Hồng Thái Bảo hùng hổ lao thẳng về phía Diệp Kim Long!
Tiệc đầu tư đêm nay sắp bắt đầu, anh ta còn phải hoàn thành nhiệm vụ ngăn cản bữa tiệc tối nay.
Nếu bữa tiệc này tiến hành thuận lợi, địa vị của nhà họ Vân được củng cố, trở thành gia tộc tài phiệt, nhà họ Hồng còn muốn vượt mặt trở lại thời kỳ đỉnh cao thì không biết còn phải chờ đến ngày tháng năm nào.
Cho nên nhân cơ hội này đảo loạn hiện trường càng loạn càng tốt!
Rất nhanh hai người đã chạy đến!
Sau khi người phụ nữ kia xác nhận, Hồng Thái Bảo cũng nhận ra Diệp Kim Long là người ra tay, túm chặt cổ áo của anh ta, mảng to: “ĐM cái thứ món lòng chết tiệt này, dám chạm vào người đàn bà của tao, ai cho mày lá gan với dũng khí đó, còn đứng ngơ ra đó làm gì, nhanh xin lỗi cô ấy cho tao!”
Diệp Kim Long nhíu mày, anh ta là đại thiếu gia hào môn nên cũng có mắt nhìn người, biết rõ người này có thân phận không thấp, thậm chí bộ vest trên người anh ta còn đắt hơn cả mình, theo lý thuyết giải hòa là cách tốt nhất.
Nhưng bây giờ có nhiều người nhìn như vậy, đặc. biệt đứng trước mặt Thi Thị, anh ta không thể hèn nhát, nắm ngược lấy tay của Hồng Thái Bảo, nói: “Xin lỗi cái cứt, ông đây không sai Nhanh buông tay ra, tao kiểm tra bộ ng ực của cô ta giúp mày đấy, sản phẩm nhân tạo, mày không cảm ơn tao thì thôicòn đứng đây kêu gào, đầu óc có bệnh hả?”
“ÐM!"
Hồng Thái Bảo gầm lên, thuận tay cầm lấy dao gọt hoa quả trên bàn, kề sát cổ họng của Diệp Kim Long: "Còn dám mảng tao, tin hay không ông đây cắt đứt cổ họng của mày?”
Thấy vậy mọi người đều vô cùng khiếp sợ, không ngờ người này lại tàn nhẫn như vậy.
Trình Lan và Lạc Thi Thi cũng bị dọa sợ, đang định lên ngăn cản thì ~
"Ầm.
Đầu của Diệp Kim Long lệch về một bên, tránh khỏi con dao.
Trở tay túm ngược lại cánh tay của Hồng Thái Bảo, đè mạnh xuống bàn, dao gọt hoa quả rơi xuống đất!
Sau đó Diệp Kim Long túm vai quăng ngã Hồng Thái Bảo, Hồng Thái Bảo ngã mạnh xuống đất.
“Hay!”
Mọi người vỗ tay trầm trồ khen ngợi.
Hồng Thái Bảo giấy giụa muốn đứng lên, Diệp Kim Long bước lên nhấc chân đạp lên ngực anh ta, khinh thường nói: "Chưa đủ lông đủ cánh còn dám cầm dao uy hiếp tao? Lúc ông đây nghịch dao mày còn đang mặc quần hở đũng kìa, đồ chó chết!”
“Ông xã, ông xã!
Thấy vậy, người phụ nữ kia bị hoảng sợ, vội vàng. chạy đến đỡ Hồng Thái Bảo dậy, ngẩng đầu tức giận nói: “Tên chó chết, mày biết ông xã tao là ai không?”
“Dám đánh anh ấy, mày chết chảc rồi!"
“Bốp"
Diệp Kim Long vung tay tất một bạt tai, nói: "Ai quan tâm tên đó là ai, còn hơn cả tao hả?”
“Nhanh cút đi, hôm nay tâm trạng của ông đây rất tốt, không rảnh để ý đến mấy người, nếu còn nổi đừng trách tao không nương tay!"
Sau đó rút chân về, ngẩng đầu nhìn về phía Sở Phong, đắc ý nói: "Phế vật, mày vừa mới nói gì cơ?"
“Bảo tao đối phó với chồng người ta trước? Trông cũng được đấy, thật ra rắm cũng không dám thả, ông đây dùng một bàn tay cũng đủ đè chết tên đó!”
“Biết sự lợi hại của tao chưa? Còn không lăn lại đây xin lỗi tao?"
“Diệp thiếu giỏi quá!"
Trình Lan chạy đến giơ ngón tay khen ngợi, ngưỡng mộ nói: "Không ngờ Diệp thiếu lại lợi hại như vậy.."
“Thường thôi, tôi còn rất nhiều ưu điểm mà cô. chưa phát hiện đâu!”
Diệp Kim Long ngẩng đầu ưỡn ngực, nhìn về phía Lạc Thi Thị, cười nói: “Thi Thị, sau này chúng ta về chung một nhà, em sẽ phát hiện tôi còn xuất sắc hơn những gì em nghĩ”
"Vâng..."
Lạc Thi Thi mím môi, gật đầu.
Cảm xúc của cô rất phức tạp, hoàn toàn chưa. nghĩ đến chuyện cưới hỏi.
Cho dù tiến đến quan hệ người yêu, cô cũng có chút thẹn thùng
Nhưng càng tiếp xúc, cô càng cảm thấy đối phương có rất nhiều ưu điểm, còn hoàn mỹ hơn Thi Thi rất nhiều.
“Mày tưởng vậy là xong rồi sao, tao thấy vẫn chưa xong đâu!”
Đối mặt với khiêu khích, Sở Phong vẫn chưa tỏ vẻ gì, chỉ bình tĩnh nói một câu
Diệp Kim Long ngẩn người, nói: “Phế vật, nói hươu nói vượn cái gì vậy..”
“ÐM!"
Hồng Thái Bảo gầm lên: “Đứng đơ ra đó làm gì, xem diễn hả?”
“Còn không nhanh cút lại đây giúp tao, ông đây bị người đánh, hôm nay chắc chẳn phải đánh chết thắng chó kia!"
Sau tiếng hét điên cưỡng này, hai ba mươi người đàn ông cao to lực lượng nhanh chóng chạy đến bao vây hiện trường!