Sau Lũy Tre Làng: Phần 3: Sát Thần Lệnh

Chương 147: 147: Bắc Đẩu Thất Tinh Trận






Thầy Long và lão Qủy Nhân chờ tất cả các đồ đệ của mình, người nào vào vị trí người nấy, họ lại tiếp tục quay trở về ao Nghè để thiết lập trận pháp.

Cứ cách mỗi đoạn lão Qủy Nhân sẽ cắm một cây cột đồng xuống, vị trí mà lão cắm tương ứng với bảy đầu Long Mạch dưới đáy ao, thầy Long đi theo hỗ trợ điều chỉnh phương vị.

Thầy ngửa mặt lên trời, quan sát chòm sao Bắc Đẩu để tham chiếu, mỗi một cây cột cũng sẽ ứng với một ngôi sao.


Như vậy cột đồng ở giữa làm chất môi giới, chòm sao Bắc Đẩu ở phía trên, Long Mạch ở phía dưới, trận pháp này được thầy Long gọi là Bắc Đẩu Thất Tinh trận.

Dựa vào quyền năng của các vì tinh tú để nghịch đảo Âm Dương, biến Âm Phần của người chết thành Dương Phần của người sống.Ở trên đỉnh mấy cây cột, thầy Long còn cẩn thận dùng dây cước trong suốt, buộc chặt, sau đó nối tất cả các sợi dây vào một cây cột duy nhất ở vị trí trung tâm , lão Qủy Nhân cũng không rảnh tay, lão chậm rãi đặt các ngọn nến lên trên các cây cột, bảy cây nến ứng với bảy cột đồng.

Sau gần nửa tiếng đồng hồ bày bố toàn bộ các pháp khí, nguyên liệu cần thiết, cả hai mới bì bõm lội ngược lại lên bờ.

Vừa lau mồ hôi nhễ nhại trên trán, thầy Long vừa vẫy tay ra hiệu cho nhóm người ông Tuấn lại gần.

Chỉ từng cây cột ở trong trận pháp, thầy bắt đầu dặn dò từng người vô cùng kỹ lưỡng:- Như mọi người thấy, trận pháp này phải vận dụng khí hỗn độn từ các vì tinh tú mới mong nghịch đảo được Âm Dương, bởi Âm Dương từ hỗn độn sinh ra, chỉ có hỗn độn mới là bản nguyên của thiên địa, mỗi một cây cột đều ứng với chòm sao Bắc Đẩu, lần lượt là Phá Quân, Vũ Khúc, Liêm Trinh, Văn Khúc, Tham Lang, Cự Môn và cuối cùng là Lộc Tôn.

Tôi và lão Qủy Nhân vì tu luyện đạo pháp cho nên trong người mang khí thuần Dương, chỉ có ba vị là người thường, chưa từng tu luyện qua bất cứ môn thần thông nào thì Âm Dương trong cơ thể mới ở trạng thái cân bằng, cho nên trận pháp này muốn khởi được thì cần các vị giúp đỡ, thực ra để người làng làm cũng được, ấy ba vị cũng ít nhiều trải qua nhiều chuyện linh dị, thế giới quan được khai mở, biết trên đời này vẫn có quỷ thần, ác ma tồn tại, vậy nên định lực, bản tâm cũng vững vàng hơn người khác rất nhiều, thích hợp trợ trận cho chúng tôi hơn.


Bây giờ tôi sẽ lần lượt phát cho mọi người bảy lá bùa, nhóm này lấy ông Tuấn dẫn đầu nên ông sẽ phụ trách bốn lá, ông Bình và ông Mộc mỗi người hai lá, khi được lệnh của tôi và lão Qủy Nhân, ba người ngay lập tức phải di chuyển xuống dưới đáy ao để dán bùa lên cột đồng, dán lần lượt từ ngoài vào trong, tuyệt đối không được để sót hoặc dán sai vị trí, nếu không trận sẽ không thành, mất đi thiên cơ, lại phải chờ đến đêm mai, ngoài ra trong quá trình di chuyển, chúng tôi nói dừng là lập tức phải dừng, bảo đi là phải nhanh chóng đi ngay, các vị đã hiểu chưa? Còn điều gì thắc mắc hay không? Chúng ta cần phải rõ ràng ngay ban đầu, tránh sai sót lúc sau.Từng câu, từng chữ mà thầy Long nói ra, mấy người nhóm ông Tuấn đều nghe rõ mồn một, người nào người ấy đều đổ mồ hôi tay vì họ biết rằng đang có trọng trách vô cùng lớn đè lên đôi vai của mình.

Dặn đi, dặn lại đến mấy lần, thấy họ không còn điều gì thắc mắc nữa, lúc này thầy Long mới yên tâm phân phát bảy tấm bùa cho mọi người.

Lão Qủy Nhân suốt từ nãy đến giờ vẫn hai tay chắp sau mông, mắt ngước lên trời quan sát, đoạn lão quay sang nhắc nhở thầy Long:- Đúng mười hai giờ ba mươi phút rồi, tiến hành đi, đừng bỏ lỡ tiên cơ.Thầy Long cũng gật đầu, đánh mặt về phía nhóm người ông Tuấn gật đầu, rồi trầm giọng:- Bắt đầu.Cả ba người lập tức lội bì bõm xuống ao, mắt quan sát phía trước, nhưng đầu vẫn nghiêng sang một bên để nghe lời thầy Long phía sau.


Lão Qủy Nhân hai mắt lấp lánh trong đêm, cẩn thận từng li từng tí nhìn ngắm chòm sao, hai mi mắt không cả dám nháy lấy một lần, giọng của lão đều đều vang lên:- Phá Quân hiện, Vũ Khúc tỏa.Thầy Long bên này cũng chăm chú lắng nghe, vội thông báo cho nhóm của ông Tuấn:- Ông Bình đi trước, tiến về cây cột đồng đầu tiên, ông Mộc theo sau, cách nhau ba bước chân, ông Tuấn giữ nguyên vị trí cũ.Ông Bình nghe được lập tức di chuyển, vì bùn khá dày nên bước đi khá khó khăn, nhưng ông cũng không dám phàn nàn lấy một câu, trong đầu lẩm nhẩm số bước của mình.

Đến khi áp sát được cây cột đồng đầu tiên, chỉ cần đưa tay là ông dán được phù, ông mới dừng lại, sau lưng cũng vang lên tiếng bước chân của bác Mộc.

Giọng của lão Qủy Nhân gấp gáp vang lên:- Được, Phá Quân vẫn hiện.Thầy Long lập tức lên tiếng:- Ông Bình nhanh dán phù, ông Mộc di chuyển sang cây cột đồng thứ hai, sau khi ông Bình dán xong rời sang cây cột đồng thứ ba, nhớ là ông Bình phải di chuyển sau ông Mộc, khoảng cách cũng phải đủ ba bước chân.Ông Bình nhanh chóng làm theo, lá phù vừa được dán lên cột đồng, kỳ lạ thay, cả cây cột đồng phát ra ánh sáng trắng mờ mờ, ngọn nến trên đỉnh của cây cột, không chờ người ta đốt đã tự bốc cháy ra ngọn lửa màu trắng ngà..