Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi

Chương 678




Chương 678

“Tôi cũng từng có suy nghĩ này.” Phó Đình Viễn nói: “Nhưng tôi sợ Thẩm Dao đã bị Từ Sướng hoàn toàn tẩy não, nên bây giờ cô ta sẽ không tin Từ Sướng là người xấu, vì thế khả năng cao là sẽ không chịu giúp chúng ta.”

“Hơn nữa theo suy đoán của tôi thì cô ta sẽ không chịu gặp bất kỳ ai trong số chúng ta.” Đây là chuyện mà Phó Đình Viễn lo nhất.

Người anh họ nghe vậy cũng không khỏi thở dài: “Thủ đoạn của Từ Sướng là đánh vào tâm lý, đúng là dùng dao kề lưỡi.”

Phó Đình Viễn nói: “Tôi đã nhờ người kiểm tra tài xế trong vụ tai nạn đã cướp đi mạng sống của ba thành viên trong gia đình người chú của Mạnh Vân, trước đây tin tức nói người tài xế kia chỉ có một thân một mình sau khi ly hôn, nhưng tôi cho rằng chuyện này có chỗ sơ hở.”

“Nếu người tài xế kia không có chuyện gì ràng buộc, thì sao anh ta có thể đồng ý làm loại chuyện xấu xa như vậy thay Từ Sướng chứ?”

“Điểm cậu khai thác cũng đúng.” Diệp Văn nói tiếp: “Chắc hẳn Từ Sướng đã đưa cho tài xế kia một số tiền lớn, chỉ cần tra ra khoản tiền đó chuyển đi đâu rồi chúng ta theo đó mà lần theo manh mối.”

Cuộc trò chuyện vừa mới kết thúc, Phó Đình Viễn đã lập tức nhận được một cuộc điện thoại.

Cuộc gọi đến là của tay mắt mà Phó Đình Viễn sắp xếp ở bên cạnh Đổng Văn Huệ và Phó Thiến Thiến, người này báo cáo qua điện thoại: “Sếp Phó, Từ Sướng vừa mới chuyển đến cạnh nhà của mẹ và em gái anh, hơn nữa còn trò chuyện rất vui với cô Phó.”

“Cái gì?” Phó Đình Viễn giận đến đau đầu.

Ngay cả Thẩm Dao còn bị Từ Sướng chơi đùa đến mức xoay vòng vòng, thì với chỉ số thông minh của Phó Thiến Thiến lại càng khỏi phải nói.

Cộng với cái đức hạnh chỉ thích đàn ông có ngoại hình đẹp trai xuất chúng của Phó Thiến Thiến, thấy mặt mũi lẫn khí chất Từ Sướng đều cực kỳ hơn người, chỉ cần anh ta hơi móc một cái, đoán chừng Phó Thiến Thiến sẽ lập tức mắc câu,

Một khi Phó Thiến Thiến bị Từ Sướng thao túng, quả thật Phó Đình Viễn không có cách nào tưởng tượng nổi đến lúc đó sẽ xảy ra chuyện gì nữa.

“Tôi biết rồi, các anh tiếp tục theo dõi đi.” Sau khi Phó Đình Viễn cúp điện thoại, trong lòng càng sốt ruột gấp mấy lần.

Đám người nghe Phó Đình Viễn nói Từ Sướng vừa dời đến trở thành hàng xóm của Đổng Văn Huệ và Phó Thiến Thiến thì vừa kinh ngạc vừa tức giận, bọn họ không ngờ Từ Sướng sẽ đi bước này, phong cách hành động của tên Từ Sướng này quả thật nham hiểm khó lường.

Diệp Văn nói: “Nếu đã như vậy thì hãy để mẹ và em gái cậu nhanh chóng chuyển ra ngoài đi.”

Đầu Phó Đình Viễn càng lúc càng đau: “Bác không biết đó thôi, mẹ cháu vẫn có thể giao tiếp và thương lượng được, nhưng đứa em gái kia của cháu thật là…”

Thậm chí Phó Đình Viễn không cần suy nghĩ cũng biết Phó Thiến Thiến chắc chắn sẽ không chuyển đi, không cần bất kỳ lý do nào khác mà chỉ vì muốn đối nghịch với anh.

Nếu không sao lại nói Phó Thiến Thiến ngu xuẩn chứ, cô ta không bao giờ có thể phân biệt được chuyện nào quan trọng hơn mà chỉ biết sống như một món đồ hơi.

Mấy ngày trước anh đã đập cái ly trước mặt cô ta, còn nói ra mấy lời lẽ khó nghe muốn tống cổ cô ta ra khỏi nhà họ Phó, bây giờ anh lại bảo cô ta dọn đi thì chắc chắn cô ta sẽ không chịu rời đi, kể cả bọn họ có nói cho cô ta biết Từ Sướng sẽ làm hại cô ta, thậm chí còn muốn mạng của cô ta thì cô ta cũng không chịu dọn đi đâu.

Diệp Văn tức giận nói: “Có ai giống như cậu không? Bây giờ tính mạng của con bé đang bị đe dọa, cậu còn ở đó so đo với con bé làm gì?”