Sau Ly Hôn, Tôi Hô Mưa Gọi Gió

Chương 147: Chương 147





Ngày hôm sau.

Khi Tiêu Vĩ chuyển lời nhắc thanh toán từ những nhà cung ứng đó cho tôi, tôi lặng lẽ yêu cầu Hồ Nguyệt chọn một vài thương nhân đại diện, thu thập các thông tin, chuẩn bị mọi thứ.

Sau đó tôi yêu cầu Tiêu Vĩ thông báo cho tất cả các nhà cung ứng đang gây rắc rối đến dự cuộc họp tại Đỉnh Hâm vào thứ hai tới.

Tiêu Vĩ có chút khó hiểu: "Chủ tịch Lăng, cô làm thế nào để cho bọn họ một câu trả lời thuyết phục?"
Nhìn ánh mắt mong đợi của anh ta, tôi chợt mỉm cười: "Quản lý Tiêu, anh cảm thấy kết cục tốt nhất sẽ là như thế nào?"
Anh ta cười xấu hổ, không hiểu ý tứ của tôi: "Chủ tịch Lăng, rốt cuộc cô muốn làm gì? Tôi hơi không thể hiểu nổi cô!"
“Haha!” Tôi cười to: "Nghe giống như bình thường anh hiểu tôi lắm vậy."
Anh ta cũng cười: "Cũng đúng!"
“Tôi cũng nhìn rõ anh rồi!” Tôi cố ý trêu chọc anh ta.


Đôi mắt anh ta hơi nheo lại, có chút lo lắng.

"Đừng căng thẳng, làm việc đi! Tôi có ý nghĩ riêng của tôi.

Anh cứ yên tâm đi!" Tôi còn nói với anh ta thì tôi là chó rồi!
Anh ta liếc tôi một cái, thấy tôi không muốn nói chuyện nữa, anh ta đành tức giận rời khỏi phòng làm việc của tôi.

Tôi thực sự đã chuẩn bị mọi thứ, cùng lắm thì cá chết lưới rách, dù sao thì cũng còn thị trấn nhỏ để quay về, không có chuyện gì lớn.

Nhưng vào lúc này, tôi nhận được một thông báo.

Thông báo được đưa ra bởi tập đoàn Bác Duệ Thiên Vũ, thông báo vào lúc sáu giờ chiều chủ nhật, tại hội trường đa chức năng trên tầng cao nhất Quốc Tế Tinh Quang, tổng bộ tập đoàn Bác Duệ Thiên Vũ tại châu Á sẽ tổ chức một cuộc họp báo, tuyên bố chủ tịch mới của tổng bộ tập đoàn Bác Duệ Thiên Vũ tại châu Á.

Tin tức này không chỉ khiến cả Giang Thành bùng nổ mà ngay cả toàn châu Á cũng bùng nổ theo.

Nghe nói tất cả các công ty có hợp tác với tập đoàn quốc tế Bác Duệ Thiên Vũ đều được mời đến buổi họp báo.

Mà thời gian này vừa đúng với cái ba ngày sau mà Tân Hạo Đình nói.

Sau khi nhận được thông báo này, chưa đến nửa tiếng sau, Tân Hạo Đình đã gọi điện thoại tới.

Tôi không trốn tránh mà nghe máy, trong điện thoại truyền đến tiếng cười của anh ta: "Vợ à! Thế nào, thông tin của anh có chính xác không?"
Tôi nhắm mắt lại, trong lòng thầm mắng, đúng là tên tiểu nhân đắc chí.


"Đừng coi thường chồng em, Tân Hạo Đình của bây giờ không còn là Tân Hạo Đình ngay cả ho cũng không dám ho trước mặt em như trước kia nữa, em nên cân nhắc đi! Trừ bỏ việc quay lại với anh, em không còn sự lựa chọn nào khác, nếu em đồng ý tái hợp với anh, anh sẽ trả lại cho em một Đỉnh Hâm đứng trên đỉnh vinh quang!"
"Tân Hạo Đình, anh chết tâm đi! Cho dù tôi có phá sản và phải ngủ ngoài đường thì tôi cũng sẽ không bao giờ quay lại với anh." Tôi nói rồi cúp điện thoại của anh ta.

Tôi đứng trước cửa sổ kính trong suốt từ trần đến sàn của văn phòng, nhìn về phía xa, sau đó chậm rãi tìm số của Bùi Thiên Vũ, bấm gọi, nhưng câu trả lời vẫn như trước, số này đã tắt máy!
Vào chủ nhật, tôi chỉ đưa mỗi Hồ Nguyệt đến Quốc Tế Tinh Quang.

Y Mộc cũng đi, công ty truyền thông của họ cũng hợp tác với tập đoàn Bác Duệ Thiên Vũ.

Đây là buổi tiệc rượu có quy mô lớn nhất mà tôi từng tham dự, Quốc Tế Tinh Quang là khách sạn lớn và sang trọng nhất ở Giang Thành, điều nổi tiếng nhất của Quốc Tế Tinh Quang không phải là các phòng dành cho khách mà là hội trường đa chức năng ở trên tầng cao nhất, sang trọng đến kinh ngạc.

Bác Duệ Thiên Vũ không hổ là một tập đoàn quốc tế lớn, có thể tổ chức bữa tiệc ra mắt tại đây đã cho thấy sự lớn mạnh của Bác Duệ Thiên Vũ.

Những người đến đây hôm nay chắc chắn là những người vô cùng đẳng cấp, tất cả các đối tác của Bác Duệ Thiên Vũ ở châu Á đều tập trung ở đây.

Bởi vì đây là một bữa tiệc kinh doanh nên tôi cố ý chọn một trang phục chuyên nghiệp, thấp thỏm bước vào hội trường cùng Hồ Nguyệt.


Tôi nhìn thấy Tân Hạo Đình trong đám đông, anh ta ăn mặc chỉnh tề, trông có chút mặt người dạ thú, ra vẻ mình là sếp lớn, bên cạnh anh ta có vài người đang nói chuyện.

Khi nhìn thấy tôi, anh ta lập tức chào mấy người kia rồi đi về phía tôi, điều đó thực sự khiến tôi cảm thấy kinh tởm, nhưng tôi không còn nơi nào để trốn.

Tại sao trước đó tôi không phát hiện ra anh ta là một người đàn ông ghê tởm như vậy.

“Vợ!” Nở nụ cười vui sướng khi người gặp họa, anh ta cúi người nói nhỏ vào tai tôi: "Thông tin chính xác, cậu chủ của tập đoàn quốc tế Bác Duệ Thiên Vũ sẽ tiếp quản tổng bộ của Bác Duệ Thiên Vũ tại khu vực Châu Á...!chúng ta vẫn nên quay lại với nhau đi, sau này sẽ làm lại từ đầu!"1
Tôi khinh thường liếc nhìn anh ta: "Chúc anh luôn luôn được như ý!"
Sau đó tôi sải bước đi vào trong, anh ta vội vàng đi theo: "Em còn chưa nhìn rõ tình hình sao? Từ nay về sau nếu em muốn thì chồng em có thể cho em cuộc sống huy hoàng như vậy."
"Anh nghĩ nhiều rồi! Tôi khuyên anh nên về nhà đi khoe khoang với Tần Hiểu Lan đi, cô ta rất sùng bái anh đấy."
Sau khi nói xong, tôi tiếp tục cùng Hồ Nguyệt đi vào, Tân Hạo Đình từ phía sau hét lên: "Đừng mạnh miệng, lát nữa em sẽ đổi ý cho mà xem.".