Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi

Chương 401




Chương 401

Ở trên giường, ngoài lần trước ly hôn đó cô đột nhiên nhiệt tình khác thường thì những lúc khác đều là anh chủ động, đừng nói phương diện nào đó có thủ đoạn cao mình, mà cô căn bản chẳng có thủ đoạn nào hết.

Nghe Thẩm Dao nhắc tới Diệp Văn, Tử Dạ cũng ghen tị đến mức nghiến răng nghiến lợi.

Diệp Văn là đại thần trong giới biên kịch, từng là thần tượng trong lòng nhiều người, Tử Dạ đương nhiên cũng hướng tới chuyện được hợp tác cùng Diệp Văn.

Trước đó lúc sách mới của Diệp Văn thử lên bản thảo biên kịch, Tử Dạ cũng muốn tham gia, nhưng lại bị Chung Văn Thành từ chối.

Chung Văn Thành nói Chung Đỉnh đã chọn Du Ân rồi, hơn nữa còn chắc chắn Du Ân sẽ thành công, cho nên không cần những người khác nữa.

Ý ở ngoài lời, đó là trình độ như Tử Dạ không đủ để đi thử bản thảo, Tử Dạ thiếu chút nữa bị tức chết.

Ánh mắt bất thiện của Thẩm Dao và Tử Dạ quét tới, Du Ân đương nhiên cảm nhận được, có điều cô không để ý tới bọn họ, hiện giờ cô còn đang đứng ở một chỗ chờ Tô Ngưng.

Phó Đình Viễn và Diệp Văn đến sau, hai người vào bàn đương nhiên dẫn tới sự xôn xao.

Sách mới của Diệp Văn đưa ra thị trường đang vào thời điểm bán chạy nhất, mà quyền cải biên sách mới của ông trước đó còn đang gây xôn xao dư luận, tất cả mọi người đều muốn biết cuối cùng quyền cải biên sẽ thuộc về ai.

Hiện giờ Phó Đình Viễn và Diệp Văn cùng tham dự, đáp án không cần nói cũng biết, nhất định là quyền cải biên thuộc về công ty Điện ảnh và Truyền hình Phó thị của Phó Đình Viễn.

Diệp Văn nhìn thấy Du Ân thì đi đến thấp giọng hỏi cô: “Sao một mình cháu ở đây?”

Du Ân thành thật trả lời: “Cháu đang đợi Tô Ngưng.”

Bởi vì Phó Đình Viễn ở ngay bên cạnh Diệp Văn, tầm mắt vẫn luôn rơi vào trên người mình, cho nên Du Ân đành phải ngước mắt nhìn về phía anh chào một tiếng: “Sếp Phó.”

Sau khi Phó Đình Viễn nhìn thấy Du Ân đêm nay thì cực kì kinh diễm, bởi vậy không nhịn được nhẹ giọng khen: ‘Đêm nay em rất đẹp.”

Chiếc vòng cổ phỉ thúy kia vừa nhìn là biết có giá trị xa xỉ, sẽ không phải là Diệp Văn tặng chứ?

Phó Đình Viễn nghĩ vậy, nhất thời cảm thấy cả người không ổn.

Đối mặt với lời khen bất ngờ của Phó Đình Viễn, Du Ân lạnh nhạt đáp lại một câu: “Cảm ơn.”

Diệp Văn không vui liếc Phó Đình Viễn một cái, đêm nay Du Ân có đẹp hay không thì tất cả mọi người có mắt đều thấy, chuyện này còn cần anh nói à?

Diệp Văn còn muốn nói gì đó với Du Ân nhưng có người của công ty Điện ảnh và Truyền hình có thâm niên đi tới hàn huyên cùng hai người, sau đó hỏi: “Sếp Phó, ông Diệp, đã quyết định biên kịch của bộ phim này rồi sao?”

Diệp Văn vừa lúc giới thiệu Du Ân đang đứng bên: “Vừa hay biên kịch của chúng tôi cũng ở đây.”

Hiển nhiên người nọ không biết Du Ân, Phó Đình Viễn lạnh nhạt nói: “Biên kịch Vi Lương.”

Du Ân thấy vẻ mặt người nọ hiển nhiên vẫn không biết mình là ai, cô vội vàng vừa khiêm tốn vừa cẩn thận giới thiệu bản thân: “Tôi là học trò của cô Trang, trước kia vấn luôn theo cô Trang viết kịch bản, năm nay mới vừa tự mình độc lập biên kịch.”

Lúc này người nọ mới giật mình: “Thì ra là học trò của cô Trang, nói vậy năng lực nhất định rất mạnh.”