Sau Ly Hôn, Tôi Hô Mưa Gọi Gió

Chương 102: Chương 102





Tôi nhìn chằm chằm bác sĩ, dường như quên cả việc hít thở, Y Mộc cũng nắm chặt tay tôi đến phát đau nhưng tôi vẫn giữ im lặng.

Bác sĩ nhìn tôi nói: “Trước mắt đứa trẻ đã được giữ lại tính mạng, bị chấn động não dẫn đến xuất huyết dưới da, mô mềm gương mặt bị tổn thương nhưng...!trước mắt vẫn chưa tỉnh lại, cần phải tiếp tục theo dõi trong hai mươi bốn tiếng, có lẽ con bé sẽ nhanh chóng tỉnh lại hoặc...”
Tôi nhất thời hôn mê.

Đợi đến khi tôi tỉnh lại đã thấy mình đang nằm trên giường, Tân Hạo Đình và mẹ anh ta cũng đang ở đây, còn có cả Y Mộc nữa, không biết từ lúc nào Từ Quốc Thiên cũng chạy tới đây, tôi cố gắng ngồi dậy nhìn Y Mộc hỏi: “Điềm Điềm đâu? Điềm Điềm của tôi đâu?”
“Hoa Dao, con bé vẫn đang quan sát trong phòng chăm sóc đặc biệt nên cậu đừng lo.”
Tôi run rẩy nhanh chóng bước xuống giường, Y Mộc ngăn cản tôi nên tôi hét lên: “Cậu đừng ngăn cản tớ, con bé còn nhỏ như thế chắc chắn sẽ sợ hãi! Con bé sợ bác sĩ nhất!”

“Vợ à...”
“Cút...!cút...” Tôi bất chấp gào lên: “Các người mau cút ra ngoài cho tôi, tôi không muốn nhìn thấy các người!”
Mỗi người nhà họ Tân ở trước mắt đều khiến tôi cực kỳ căm hận, tôi nhìn người đàn ông đã sống chung với mình trong mười năm nay, bây giờ trong mắt tôi, anh ta giống như con sói đội lốt người, tán tận lương tâm sát hại người thân của mình, anh ta có thể trơ mắt đứng nhìn con gái ruột của mình bị ném ra ngoài như giẻ rách.

Cả nhà bọn họ thật sự đã khiến tôi thay đổi nhận thức về họ.

Tôi thật sự muốn cả đời này chưa từng quen biết tên súc sinh này, bởi vì cả nhà họ Tân đều là súc sinh.

Dưới sự dìu dắt của Y Mộc, tôi khó khăn đi tới phòng chăm sóc đặc biệt, nhìn bóng dáng nhỏ nhắn lặng lẽ nằm trên giường bệnh qua lớp kính, tôi lại chảy nước mắt quỳ trước cửa sổ, cầu xin trời xanh ban ơn đừng giày vò con mình nữa, mà hãy cho con bé mau chóng tỉnh lại.

Chuyện của tôi và con gái đã được lan truyền trên mạng, cũng được bên Hội Liên hiệp Phụ nữ và cảnh sát chú trọng, cộng đồng mạng đồng loạt lên tiếng chỉ trích hành vi khiến người khác căm phẫn này.

Tân Hạo Đình tới cầu xin tôi, bảo tôi đừng làm to mọi chuyện, tôi nhìn anh ta rồi chỉ vào đứa bé đang nằm bên trong: “Con bé có phải là con gái anh không? Anh bảo tôi đừng làm to mọi chuyện nhưng mọi chuyện đều do tôi làm ầm lên à? Tôi nhất định phải đòi lại công bằng cho con gái tôi.”
Tôi bảo Y Mộc gọi cho luật sư Khâu, bảo anh ta tới lấy chứng cứ, tôi rất kiên quyết nói với luật sư Khâu rằng tôi muốn khởi tố Tân Kiến Phong, Tân Hạo Đình và Tân Hiểu Lan, kể cả chuyện ly hôn nữa, tôi phải tố cáo công khai Tân Hạo Đình, tôi muốn anh ta trắng tay sau khi ly hôn, đồng thời tống Tân Kiến Phong vào tù.

Bùi Thiên Vũ đọc được tin hot liền dẫn trợ lý tới bệnh viện, mắt anh tràn ngập vẻ hung ác, nhưng lúc nhìn thấy tôi chán nản chật vật thì lại ngấm ngầm chịu đựng, cuối cùng lặng lẽ nói với Y Mộc mấy câu rồi xoay người rời đi.


Sau đó Y Mộc khuyên tôi quay về phòng bệnh nghỉ ngơi một lát, rồi cưỡng ép dẫn tôi tới phòng làm việc của viện trưởng, bên trong chỉ có Bùi Thiên Vũ, Y Mộc dẫn tôi tới đây rồi quay lại phòng chăm sóc đặc biệt, Bùi Thiên Vũ nói với trợ lý: “Cậu ra ngoài canh chừng đi.”
Bùi Thiên Vũ đi về phía tôi, tôi ngơ ngác nhìn anh rồi anh vươn tay khẽ chạm vào khóe miệng, dịu dàng hỏi: “Em còn đau không?”
Tôi nhất thời suy sụp gào khóc, nắm chặt cổ áo vest của anh rồi yếu ớt nhìn anh, miệng không ngừng nói: “Anh cứu con gái tôi với, anh hãy tìm bác sĩ tốt nhất tới cứu con bé giúp tôi với!”
Bùi Thiên Vũ ôm tôi vào lòng, khẽ nói vào tai: “Em cứ yên tâm, tôi đã mời chuyên gia não bộ tốt nhất Giang Thành rồi nên em cứ yên tâm.

Người đó sắp tới đây rồi.

Viện trưởng nơi này đã cử người đi đón, ông ta là chuyên gia khoa não bộ quyền lực nhất cả nước nên em phải tin tưởng, em phải để bản thân trở nên mạnh mẽ mới có thể chăm sóc tốt cho con gái em, mọi chuyện đều sẽ ổn thôi.

Em cứ tin vào tôi!”

“Tôi...!nhất định phải khiến nhà họ Tân trả giá đắt! Nhất định phải tống Tân Kiến Phong vào tù!” Tôi nghiến răng nghiến lợi nói, đây là niềm tin duy nhất của tôi vào lúc này.

Anh khẽ vỗ lưng tôi.

Chẳng mấy chốc Y Mộc đã chạy đến nói cho chúng tôi biết, chuyên gia được mời tới đã đến rồi, giờ đang ở trong phòng chăm sóc đặc biệt.

Tôi ngạc nhiên rồi chạy tới phòng chăm sóc đặc biệt ngay..