Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi

Chương 956




Chương 956

Nhưng anh cũng biết rằng chuyện của Hiểu Nguyệt hẳn đã giáng một đòn đả kích mạnh vào cô, cô cần sự an ủi và bầu bạn của anh.

Vốn cũng là tài liệu không quá quan trọng, anh dứt khoát đóng lại, giơ tay ôm người vào bàn làm việc: “Không xem tài liệu, vậy thì muốn làm gì?”

Hơi thở của người đàn ông nóng rực, Du Ân có chút ngượng ngùng, nhưng giây tiếp theo lại bạo dạn, vươn tay ôm cổ anh hôn nhiệt tình, nhiệt độ trong phòng làm việc tăng lên nhanh chóng.

Những người phụ nữ khác bị uất ức ở bên ngoài thì luôn quay về trút giận lên người chồng.

May mắn thay, cô bị uất ức ở bên ngoài, nhưng lại bám chặt lấy anh như vậy.

Phó Đình Viễn hôn người trong vòng tay mình, không khỏi cảm thấy hạnh phúc biết bao.

Một đêm của niềm vui rực lửa.

Sáng hôm sau, Du Ân vẫn đang ngủ trong vòng tay của Phó Đình Viễn thì Diệp Văn đã gọi điện tới, Diệp Văn không biết về chuyện của Du Ân và Hiểu Nguyệt, còn tưởng rằng cô đang ở trong khách sạn đào tạo.

Diệp Văn nhẹ nhàng hỏi cô: “Hôm nay con không phải đến lớp, có muốn về nhà không?”

“Được ạ.” Du Ân đồng ý không chút do dự.

Phó Đình Viễn đang ôm người đẹp trong vòng tay: “…”

Cô trở lại nhà của Diệp Văn, vậy còn anh thì sao?

Đêm qua cô say mê nhiệt tình hôn anh, ôm ấp anh như vậy, bây giờ lại bỏ mặc anh sao?

Diệp Văn lại nói với Du Ân qua điện thoại: “Vậy lát nữa bố đón con ở khách sạn.”

“Không, không ạ, con sẽ gọi xe về nhà.” Du Ân không có gan nói với Diệp Văn rằng tối qua cô đã ở cùng với Phó Đình Viễn.

Diệp Văn vẫn khăng khăng: “Bố cũng rảnh mà, lái xe đến đón con cho an toàn.”

Diệp Văn lo lắng khi tự Du Ân gọi xa, ông ấy muốn đích thân làm mọi thứ có thể cho con gái mình.

Du Ân không còn lựa chọn nào khác ngoài việc nói: “Cái đó… Bố ơi, con đang ở chỗ con sống.”

Diệp Văn ngay lập tức hiểu ý của cô: “Đừng nói với bố là con đang ở cùng với Phó Đình Viễn nhé.”

“Vâng…” Giọng điệu của Du Ân tràn ngập cảm giác tội lỗi.

Diệp Văn tức giận đến mức hít một hơi thật sâu ở đầu dây bên kia, ông không biết là do Phó Đình Viễn quấn quýt si mê, hay là do con gái mình thiếu kiên định nữa.

“Được rồi, vậy con có về ăn cơm không?” Diệp Văn lại hỏi.

Du Ân vội vàng nói: “Vâng ạ, con sẽ về.”

Dù đang yêu đương nhưng cô không thể coi thường tình cảm gia đình được.

Diệp Văn không nói gì nữa, ông ấy không thể chủ động mời Phó Đình Viễn đến nhà ăn cơm, ông ấy cũng không chào đón anh lắm. Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé.

Sau khi kết thúc cuộc gọi với Diệp Văn, Du Ân ngay lập tức bị Phó Đình Viễn đè lên giường và oán trách: “Em đi thì anh phải làm sao?”

Du Ân đẩy anh ra: “Tối qua em ở cùng anh rồi mà?”

“Không đủ.” Phó Đình Viễn trả lời thẳng thừng.

Trước khi Du Ân có thể nói bất cứ điều gì, Phó Đình Viễn lại đề nghị: “Nếu em muốn về, vậy thì anh sẽ cùng em về thăm hỏi…”