Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi

Chương 547




Chương 547

Phó Đình Viễn đút một tay vào túi quần, trả lời một cách tao nhã chuyên nghiệp: “Tôi đang ăn tối với bạn ở kế bên, nghe nói mọi người đang tụ tập ở đây, nên qua đây góp vui một chút.”

Tô Ngưng khẽ mắng tiếp: “Đúng là trợn mắt nói dối mà.”

Du Ân đau đầu kéo cô ấy: “Cậu đừng nhìn anh ta nữa, kẻo anh ta nhìn qua đấy.”

Du Ân sợ điều gì thì điều đó đến, đôi mắt đen của Phó Đình Viễn nhìn về phía cô và Tô Ngưng, trên mặt anh nở nụ cười xa cách hỏi Tô Ngưng: “Cô Tô, hình như cô rất có ý kiến về tôi đúng không? Cô đang với cô biên kịch ở bên cạnh điều gì về tôi vậy?”

Du Ân cực kỳ cạn lời, cô biết chắc chắn lần này Phó Đình Viễn tới đây sẽ không dễ dàng buông tha cô.

Cũng may, Tô Ngưng nhanh chóng trả lời, nở nụ cười rạng rỡ nói với Phó Đình Viễn: “Sao tôi có thể có ý kiến gì với anh cơ chứ? Anh phong lưu phóng khoáng, anh tuấn tiêu sái, là niềm mơ ước của hàng nghìn phụ nữ.”

“Ồ?” Phó Đình Viễn nhướng mày, không hiểu sao Du Ân bỗng cảm thấy mình sắp gặp xui xẻo, quả nhiên chỉ thấy Phó Đình Viễn nhìn cô hỏi: “Cô biên kịch cũng cảm thấy như vậy đúng không?”

Du Ân chỉ có thể nở nụ cười ngọt ngào đáp: “Vâng.”

Người này đang gián tiếp ép cô phải khen anh, thật vô vị!

Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định của cô, nụ cười trên mặt Phó Đình Viễn càng rạng rỡ hơn: “Cảm ơn hai cô đã khen ngợi, tôi sẽ không quấy rầy mọi người nữa, mọi người cứ từ từ mà ăn.”

Dứt lời, Phó Đình Viễn chào tạm biệt Chung Văn Thành rồi rời đi, tầm mắt của Chung Văn Thành không khỏi dừng trên người Du Ân một hồi lâu.

Rõ ràng Phó Đình Viễn tới đây là vì Du Ân, nhưng anh ta vừa lộ diện trêu chọc Du Ân một câu rồi biến mất. Chung Văn Thành cảm thấy hành vi của Phó Đình Viễn rất tẻ nhạt trẻ con.

Sau khi Phó Đình Viễn rời đi, hai nữ diễn viên ngồi cạnh Tô Ngưng bắt đầu buôn chuyện, một người ở trong đó thở dài khẽ cảm thán: “Nhan sắc và khí chất của chủ tịch Phó thật khiến người khác phải động lòng.”

Một người khác lại tò mò về scandal lúc trước của Phó Đình Viễn: “Rốt cuộc người phụ nữ mà anh ấy đang theo đuổi là ai, có thể khiến anh ấy không ngại bị tát vẫn theo đuổi, nhất định là người trong lòng anh ấy rồi.”

Người lúc trước lên tiếng: “Lúc trước tôi còn cảm thấy chắc chắn anh ấy và Thẩm Dao sẽ tu thành chín quả, ai dè cuối cùng lại là vở kịch do Thẩm Dao tự biên tự diễn.”

Tô Ngưng rất đúng lúc gia nhập chủ đề của hai người: “Hai người có biết chủ tịch Phóng từng ly hôn không?”

Hai người kia gật đầu: “Chúng tôi có biết.”

Tô Ngưng thần bí nói: “Vậy thì hai người có từng nghĩ… rất có khả năng người mà anh ta đang theo đuổi… chính là vợ cũ của anh ta?”

Du Ân vừa mới uống một ngụm canh suýt bị câu nói của Tô Ngưng dọa cho sợ chết khiếp, vội vàng vươn tay kéo cô ấy.

Tô Ngưng quay đầu nhìn Du Ân, ra hiệu cô cứ yên tâm, rồi quay đầu tiếp tục trò chuyện với hai người kia.

Du Ân không lo lắng Tô Ngưng sẽ nói quá nhiều, bởi vì cô biết chắc rằng Tô Ngưng sẽ không hại cô, nhưng cô không hiểu tại sao Tô Ngưng lại đột ngột tiết lộ thông tin Phó Đình Viễn đang theo đuổi vợ cũ cho bọn họ biết.