"Xì!"
Cùng với tiếng phanh xe đột ngột vang lên, Ngô Khải Hoa nhanh chóng xuống xe, mở cửa và đỡ Sở Phong bước ra.
Khi bọn họ đang định đi vào thì bị đội trưởng đội bảo vệ chặn lại
Dừng lại, mấy người muốn làm gì?"
Sở Phong cau mày, nhưng không hề tức giận, mà giao việc này cho Ngô Khải Hoa xử lý
"Anh bị mù hả?"
“Ngay cả Ngô Khải Hoa tôi cũng không nhận ra à?"
Ngô Khải Hoa trợn mắt nhìn anh ta, rồi trực tiếp đẩy anh ta ra, cung kính mời Sở Phong vào trong
Khi nghe thấy 3 tiếng "Ngô Khải Hoa" thì đội trưởng đội bảo vệ liễn biến sắc, mấy tên bảo vệ khác cũng quay lại nhìn nhau,
Hội trưởng thương hội danh tiếng vang dội, bình thường bất kể là các cuộc phỏng vấn của báo chí hay truyền hình thì cũng chỉ có thể thấy được bóng người của anh ấy.
Cho dù là gia tộc hạng nhất như Hồng gia thì rất nhiều giao dịch làm ăn cũng đều phải thông qua thương hội mới được.
Theo lý mà nói thì bọn họ sẽ không dám ngắn cản lại
Nhưng Hồng thiếu gia sáng sớm đã lên tiếng, đồng thời phát ra tử lệnh, hôm nay ngoại trừ Lạc Thi Thi ra thì ai cũng không thể vào trong.
Anh ta liền thay đổi thái độ kiêu ngạo và độc đoán lúc nãy, cung kính nói: "Thì ra là hội trưởng Ngô, vừa rồi có chút mạo phạm, mong anh tha lỗi."
“Nhưng nếu anh có chuyện gì thì xin vui lòng quay. lại vào một ngày khác, Hồng thiếu gia đã căn dặn. chúng tôi rằng hôm nay công ty chúng tôi sẽ không mở. cửa"
“Các anh vẫn là xin mời về cho,.."
"Bốp"
Anh ta chưa kịp nói xong thì đã bị Ngô Khải Hoa trở tay tắt thật mạnh vào mặt anh ta!
"Ngay cả Ngô Khải Hoa tôi mà cũng dám ngăn cản, anh ăn phải gan hùm gan gấu gì rồi sao hả?"
Ngô Khải Hoa hung hăng trừng mắt nhìn anh ta rồi mắng: "Nhanh cút đi ngay cho tôi, nếu anh làm. hỏng chuyện lớn của tôi thì tôi sẽ lột da của anh ra!
Sở vào khuôn mặt bỏng rát và đau đớn của mình, trong lòng đội trưởng bùng lên một ngọn lửa không rõ nguyên nhân.
Nhưng đối phương là hội trưởng của thương h. anh ta cũng không dám lỗ m ãng quá mức, chỉ có thế. cúi đầu khom lưng nói: "Đúng, anh mắng rất đúng”
"Anh địa vị cao quý, cho nên chúng tôi không dám ngăn cản anh, nhưng chúng tôi ở đây cũng chỉ là kiếm miếng cơm ăn mà thôi, Hồng thiếu gia đã có lệnh, chúng tôi cũng không dám làm trái lệnh Hồng thiếu gia."
"Nếu không thì anh gọi điện cho anh ấy xem sao? Nếu anh ấy không ra lệnh thì chúng tôi thật sự không dám để cho anh vào trong."
Nói xong.
Anh ta liền vẫy tay phải của mình, mấy tên bảo vệ ngay lập tức đứng đẳng sau anh ta, bày ra thế trận sẵn sàng chống đỡ lại.
Trong nháy mắt chuyện này liền khiến cho Ngô Khải Hoa hoàn toàn tức điên lên!
“Đồ chó này, anh đang là cáo mượn oai hùm phải không?"
"Đừng nói là Hồng Thái Bảo, cho dù Hồng Kim Xương nhìn thấy tôi thì cũng phải nhượng bộ ba phần.
"Còn căn tôi gọi cho anh ta sao? Mấy người chán sống rồi à?
“Nhanh cút ra cho tôi!"
Sau đó, Ngô Khải Hoa liền tiến tới đẩy anh ta.
Nhưng thay vì nhượng bộ, các nhân viên bảo vệ lại từng bước áp sát lên.
Tuy không dám ra tay nhưng thái độ thì rất rõ ràng, chính là sẽ không cho bọn họ vào.
Ngô Khải Hoa tức giận đến xì khói, đang muốn lên cơn tam bành thì Sở Phong lúc này mới mở miệng. nói: "Ngô hội trưởng, đối phó với mấy tên lâu la này, thì cách của anh có thể không được hay lắm, để tôi xử lý, lát nữa anh sẽ sớm có cơ hội ra tay."
Sau đó.
Sau đó hẳn liền kéo anh ấy ra phía sau, ngẩng đầu nhìn đội trưởng bảo vệ với vẻ mặt đắc ý, hỏi: "Tôi hỏi anh, Lạc Thi Thi có phải đã đi vào rồi đúng không?"
"Ừm?
Đội trưởng cau mày, nhưng cũng không để ý, buột. miệng nói: "Đúng vậy, đi vào rồi thì sao nào..."
"Âm!"
Sở Phong ra tay nhanh như chớp, một quyền đánh vào sống mũi anh ta!
Cùng với tiếng rắc rắc vang lên, sống mũi anh ta đã bị đánh cho gãy vụn, máu bản ra tung tóe, cả người ngã xuống đất!
Nhìn vết máu đỏ tươi, hai mắt anh ta trong nháy. mắt trợn to, tức giận nói: Ð*t m* m*, tên ch* má này. từ đâu ra vậy hả?”
"Nể mặt Ngô hội trưởng, tụi tao đã khách khí đủ rồi, vậy mà mày dám đánh tao sao?"
"Nếu còn không tránh ra, tôi chẳng những dám đánh anh mà còn dám giết anh nữa kìa"
Sở Phong hai tay chắp sau lưng, ngẩng đầu ưỡn ngực, trên mặt lộ ra vẻ kiêu ngạo.
"Đồ chó!"
Đội trưởng lớn tiếng chửi bới, được người của mình giúp đỡ đứng dậy, hung hãn nói: "Rượu mời không uống lại uống rượu phạt."
“Tụi tao là không dám đắc tội với Ngô hội trưởng, chứ còn mày thì sợ gì không dám xử chứ hả?"
“Giữ tao lại làm gì, tụi mày lên ngay cho tao!"
"Dám ngang ngược trước cổng tập đoàn Hồng thị, mày chán sống rồi!"
Theo lệnh của đội trưởng, mấy tên bảo vệ nhanh chóng rút gậy cao su từ thắt lưng ra, vù vù chạy tới!
Ngô Khải Hoa bị dọa cho sợ hãi đến mức nhanh chóng trốn sang một bên, nhưng Sở Phong thì vẫn đứng yên tại chỗ không hề nhức nhích.
"Soạt"
"Cạch cạch."
"Ầm!"
Hai tay hẳn vẫn để sau lưng y như cũ.
Nhưng hai chân lại như chiếc kéo, kéo vào mở ra, cân quét ngang dọc.
Mấy tên bảo vệ lần lượt bị đánh vào đầu, eo, bụng và ngực.
Nhanh như chớp, mấy tên nhân viên bảo vệ bình thường được đào tạo bài bản này đều bị đánh cho ngã nhào xuống đất hết.
Bọn họ gần như nôn ra ba lít máu và run rẩy nằm trên mặt đất.
Cũng có một số người yếu hơn, trực tiếp ngất xỉu tại chỗ.
“Bây giờ chúng tôi có thể đi vào được rồi chứ?”
Nhìn tên đội trưởng bị dọa đến tè ra quần, Sở. Phong nhẹ nhàng nói.
Đội trưởng vẻ mặt kinh hãi, anh ta không ngờ tên nhóc này lại mạnh đến như vậy.
Mấy tên đàn em này của anh ta đều là cao thủ nhưng chỉ trong vòng mười giây đã bị hạ gục.
“Chỉ có kẻ ngốc mới muốn ngăn cản hắn lại, bây giờ anh ta ngay cả nói cũng không nói nên lời, chỉ biết đứng đó gật đầu, toàn thân run rẩy.
"Đi thôi, Ngô hội trưởng."
Sở Phong khẽ cười, quay đầu nhìn Ngô Khải Hoa, sau đó chậm rãi đi vào trong.
.....
Trong văn phòng cao nhất của Tập đoàn Hồng thị.
Ngay khi Lạc Thị Thi xuất hiện thì mấy vũ công múa cột ăn mặc hở hang liền nhanh chóng rời đi.