Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi

Chương 946




Chương 946

Du Ân cố ý nói điều này vì cô không muốn Phó Đình Viễn đến thăm cô, cô chỉ ra ngoài đào đạo vài ngày thôi, anh không cần phải đi theo cô suốt như thế.

Cho dù có nhớ, nhưng anh không thể kiềm chế bản thân mình một chút sao?

Lúc trước khi anh đi công tác, cô cũng rất nhớ anh, nghĩ đến buổi tối một mình luôn mất ngủ, nhưng cô vẫn không kích động đến mức chạy đi tìm anh.

Có lẽ là bởi vì tính cách của cô không phải loại người làm theo cảm tính, cũng có thể là cô biết lúc đó anh không thích cô, cho nên mới tự động ngăn cản ý tưởng đi tìm anh.

Phó Đình Viễn không để cho cô từ chối, mà nói: “Vậy chúng ta gặp nhau ở khách sạn.”

Dừng một chút, anh lại nói: “Không phải là em thật sự không nhớ anh một chút nào đấy chứ?”

Du Ân thở dài, “Phó Đình Viễn, đầu óc anh bây giờ chỉ có tình yêu thôi sao?”

“Là một người đàn ông trưởng thành, là chủ tịch của tập đoàn Phó thị, không phải anh nên dành một chút năng lượng tinh thần cho sự nghiệp của mình sao?”

Phó Đình Viễn nhẹ nhàng trả lời: “Sự nghiệp của anh đã rất thành công, nhưng hôn nhân đại sự vẫn chưa được giải quyết. Tất nhiên đầu óc của anh phải nghĩ về tình yêu rồi.”

Du Ân tức đến mức bật cười trước lời nói của anh, anh đúng là có một đống lý do để viện cớ.

Nhưng phải thừa nhận là những lời anh nói cũng có vài phần có lý.

Công việc kinh doanh của anh thực sự rất thành công, Phó thị đã trở thành người dẫn đầu trong ngành bất kể ở đâu, ngoại trừ khu công nghiệp chip mới được phát triển ở Thành phố G.

Nhưng với năng lực của Chu Mi ở Thành phố G, Phó Đình Viễn về cơ bản không phải bận tâm quá nhiều.

Cuối cùng, cô không còn cách nào khác đành phải buông tay: “Anh muốn đến thì có thể đến, nhưng em không chắc sẽ có thời gian đâu.” Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé.

Phó Đình Viễn không nói gì, chỉ mỉm cười đầy ẩn ý.

Cuối cùng sau khi kết thúc cuộc điện thoại, khi Du Ân từ ban công trở về phòng ngủ, cô biên kịch nhỏ sống cùng cô đã thần bí đi tới và hỏi cô: “Bận yêu, tôi có thể hỏi cô một câu không?”

Du Ân cười nói: “Hỏi đi.”

Biên kịch nhỏ nói: “Các cuộc gọi của cô đều là từ Chủ tịch Phó Đình Viễn, phải không?”

“Phải.” Du Ân bất lực trả lời.

Bạn cùng phòng của cô tên là Hiểu Nguyệt, Du Ân cảm thấy tính cách của cô ấy rất đơn giản và dễ thương, cho nên cũng không giấu cô ấy điều gì.

Ngoài ra, hiện tại cô và Phó Đình Viễn thực sự đang ở bên nhau, nhưng họ chưa công khai mà thôi.

Hiểu Nguyệt ghen tị cảm thán: “Tình cảm giữa hai người thực sự giống như keo sơn vậy, tôi thấy chủ tịch Phó cứ gọi cho cô suốt thôi.”

Du Ân có chút xấu hổ: “Nào có chứ.”

Hai mắt Hiểu Nguyệt sáng ngời hỏi cô: “Vậy cô có biết, gần đây công ty điện ảnh và truyền hình của chủ tịch Phó có đầu tư phim truyền hình điện ảnh gì không? Hay là có kế hoạch đầu tư không?”

Du Ân lắc đầu: “Chuyện này thì tôi thật sự không rõ lắm.”

Du Ân đang nói sự thật, ngoại trừ việc cô đã hợp tác với Phó Đình Viễn trong “Truyền kỳ Dung Phi”, ngoài ra, cô chưa bao giờ hỏi về các vấn đề công việc của Phó Đình Viễn.