Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi

Chương 384




Chương 384

Du Ân cực kỳ tức giận, dứt khoát cúp điện thoại.

Giọng điệu này của Du Thế Quần thật sự quá mức khốn nạn, nói gần nói xa đều đang ám chỉ cô và Diệp Văn có quan hệ không đứng đắn.

Du Ân không thể nhịn nổi nữa, không muốn nói thêm một câu với Du Thế Quần.

Cô không nghĩ tới Du Thế Quần sẽ vô liêm sỉ gọi điện thoại đòi tiền mình.

Tô Ngưng cũng tức giận muốn chết: “Thật đúng là người đê tiện nhất chính là người vô địch!”

‘Tô Ngưng còn nói: “Lần trước không phải Phó Đình Viễn đã cảnh cáo bọn họ rồi sao?”

Du Ân hít một hơi thật sâu, bình ổn lại cảm xúc, sau đó lại chắc chắn nói: “Du Thế Quần và Du Tùng đều là người có thể liều lĩnh vì tiền, hôm nay ông ta bỗng nhiên gọi điện thoại tới quấy rầy tớ, nhất định là Thẩm Dao và Thẩm Thanh Sơn cho bọn họ lợi lộc gì đó, hoặc là do chính ba mẹ Phó Đình Viễn sắp xếp.” Những người này đề hận cô thấu xương, nhất là Phó Giang và Đổng Văn Huệ.

Rất nhiều lúc Du Ân nghĩ đến Phó Giang và Đổng Văn Huệ, nghĩ đến Phó Thiến Thiến, là lại hận không thể cách Phó Đình Viễn càng xa càng tốt.

Để duy trì một cuộc tình mà cứ phải làm loạn đến long trời lở đất với Phó Đình Viễn và người nhà của anh thì còn ý nghĩa gì?

Tô Ngưng có thể cảm nhận được sự mất mát của cô, cô ấy tiến lên nhẹ nhàng ôm lấy cô nói: “Bạn yêu à, tình yêu và hôn nhân là chuyện của hai người, sau đó mới đến chuyện của hai gia đình.”

“Chỉ cần Phó Đình Viễn đủ quyết một lòng với cậu, những người khác có thích hay không cậu không cần bận tâm.”

Du Ân bật cười vì những lời này của Tô Ngưng: “Cậu đang nói cái gì thế? Nói cứ như tớ bài xích Phó Đình Viễn, là vì người nhà của anh ta không thích tớ vậy.”

“Ban đầu là vì tớ không cần anh ta, cho nên mới không cần người nhà của anh ta, chính vì vậy tớ mới trở mặt cùng Phó hiến Thiến và ba mẹ anh ta.”

“Cũng phải.” Tô Ngưng khẽ ôm cô nói: “Tiện nhân kia sẽ có trời phạt thôi.”

Du Ân đoán đúng rồi, sở dĩ Du Thế Quần và Du Tùng có thể ra ngoài tác oai tác quái, quả thật là vì có người cho tiền làm.

Hai người họ vốn bị Phó Đình Viễn đuổi ra khỏi Giang Thành, trở nên vô cùng nghèo túng, không nghĩ tới lại đột nhiên nhận được điện thoại của Đổng Văn Huệ.

Đổng Văn Huệ nói chỉ cần bọn họ quấy rầy Du Ân, khiến cho Du Ân sống không được thoải mái, thì bà ta sẽ không ngừng cho tiền bọn họ, bấy giờ ba con Du Thế Quần mới sảng khoái đồng ý.

Du Tùng nhìn khoản tiền vừa nhận được trong tin nhắn điện thoại, không nhịn được mà cảm thán: “Du Ân cản con đường kiếm tiền của chúng ta, nhưng cũng mang đến cho.

chúng ta một con đường kiếm tiền khác”

Vì Du Ân, Phó Đình Viễn đuổi bọn họ ra khỏi Giang Thành, nhưng cũng vì Du Ân mà Đổng Văn Huệ lại cho bọn họ tiền.

Du Thế Quần cười khẩy nói: “Phó Đình Viễn vì một đứa con gái không rõ gốc gác mà đối nghịch với ba mẹ, tống em gái mình vào ngục giam, thật đúng là đầu óc có vấn đề.”

Du Thế Quần vừa dứt lời, Du Tùng bỗng nhiên hưng phấn nhảy dựng lên: “Ba, con bỗng nhiên có một ý tưởng.”

Du Thế Quần ngước mắt ý bảo anh ta nói tiếp, Du Tùng âm hiểm nói: “Phó Đình Viễn để ý Du Ân như vậy, ba nói nếu chúng ta trói nó lại vơ vét tài sản của Phó Đình Viễn, liệu Phó Đình Viễn có thành thật lấy tiên đến chuộc người không?”