Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi

Chương 398




Chương 398

Diệp Văn vừa trở lại phòng thì nhận được điện thoại của Phó Đình Viễn.

Diệp Văn thật sự rất hoài nghỉ Phó Đình Viễn phái người theo dõi ông và Du Ân, nếu không sao anh lại biết chọn thời gian thế, ông và Du Ân vừa chia tay thì anh gọi điện thoại tới.

Đây là Giang Thành, là địa bàn của Phó Đình Viễn, nói không chừng Phó Đình Viễn có thể làm ra loại chuyện này thật.

Phó Đình Viễn ở trong điện thoại lễ phép mời Diệp Văn: “Ông Diệp, tiệc tối chúng ta cùng nhau tham dự, tuyên truyền bộ phim mới chúng ta hợp tác nhé.”

Tuy chỉ vừa xác định sẽ hợp tác, nhưng công tác tuyên truyền có thể triển khai luôn kể từ bây giờ.

Với nguồn tài chính của Phó thị cộng thêm sự tài hoa và danh tiếng của Diệp Văn, bộ phim này nhất định chưa chiếu đã hot.

Diệp Văn cũng không nhận lời Phó Đình Viễn, giọng điệu sâu xa đáp: “Mấy trường hợp ăn uống linh đình này, chẳng lẽ sếp Phó không đi cùng người đẹp sao?”

Phó Đình Viễn nở nụ cười: “Người đẹp tôi muốn nhất định sẽ không tham gia cùng tôi, cho nên tôi chỉ có thể tìm ông thôi.”

Không đợi Diệp Văn nói gì, Phó Đình Viễn lại nói tiếp: “Tôi biết trong lòng ông rất muốn hủy hợp đồng với tôi, tôi cũng biết ông không thiếu số tiền bồi thường hợp đồng kia, nhưng tôi chỉ muốn nhắc nhở ông một câu, mục đích cuối cùng mà ông và tôi hợp tác trong dự án này, chính là thành tựu của Du Ân.”

Câu nói của anh thành công khiến cho Diệp Văn không thể bắt bẻ gì anh nữa.

Diệp Văn cho rằng Phó Đình Viễn nói rất đúng, bọn họ cùng có chung một mục đích chính là vì thành tựu của Du Ân.

Sở dĩ Phó Đình Viễn sắp xếp thế này, ban đầu quả thật là vì tuyên truyền bộ phim mới, sau đó cũng là vì có thể có cơ hội gần gũi nói chuyện với Diệp Văn.

Để xem rốt cuộc Diệp Văn đối xử tốt với Du Ân như vậy, là vì điều gì.

Phó Đình Viễn còn có một mục đích cực kỳ quan trọng nữa, đó chính là anh và Diệp Văn nói chuyện, Du Ân tất nhiên phải tới chào hỏi Diệp Văn, kéo theo đó tất nhiên cũng sẽ đến trước mặt anh.

Bằng không cô nhất định sẽ không để ý đến anh, lần trước anh uống rượu của cô, tuy anh đã tặng lại cô một đống dụng cụ nhà bếp mà cô thích, còn cả chiếc ly bồi thường kia nữa, nhưng Du Ân chỉ đáp trả anh một câu cảm ơn ôn hòa.

Sau khi Du Ân về nhà lại bắt đầu công tác chuẩn bị cho tiệc tối, đầu tiên là đi chọn lễ phục cùng Tô Ngưng.

Từ trước đến nay Tô Ngưng luôn đi con đường rực rỡ chói mắt, cho nên trang phục cô ấy chọn cũng có màu sắc rất chói lóa.

Du Ân chỉ muốn chọn bộ màu đen, hơn nữa để phù hợp với bộ trang sức phỉ thúy mà bà cụ Diệp đã tặng, Du Ân chọn một bộ sườn xám Trung Quốc màu đen, phối hợp với chiếc vòng cổ phỉ thúy, trông vừa thanh lịch lại cao quý.

Du Ân cho Tô Ngưng xem qua bộ trang sức phi thúy kia, lúc này Tô Ngưng phải che miệng kêu lên.

“Tớ nói với cậu chứ, trước đó tớ từng tham gia một buổi đấu giá, hình như có thấy qua đôi khuyên tai phỉ thúy này.”

Tô Ngưng nổi lên hứng thú, cầm điện thoại lên mạng tra tìm đối chiếu.

Kết quả điều tra được khiến Du Ân và Tô Ngưng đều kinh ngạc không thôi, bộ trang sức phỉ thúy này cũng không phải trọn bộ ngay từ đầu, mà là được sưu tâm từng chiếc từng chiếc một tạo thành một bộ như ngày hôm nay.