Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi

Chương 940




Chương 940

“Hơn nữa, để mọi người nhìn thấy vẻ đẹp của cô ấy sẽ khiến Phó Đình Viễn cảm thấy nguy hiểm hơn, để anh ấy càng trân trọng cô ấy hơn!” Tô Ngưng hoàn toàn nghĩ cho Du Ân, mặc dù Phó Đình Viễn hiện tại đã rất trân trọng Du Ân.

“Thật tốt quá!” Nhiếp ảnh gia vô cùng cảm kích: “Sau này nếu cô cần chụp ảnh đẹp, tôi nhất định sẽ có mặt.”

Tô Ngưng cười nói: “Vậy tôi có thể đặt lịch chụp ảnh cưới trước được không?”

“Ảnh cưới ư?” Nhiếp ảnh gia sửng sốt: “Cô muốn kết hôn sao? Tại sao không có tin tức gì thế? Đối phương là ai?”

Tô Ngưng là ngôi sao nữ hot nhất hiện nay, nếu cô ấy sắp kết hôn hay yêu đương thì không thể nào báo chí không có tin đồn.

Tô Ngưng khoát khoát tay: “Tôi chưa có bạn trai thì cưới xin gì chưa? Không phải tôi đã nói rồi sao, chỉ là hẹn trước thôi.”

Nhiếp ảnh gia rất bất đắc dĩ: “Được rồi. Tôi còn tưởng rằng hôm nay mình sẽ nhận được tin tức đầu tiên về một quả dưa siêu khủng trong làng giải trí chứ.”

Tô Ngưng vỗ vai nhiếp ảnh gia: “Bình tĩnh.”

Sau đó, cô ấy nói lời tạm biệt với những người khác và rời đi cùng Trần San Ny.

Nhiếp ảnh gia không biết rằng một ngày không lâu sau đó, anh ta thực sự được Tô Ngưng gọi đến để chụp ảnh cưới.

Nhiếp ảnh gia không chỉ không biết, chính bản thân Tô Ngưng cũng không nghĩ sẽ có một ngày như vậy.

Phó Đình Viễn chở Du Ân về nhà, nhưng Du Ân quá mệt và buồn ngủ nên ngủ thiếp đi trên đường, sau khi về đến nhà, Phó Đình Viễn không còn cách nào khác đành phải ôm cô vào nhà.

Không chỉ vậy, còn giúp cô tẩy trang, tắm và sấy tóc.

Khi đặt cô xuống giường, anh cũng đã kiệt sức luôn rồi.

Anh nào biết rằng việc tẩy trang của một người phụ nữ sẽ rắc rối như vậy chứ, nếu không phải Du Ân đã hướng dẫn anh trong lúc mơ mơ màng màng, anh cũng sẽ không biết cách tẩy trang cho cô.

Anh vốn đích thân đến trường quay để thúc giục họ nhanh chóng hoàn thành cảnh quay để về nhà sớm và tận hưởng đãi ngộ chỉ thuộc về mình, nhưng Du Ân đã ngủ quên giữa đường về nhà.

Cô mệt mỏi như vậy, Phó Đình Viễn cũng đau lòng cho cô, không muốn giày vò cô, nên chỉ cúi đầu hôn thật sâu lên môi cô một cái, đứng dậy đi vào phòng tắm.

Từ phòng tắm đi ra, Phó Đình Viễn nghĩ rằng ngủ suốt một đêm dài như vậy sẽ rất khổ sở, vì vậy anh đến thư phòng một lúc để giải quyết công việc.

Trở lại phòng ngủ, vừa vặn bật đèn ngủ bên giường, giơ tay cởi cúc áo ngủ, anh liền nhìn thấy Du Ân nằm trên giường đột nhiên ngẩn người ngồi dậy, ôm lấy chăn bông.

Phó Đình Viễn nghĩ rằng cô đang mơ ngủ, vì vậy anh đã dừng công việc đang làm và đứng đó để không làm phiền cô.

Nào ngờ, cô dùng đôi mắt ngái ngủ khó hiểu hỏi anh: “Sao anh lại bối rối?”

Phó Đình Viễn “…”

Ý gì đây?

Anh chưa bao giờ gặp phải tình huống như vậy, cũng không biết phải giải quyết nó như thế nào.

Ngay khi anh đang ngẩn ngơ, cô lại ngước khuôn mặt xinh đẹp lên và mỉm cười, nói với giọng điệu mê trai: “Phó Đình Viễn, động tác cởi cúc áo của anh thật đẹp trai.”