng tôi đều sướng chết đi được, Mạn Văn vỗ ngực nói: "Quá tốt rồi! Một lời đã định nha!" Chúng tôi trăm miệng một lời nói: "Một lời đã định!"

Chúng tôi cùng nhau mong đợi đến cuối tuần sau.....

Thời gian đăng bài: 21:26:18, 17/7/2012

Khi chúng tôi thương lượng đi nhà Yen mua cái gì mới tốt, cuối cùng đều nhất trí mua một bó hoa tươi. Tối thứ bảy, nhóm năm người chúng tôi xuất phát, dựa vào địa chỉ cặn kẽ Yen đưa cho chúng tôi, không mất bao công sức liền tìm được nhà nàng. Lúc tiến vào thang máy, tim tôi bắt đầu đập loạn, tôi tưởng là các nàng sẽ không khẩn trương, ai dè lúc vừa đến cửa nhà Yen, Thiên Hi nói: "Tớ thật có chút hồi hộp." Các nàng cũng phụ họa nói theo. (haha, bây giờ nhớ lại liền cảm thấy buồn cười) tất cả mọi người không dám chủ động nhấn chuông cửa, cuối cùng vẫn là Mạn Văn nói: "Tớ gan lớn, để tớ!~" Tôi bắt đầu thích tính cách cô nàng này rồi.

Chuông cửa vang lên ba lần, liền nghe thấy tiếng bước chân dồn dập, mở cửa nghênh đón chúng tôi chính là Yen và mẹ nàng, mẹ Yen vui vẻ nói: "Hoan nghênh những người bạn nhỏ! Mau vào." Mẹ nàng luôn làm cho người ta cảm thấy ấm áp thân thiết như vậy, chúng tôi bị sự nhiệt tình của dì cảm hóa, bỗng không còn cảm thấy khẩn trương, Tư Khiết đại biểu chúng tôi tặng hoa tươi cho mẹ Yen, dì nhận lấy hoa, ngửi hai lần, vui mừng nói: "Thật thơm, thật đẹp! Cảm ơn các cháu. Nhưng mà lần sau tới đây chơi không cần mua gì cả, bằng không dì mất hứng." Chúng tôi đều xấu hổ gật đầu, Yen kéo cánh tay mẹ nàng đứng ở một bên nói phụ họa. Nàng mặc một bộ váy babydoll ngắn, tóc mái dùng kẹp tóc cặp lên, trông rất thanh tân, lúc này tôi và nàng nhìn nhau cười.

Lúc chúng tôi đi vào phòng khách, ba ba Yen đi ra từ phòng bếp, trước ngực buộc tạp dề, nhiệt tình chào hỏi với chúng tôi: "Hội chị em tốt của Tiểu Bảo đều tới rồi?! Hoan nghênh hoan nghênh." Chúng tôi cùng chào hỏi chú, chú cười nói: "Các cháu đừng câu nệ, xem như nhà mình nhé, chú đi chuẩn bị cơm tối, các cháu cứ trò chuyện trước nhé." Lúc này, Yen đem hoa quả và đồ ăn vặt lại đây, mẹ nàng rót nước trái cây cho chúng tôi, chúng tôi ngồi xuống vừa tán gẫu, vừa chờ cơm ăn.

Đúng sáu giờ rưỡi tối ăn cơm, chúng tôi không tiện ngồi, mọi người cùng nhau hỗ trợ dọn ra bát đũa và ghế, khi bày đũa tôi nhìn thấy Yen đang nhìn chằm chằm vào cổ tay trái của tôi, sau đó nở nụ cười, trên cổ tay tôi đeo vòng tay nàng tặng.

Ba ba Yen nấu cơm nước thực không tệ, sau khi thấy món ăn phong phú dọn ra hết trên bàn, tất cả chúng tôi đều thốt lên kinh ngạc, tôi nhìn liền thòm thèm, Yen buồn cười nói: "Giờ thì đã biết nguyên nhân vì sao mẹ tớ không vào bếp rồi đó, haha!"

Tiểu Đằng nói: "Dì thật hạnh phúc!"

Cơm tối diễn ra trong bầu không khí vui vẻ, chúng tôi đều khen ngợi chú nấu ăn rất tuyệt, chú ấy cũng rất vui vẻ, đề nghị chúng tôi có muốn uống tý rượu hay không, Mạn Văn cùng Tư Khiết đồng ý, ngoài họ ra thì không ai uống rượu. Chú ấy nói: "Ái chà! Đã lâu trong nhà không có náo nhiệt như vậy, anh chị của Tiểu Bảo đều ở nước ngoài, quanh năm suốt tháng cũng ít khi trở về, mấy chị em tốt các cháu sau này nghỉ hè rảnh rỗi thì đến chơi, hoan nghênh bất cứ lúc nào." Chúng tôi đều vui vẻ đồng ý. Bỗng Thiên Hi hỏi một câu: "Sau này Yen tốt nghiệp cũng định xuất ngoại ạ?" Lòng tôi thoáng cái căng thẳng, tiếp đó chú nói: "Ừ! Có ý định đó, anh chị nó ở bên đó giúp chú quản lý chuyện làm ăn, có khi bận rộn không về được, chú vẫn hi vọng Tiểu Bảo qua đó, có thể vừa hỗ trợ quản lý việc nhà, đồng thời cũng có thể bồi dưỡng âm nhạc, dù sao hoàn cảnh nước ngoài tốt hơn." Nghe xong không biết tại sao trong lòng tôi cảm thấy mất mát, Yen nói: "Ba, con còn chưa quyết định đâu, chuyện đó sau này hẵng nói có được không ạ?" Cuối cùng dì rời đi đề tài, nói: "Đúng! Thời gian còn dài lắm, đừng có gấp. Chờ chúng ta cơm nước xong, đi phòng sách cho các cháu xem ảnh Tiểu Bảo hồi bé."

Cơm nước xong, chúng tôi tiến vào phòng sách ngồi quây quần tán gẫu, sau đó xem ảnh hồi bé của Yen, mỗi tấm tôi đều cẩn thận nhìn, khi còn bé nàng rất giống tiểu công chúa, điềm tĩnh đáng yêu, có tấm cười rất rực rỡ, có tấm rất thẹn thùng, có tấm yên tĩnh, có thể thấy người nhà nàng đều rất thương nàng, tôi bất giác mỉm cười. Đột nhiên nghe thấy Mạn Văn nói: "Yen, anh cậu thật đẹp trai, anh ấy có bạn gái chưa? Không thì giới thiệu cho tớ nhé." Nói xong, tất cả mọi người đều cười to, dì vỗ nhẹ mặt Mạn Văn, nói: "Tiểu nha đầu mới vừa lên đại học đã nghĩ cái này rồi, haha. Nhưng mà cháu không có cơ hội, anh trai Tiểu Bảo đã kết hôn từ hai năm trước." Mạn Văn thở dài nói: "Ôi! Đồ tốt đều rất quý hiếm~~~" Mọi người cùng tôi tiến lên vây công nàng, nói nàng có bạn trai mà còn trăng hoa, nàng oa oa xin tha, dì ở bên cạnh cũng hết sức vui vẻ.

Buổi tối chúng tôi ngủ ngay ở nhà Yen, nhà nàng rất lớn, phòng cho khách thiết kế theo phong cách tatami Nhật Bản, giường lót bằng tấm gỗ, cao cách mặt đất hơn mấy chục centimet, sử dụng không gian rất tốt, rộng rãi lại thực dụng, đủ năm người. (Bởi vậy bây giờ phòng cho khách của nhà tôi và Yen cũng là thiết kế như vậy, chuyên để lúc hội chị em lại đây chơi có thể trọ được) chúng tôi đi vào phòng vẫn tiếp tục tán gẫu, cùng thương lượng kỹ càng chuyện đi chơi ngày mai, trò chuyện một lúc mọi người bất tri bất giác ngủ thiếp đi, nửa đêm lúc tôi đi nhà vệ sinh, phát hiện Yen chưa có trở về phòng ngủ của nàng, mà ngủ bên cạnh tôi và Tiểu Đằng, tôi ngửi hương thơm cơ thể dễ chịu của nàng, lần đầu tiên khoảng cách gần như vậy nhìn nàng ngủ, nghe nàng thở đều đều, tôi nở nụ cười......