Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi

Chương 367




Chương 367

Mà thời điểm đó, thời điểm không khí trở nên thoải mái lãng mạn đó, không chừng anh còn có thể thành công hôn môi cô.

Nhưng Du Ân đã mở cửa cho Dịch Thận Chỉ vào thế rồi, anh cũng chỉ đành tạm biệt quá khứ, không vui vẻ gì cắn răng trừng mắt với Dịch Thận Chi hỏi: “Cậu tới làm gì?”

Dịch Thận Chi nở một nụ cười tươi rói, nhìn về anh mà giơ chai rượu trong tay lên: “Này là tôi nghĩ cho cậu mới dọn đến nhà mới, sợ cậu cô đơn lạnh lẽo nên mới tới cùng cậu uống rượu hưởng đời, ai ngờ cậu lại đang hẹn hò với người đẹp đâu.”

Phó Đình Viễn thẳng thắn thể hiện sự oán giận: “Con mẹ nó ai cô đơn lạnh lếo chứ, chính cậu thì có.” Dịch Thận Chỉ liên tục nói: “Rồi rồi rồi, là tôi cô đơn lạnh lẽo được chưa, tôi đi đây, không quấy rầy nữa.”

Nhưng Du Ân lại nói vội: “Đừng đừng đừng, sếp Dịch, nếu đã tới đây rồi thì cùng nhau dùng bữa đi.”

Du Ân vốn đã không muốn ngồi một mình ăn chung với Phó Đình Viễn, nay Dịch Thận Chi đột nhiên xuất hiện thế này, cô cầu còn không được nữa là.

Phó Đình Viễn đen mặt trừng mắt nhìn cô, Du Ân mặc kệ, cô đi xuống bậc thang kéo Dịch Thận Chỉ đi vào.

Dịch Thận Chi nhìn Phó Đình Viễn cười nói: “Tôi nào dám từ.

chối lời mời nhiệt tình thế này chứ.”

Phó Đình Viễn hít sâu một hơi, xoay người bước vào cửa.

Vậy là bữa tối cùng ánh nến của anh đã hoàn toàn bị ngâm nước nóng rồi!

Dịch Thận Chi đúng thật là…

Được việc thì ít, mà hỏng việc thì nhiều.

Vì có sự tham gia của cả ba người, nên tất nhiên không thể dùng ánh nến làm vật chiếu sáng được, lúc này công dụng chiếu sáng của đèn phòng lại được phát huy một lần nữa.

Lúc vừa nhìn thấy cách bài trí trong nhà ăn, sắc mặt Dịch ‘Thận Chi tức khắc thay đổi, một lời khó tả hết, Phó Đình Viễn vậy mà lại chuẩn bị một bữa tối với ánh nến lung linh thế này ư?

Phó Đình Viễn đã được thông suốt rồi tr?

Có điều, phải vất vả lắm Phó Đình Viễn mới thông suốt được một lần, nhưng lại bị anh ta phá hủy mất?

Dịch Thận Chi dễ dàng cảm nhận được cơn gió lạnh vèo.

vèo sau lưng khiến anh ta lạnh cả người, anh ta đột nhiên có một dự cảm không lành răng ngày nào đó anh ta sẽ bị Phó Đình Viễn lôi đến sân vận động để bổ xẻ.

Thành thực mà nói, khả năng của mấy người họ cũng không phải dạng vừa, trên cơ bản thì đều bất phân thắng bại, nhưng nếu một trong số họ bị kích thích đến mức trở nên tàn nhãn, thì người còn lại sẽ bị đánh cho tơi bời.

Dịch Thận Chi có một dự cảm rằng, hiện giờ Phó Đình Viễn đang muốn giết chết anh ta ngay.

Giờ Dịch Thận Chi ở đây, tất nhiên hoa hồng và giá cắm có nến trên bàn đều phải dọn bỏ đi hết. Mà Phó Đình Viễn cũng lười tiếp đón Dịch Thận Chỉ, sau khi dọn bỏ xong mấy thứ đồ kia, anh ném mình xuống ghế ăn cơm, không muốn mở miệng nói với Dịch Thận Chỉ đến một câu.

Mà Dịch Thận Chỉ lại chẳng ngại ngùng gì, anh ta vẫn ngựa quen đường cũ đi lấy ly rượu tới, rồi mở rượu rót cho ba người, nhân tiện giới thiệu luôn loại rượu anh ta mang tới hôm nay: “Mới được chuyển từ nước ngoài về bằng đường hàng không, vẫn còn đang nóng hổi tôi đã mang tới chia sẻ với cậu rồi, đúng là bạn chí cốt nhỉ?”