Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi

Chương 737




Chương 737

Ngay khi Du Ân lên xe, những giọt nước mắt mới rơi xuống như mưa.

Phó Đình Viễn nói rằng sẽ đợi cô mười năm, trái tim của cô như muốn tan nát.

Làm sao cô có thể nhẫn tâm để anh đợi cô mười năm chứ?

Hiện tại anh ba mươi tuổi, là thời kỳ hoàng kim tốt nhất của một người đàn ông, nếu có con thì đương nhiên sẽ có gen tốt nhất trong lứa tuổi này, chờ đợi cô mười năm thì còn gì nữa chứ?

Du Ân vừa giận anh vừa cảm thấy có lỗi với anh, nước mắt chảy ra càng lúc càng dữ dội.

Cô chỉ mong anh nói những lời này trong lúc tức giận, sẽ không phải là thật.

Ngay sau khi tin tức về việc chấm dứt hợp đồng giữa điện ảnh truyền hình Phó thị và Diệp Văn được tung ra, Diệp Văn bắt đầu nhận được cuộc gọi từ các công ty lớn để hợp tác, nhưng Diệp Văn hơi bất ngờ khi nhận được cuộc gọi từ Thiệu Kinh của Tinh Sang.

Ông ấy có quan hệ tốt với Thiệu Kinh, nhưng vì mối quan hệ tốt, cho nên ông ấy biết rằng Tinh Sang đã khá sa sút trong những năm gần đây.

Lúc trước Thiệu Kinh còn nói đùa rằng ông ấy nên nhanh chóng trở về viết sách mới cho ông ta quay, để có thể cứu vớt Tinh sang, nhưng ông cũng đã ngừng viết mấy năm trước để chăm sóc Thư Ninh.

“Lão Diệp, tôi sẽ không nói nhảm nữa, chúng ta đi thẳng vào vấn đề đi. Tôi hy vọng rằng bộ phim truyền hình mới lần này của ông sẽ có thể cân nhắc hợp tác với Tinh Sang.” Thiệu Kinh thành thật nói.

Diệp Văn khẽ cau mày: “Lão Thiệu, vì ông đã thành thật nên tôi cũng sẽ thẳng thắn bày tỏ mối lo lắng của mình. Tinh Sang có còn đủ kinh phí và khả năng để đảm nhận bộ phim này ư?”

Thiệu Kinh không phải là người theo kịp thời đại, thêm vào đó, sau khi có tiền, đời sống tình cảm của Thiệu Kinh khá sôi động, ít dành thời gian cho công việc quản lý công ty, Tinh Sang thì ngày một sa sút.

“Anh muốn đến tim em” là tác phẩm mới của ông ấy, Thiệu Kinh vốn không nằm trong sự cân nhắc của Diệp Văn.

“Đừng lo lắng về điều này, tôi nghe nói ông đã chấm dứt hợp đồng với Phó thị, tôi ngay lập tức lôi kéo đầu tư lớn để toàn tâm toàn ý thực hiện bộ phim của ông.” Thiệu Kinh đã cố gắng hết sức để quảng bá bản thân và Tinh Sang: “Khả năng của đội Tinh Sang vẫn không tệ, lần này tôi cũng bỏ vốn, muốn nhờ vào bộ phim của ông để trở mình, nhất định sẽ nghiêm túc làm việc.”

“Nhà đầu tư của ông có đáng tin cậy không?” Thiệu Kinh đầy chân thành, khiến Diệp Văn phải hỏi lại câu hỏi này.

Thiệu Kinh gần như vỗ ngực cam đoan: “Hoàn toàn đáng tin cậy. Bây giờ tiền đã được chuyển vào tài khoản của công ty. Nếu ông lo lắng, có thể đến Tinh Sang để kiểm tra.”

Diệp Văn đả kích: “Ai biết được, ông sẽ dùng số tiền này vào mục đích khác thì sao?”

Làm sao Thiệu Kinh có thể không nghe ra ý của ông ấy chứ, vội vàng nói: “Yên tâm đi, không phải tôi không biết Tinh Sang đang ở trong tình huống nào. Nếu lần này không thể trở mình thì sẽ mãi mãi không ngóc đầu được nữa.”

“Vậy là tốt rồi.” Diệp Văn không nói gì thêm: “Tôi sẽ xem xét Tinh Sang, tôi còn phải thảo luận với con gái tôi nữa.”

Diệp Văn lấy cớ này để cúp cuộc điện thoại với Thiệu Kinh trước.

Thiệu Kinh này, Diệp Văn không biết phải nói gì về ông ta.

Thiệu Kinh có năng lực, nhưng lại quá phong lưu, hơn nữa là công ty điện ảnh truyền hình, đã ký hợp đồng với rất nhiều nghệ sĩ, sau một thời gian dài quan hệ giữa Thiệu Kinh và nhiều nghệ sĩ nữ trở nên không trong sáng nữa.