Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế

Chương 102: C102: Vừa ăn cắp vừa la làng




“Hợp lại, nó thực sự hợp lại rồi”

“Các người nhìn kìa, đám chất lỏng kia y như tìm được đồng loại, trộn hết vào dược liệu rồi."

"Đúng là thần kì mà, xem ra tên nhóc này cũng có chút tài năng."

Sau khi chất lỏng hòa vào nhau, mọi người nhịn không được mà kinh hô lên.

Mà trong đó còn có một loại chất lỏng màu đen có vẻ không tìm được chỗ của mình, liên tục chảy loạn

khắp nơi vẫn không trộn vào dược liệu được.

Mà càng kỳ lạ hơn nữa là chất lỏng màu đen đó còn có những bọt khí li tỉ có tác dụng ăn mòn, nó chảy tới đâu là nơi đó lại phát ra âm thanh “xèo xèo” sôi sục.

"Hửm?”

"Chất lỏng màu đen này là gì vậy? Bên trong mỹ phẩm không có ghi rõ."

“Hơn nữa, vì sao nó không trộn lại với các dược liệu khác? Chẳng lẽ nó có vấn đề gì sao?"

Tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn vẽ phía Sở Phong.

"Tiffany là dòng mỹ phẩm cao cấp được tập đoàn chúng tôi long trọng tung ra thị trường, cho nên rất chú: trọng đến việc lựa chọn nguyên liệu thô”

"Trước giờ tập đoàn của chúng tôi vẫn luôn trung. thực thắng thần, tuyệt đối sẽ không bao giờ cho thêm bất kỳ dược liệu không rõ rằng nào."

“Chất lỏng màu đen này là thứ bị người khác thêm vào, không liên quan gì tới chúng tôi!


Trần Thủy Linh lên tiếng, cố gắng phủi sạch quan hệ

Nhưng mà những người khác vẫn tỏ ra bối rối và đầy hoài nghỉ.

Vân Thủy Dao thì hứng thú nhìn Sở Phong, cô tò mò hắn sẽ giải quyết chuyện này như thế nào.

"Chắc chắn là có vấn đề”

Sở Phong đứng dậy, lạnh lùng nhìn Hoàng Đại Hải, bình tĩnh nói: "Thế nào, là tôi nói hay ông nói đây?”

Cơ thể của Hoàng Đại Hải run lên, suýt nữa đã đứng không vững

Hắn có thể phân tách chất lỏng kia ra, chẳng lẽ hắn thật sự biết được chuyện gì rồi sao?

Nhưng mà tới giờ mình chưa nói chuyện này cho. ai biết hết, làm sao hẳn có thể biết được?

Cái này là chuyện lớn, nếu xứ lý không tốt, không những không hoàn thành được được nhiệm vụ mà còn

đưa mình vào thế bị động.

Nếu lúc này mà mình thừa nhận chắc chắn sẽ bị đám đông chỉ trích, cho dù trong lòng có chút nghỉ hoặc nhưng ông ta vẫn nghiến răng nghiến lợi kiên

quyết nói: "Muốn tôi nói cái gì chứ, tên nhóc nhà cậu đừng có chụp mũ lung tung. Nếu nó không nằm trong danh sách dược liệu đã nêu thì chắc chắn là do Tập đoàn Vân thị bí mật thêm vào rồi.

"Chất lỏng màu đen này, tên khoa học là bột axit nitric, có tính ăn mòn cực cao."

"Và nguyên nhân những khách hàng bị biến dạng. hoặc có các triệu chứng về da đều do nó gây ra."

"Không màu không mùi, dễ dàng tiêu hủy cho nên rất khó bị phát hiện. Nhưng mà, gió đi để lại dấu vết, nhạn bay để lại âm thanh”

“Người bỏ chúng vào, chắc chắn trên người cũng bị dinh dấu vết của chất lỏng này."

Nói đến đây.

Sở Phong liền đi thẳng đến nắm lấy cánh tay Hoàng Đại Hải, làm ông ta sợ tới mức run rẩy: "Cậu, cậu muốn làm gì?"

"Người trộn thêm bột axit nitric vào chính là ông!"

"Trên tay ông vẫn còn lưu lại dấu vết của nó, thứ chất lỏng này phải mất bảy ngày mới biến mất hoàn toàn được, nếu không, dù ông có rửa thế nào cũng không thể rửa sạch đâu!"

Nói xong.

Hắn đột nhiên dùng sức cưỡng ép ông ta giơ tay lên, vén tay áo xuống, dấu vết của chất lỏng màu đen dính trên đầu ngón tay lập tức lộ ra trước mặt mọi người!

Sao hả Hoàng tổng, có cần tôi đem thứ trên ngón tay của ông đi so sánh với chất lỏng màu đen kia không?"


Bịch!

Cuối cùng Hoàng Đại Hải vẫn không nhịn được. nữa, thân thể mềm nhũn trực tiếp ngã xuống đất.

Lúc này sắc mặt ông ta đã tái nhợt, ấp a ấp úng, há miệng muốn biện minh nhưng không biết phải nói thế nào.

Ông ta không ngờ thiếu niên này không chỉ biết tên khoa học của những thứ mình trộn vào mà còn biết đặc tính của chúng.

Quan trọng hơn là đến dấu vết còn sót lại tên tay mình, hẳn cũng biết.

Tên nhãi này căn bản không phải là kẻ ngốc, rổ ràng hẳn chính là cao thủ mà!!

"Các vị, giờ sự thật đã rõ ràng."

Thấy Hoàng Đại Hải không còn phản bác được, Sở Phong hít một hơi thật sâu, nhìn xung quanh một lượt rồi lớn tiếng nói: "Bản thân mỹ phẩm Tiffany không có vấn đề gì. Nguyên nhân chính là do nhà cung cấp Hoàng Đại Hải đã bí mật trộn bột axit nitric vào rong mới dẫn đến tình huống như ngày hôm nay, ông ta là thủ phạm, chuyện này không liên quan gì đến tập đoàn Vân thị!"

Xì xào!

Sau khi nghe hẳn đưa ra kết luận này, mọi người không nhịn được mà hít sâu một hơi.

Sửng sốt xong, tất cả mọi người bắt đầu nhao nhao bao vây và buông lời chỉ trích Hoàng Đại Hải!

"Khốn kiếp, đồ vừa ăn cắp vừa la làng!"

"Làm hại chúng tôi còn tưởng rằng tập đoàn Vân thị lòng dạ hiểm độc muốn kiếm tiền bẩn, ai ngờ hung thủ của tất cả mọi chuyện lại là ông!"

"Nói cho chúng tôi biết đi, tại sao ông lại làm như vậy? Ông có biết ông đã hại chết bao nhiêu người không?"

"Đúng là làm mất mặt nhà cung cấp bọn tôi mà. Ông ta thật sự không phải là con người!

"Đánh ông ta! Đánh chết ông ta đi!"


Mọi người vô cùng phẫn nộ nên đã bắt đầu đấm đá Hoàng Đại Hải.

Các phương tiện truyền thông có mặt tại hiện trường cũng đã đưa tin về chuyện này, chỉ trong vòng. mười phút, giá cổ phiếu của bọn họ đã bắt đầu tăng trở lại.

Danh tiếng cũng ngày càng tăng lên, hình ảnh của Tập đoàn Vân thị lập tức được cải thiện rất nhiều chỉ trong một thời gian ngắn!

Không lâu sau, phòng tuần tra đã đến!

Người dẫn đầu vẫn là phó cục trưởng Tôn, sau khi biết rõ sự việc, ông ta lập tức ra lệnh cho đội tuần tra bắt giữ Hoàng Đại Hải và các nhà cung cấp khác.

Ông ta bước tới trước mặt Vân Thủy Dao, cung kính nói: "Tổng giám đốc Vân, tôi sẽ đưa những người này về. Cô đừng lo lắng, chúng tôi nhất định sẽ cho cô một lời giải thích thỏa đáng."

"Cám ơn phó cục trưởng Tôn, chuyện này có ngài xử lý, tôi rất yên tâm..."

"Có điều, có một chuyện tôi vẫn phải nói rõ cho cô biết."

Phó cục trưởng Tôn ngắt lời cô, nhỏ giọng nói: “Lúc trước, trước khi Hồng Kim Xương mang Hồng Thái Bảo đi còn không quên quăng lại mấy lời hăm dọa”

“Thật ra tôi cũng không bận tâm lắm, dù sao thì ôi cũng là quan chức còn ông ta chỉ là thương nhân, ông ta sẽ không dám làm gì tôi”

“Ngược lại là về phía cô, chắc chắn ông ta sẽ không dễ dàng bỏ qua đâu. Thậm chí là tôi nghĩ chuyện mỹ phẩm ngày hôm nay..."

"Không sao đâu, có ngài Sở ở đây, cho dù ông ta có phóng ngựa chạy tới chúng tôi cũng chấp hết!

Vân Thủy Dao ngắt lời, vô thức khoác lấy cánh tay Sở Phong.