Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi

Chương 381




Chương 381

Tặng cái gì mà cây xanh để thanh lọc không khí, đúng là không bỏ qua bất cứ cơ hội nào để nịnh hót xum xoe trước mặt Du Ân.

Anh ta đủ tâm cơ, người không tới, nhưng chưa từng rời khỏi thế giới của Du Ân.

Du Ân ký nhận xong thì đưa giấy cho nhân viên, sau đó nói: “Phiền các anh giúp tôi chuyển vào trong nhà nhé, cám ơn.”

Du Ân nói xong định vào nhà, coi như không nhìn thấy một người sống sờ sờ đứng ngay trước mặt như Phó Đình Viễn.

Phó Đình Viễn đành phải tiến lên ngăn cản cô, cụp mắt nhìn cô chẳng thèm bày tỏ chút thái độ hôm qua, tôi thành thật xin lỗi.”

Du Ân ngước mắt nhìn về phía anh, cười khẩy một tiếng: “Nếu xin lỗi có tác dụng thì còn cần cảnh sát làm gì?”

Phó Đình Viễn: Du Ân thật sự nghe cái gọi là xin lỗi của anh đến phát phiền, cho nên tức giận ném ra một câu chặn họng anh, sau đó vượt qua anh trở vê nhà.

Anh biết rõ làm như vậy là không đúng nhưng vẫn bất chấp.

mà làm, khiến cho cả cô và Chu Dật lúc ấy đều rất xấu hổ, sau đó mới xin lỗi thì có thể bù đắp được cái gì chứ?

Phó Đình Viễn bị làm lơ ở bên ngoài, hít một hơi thật sâu rồi xoay người rời đi.

Tối hôm qua Tô Ngưng uống say, giờ vẫn còn ngủ ở trong phòng ngủ trên tâng nhà cô.

Du Ân hướng dẫn nhân viên sắp xếp chỗ đặt mấy cây xanh, sau đó gọi điện thoại cho Chung Văn Thành.

“Cảm ơn anh đã tặng em mấy cây xanh, vừa lúc cần dùng tới” Ngày hôm qua Du Ân chuyển nhà xong vẫn chưa liên lạc với Chung Văn Thành, Chung Văn Thành chắc chắn là thông qua chuyện tối qua Chu Dật và Tô Ngưng lên hotsearch nên mới biết được chuyện bọn họ tụ hội ăn cơm.

Chung Văn Thành ấm giọng nói: “Anh biết em mới vừa chuyển nhà qua đó nên nhất định không có thời gian sắp xếp những thứ này, có thể giúp em được chừng nào thì hay chừng đó.”

Du Ân nghĩ ngợi rồi vẫn giải thích với Chung Văn Thành: “Tối hôm qua mấy người bọn em…

“Du Ân, anh đã nói rồi, em không cần giải thích với anh cái gì, anh tin em.” Chung Văn Thành đúng lúc cắt ngang lời cô nói. 1 Nhưng Chung Văn Thành càng tin tưởng cô như vậy, Du Ân nghĩ tới cảnh tượng sáng hôm đó cô và Phó Đình Viễn thiếu chút nữa lau súng cướp cò, nhất thời trong lòng càng thêm ấy náy. Tuy chỉ là bạn gái trên danh nghĩa, nhưng hình như cô Cô thật sự không thể cứ tiếp tục dây dưa không rõ như vậy với Phó Đình Viễn nữa, trong lòng Du Ân thầm thề, nhất định phải vạch rõ giới hạn với Phó Đình Viễn.

Du Ân lại hỏi tình hình sức khỏe của mẹ Chung Văn Thành, giọng điệu Chung Văn Thành ảm đạm hẳn, anh ấy nói: “Vẫn giống như hồi trước.”

Hoặc có thể nói là càng ngày càng kém.

Trị bệnh bằng hoá chất khiến bà bị hành hạ kinh khủng, nhưng những chuyện này anh ấy đều giấu Du Ân, Du Ân có thể đồng ý làm bạn gái trên danh nghĩa của anh ấy để giúp mẹ anh ấy không còn tiếc nuối gì nữa, anh ấy đã cực kỳ cảm kích rồi.

Về những chuyện khác, anh ấy sẽ không yêu cầu xa vời quá nhiều.

Chung Văn Thành nói: “Mấy ngày nữa anh sẽ về, bắt đầu quay “Truyền Kỳ Dung Phi Truyện ““

Du Ân lo lắng nói: “Nhưng mẹ anh ở nơi đó…”