Trên xe --
Lâm Thần vẫn đang hồi tưởng lại những chuyện xảy ra ở công viên giải trí, nhưng khi nàng tiếp tục nhớ lại, tâm trạng liền không được tốt lắm.
Lâm Thần đã nghe về một số "thành tích" của Lư Niệm. Một đàn em Omega mà cô biết đã chia tay bạn trai Alpha vì Lư Niệm. Bản thân Lâm Thần cũng có một sự không thích không hiểu lý do đối với Lư Niệm, cho nên cũng không muốn tiếp xúc nhiều với cô ta.
Nàng vốn tưởng rằng sau khi tốt nghiệp sẽ không còn liên quan gì đến nhau nữa, nhưng không ngờ lại gặp lại vì Tiểu Tuyết, còn là do cô ta chủ động mời Vân Khởi.
"Tất cả là tại ngươi đấy." Omega tức giận chọc chọc vào con cú tuyết nhỏ đang ngủ trong vòng tay.
Tiểu Tuyết bị đánh thức, mơ màng nhìn Lâm Thần. Nó tưởng chuyện mình cào rách ga giường của Lâm Hề đã bị phát hiện, cho nên nó dụi dụi vào tay Lâm Thần nịnh nọt, còn kêu gù gù làm nũng.
Vân Khởi, người đang lái xe, liếc nhìn Lâm Thần. Omega tức giận trông giống chuột hamster với hai má đầy thức ăn, đáng yêu cực kỳ.
Ở bên nhau lâu, cô phát hiện ra Lâm Thần thực sự rất trẻ con. Mặc dù đã trải qua nhiều khó khăn như vậy nhưng nàng luôn giữ được ánh sáng trong mắt, quả nhiên đúng là nhân vật chính.
Lâm Hề, ngồi ở ghế sau, nhìn mẫu thân, rồi nhìn mẹ, cuối cùng dừng ánh mắt vào con cú tuyết nhỏ bị chọc.
"Mẹ, cô giáo gọi mẹ đến trường làm gì ạ?" Cô bé đã suy nghĩ suốt cả ngày ở trường. Hoàng Tư Đình đã gọi vài lần nhưng cô bé cũng không nghe thấy.
Cô bé hỏi các bạn khác, nhưng cũng không có ai bị cô giáo gọi phụ huynh càng làm cô bé thêm lo lắng. Cô bé không muốn hình ảnh của mình trong mắt mẫu thân và mẹ bị tổn hại. Nghĩ đến những chuyện gần đây, cô bé khẳng định mình cũng không có làm gì sai.
Qua gương chiếu hậu Vân Khởi nhìn thấy vẻ lo lắng của Lâm Hề, cảm thấy rất thú vị. Có lẽ sợ cô giáo gọi phụ huynh là bản tính của mọi đứa trẻ.
Chẳng qua lúc cô còn nhỏ, cô cũng không có cơ hội để sợ.
"Cô giáo gọi mẹ đương nhiên là để nói về biểu hiện của Hề Nhi ở trường." Lâm Thần không muốn nói chuyện của Lư Niệm cho con. "Cô giáo nói Hề Nhi ở trường rất ngoan còn muốn chúng ta khen thưởng cho Hề Nhi."
Nghe mẹ nói, Lâm Hề thở phào nhẹ nhõm.
Tiểu Tuyết nhẹ nhàng kêu gù gù vài tiếng, muốn nói với Lâm Hề rằng chị bị lừa rồi, nhưng khi thấy ánh mắt Lâm Thần nhìn nó, nó nhớ lại những chuyện mình đã làm có thể đã bị phát hiện cho nên liền biến thành một con chim cút, nằm im không nhúc nhích như thú nhồi bông, bị Lâm Thần chọc một lỗ lại một lỗ.
......
"Ngài còn nhớ Nam Nguyệt không?" Omega tắm xong nhìn nhìn bạn đời của mình.
Nam Nguyệt? Vân Khởi ngay lập tức nhớ ra người đó là ai. Sau khi đến thế giới này, cô rất ít khi bị người khác chế giễu trực diện, vì Lâm Thần hầu như không có, cho nên cô vẫn có ấn tượng tương đối sâu sắc về Nam Nguyệt.
Về ngoại hình, Nam Nguyệt và Lư Niệm cho người ta cảm giác giống nhau, thoạt nhìn thanh thanh lãnh lãnh, hơn nữa hai người họ đều thuộc nhóm người học giả, phải không? Lư Niệm nghiên cứu cổ sinh vật, còn Nam Nguyệt nghiên cứu dược phẩm.
"Đùa ta sao, tại sao ta phải nhớ tên bạn của ngươi." Alpha mặc dù đã nhớ ra nhưng không muốn thừa nhận, nhớ kỹ thì sao?
Omega hỏi vậy là muốn cô thể hiện rằng mình thực sự quan tâm đến nàng ấy sao?
Đúng là đã nhớ ra rồi mà? Lâm Thần cười cười, không để ý đến sự cứng đầu, mạnh miệng của Alpha nhà mình.
"Vậy ngài có thấy cô ấy đẹp không?" Lâm Thần hỏi bằng giọng mềm mại.
Hừm~~, đây đúng là một câu hỏi chết người.
Mặc dù bây giờ Omega trông có vẻ như vô tình hỏi, biểu cảm cũng rất thuần khiết nhưng Vân Khởi cảm nhận được một con sói lớn ẩn dưới vẻ ngoài thỏ con.
Giống như câu hỏi ở thế giới cũ "Ta và bạn thân của ta ai đẹp hơn?", nếu trả lời là bạn gái, thì sẽ là "Chị quả nhiên đã quan sát cô ấy, còn lén so sánh em với cô ấy." Nếu trả lời là bạn thân thì kết cục còn tệ hơn.
Vậy nên người mang thai quả nhiên nhạy cảm hơn sao?
Nghĩ đến những ngày gần đây Lâm Thần đặc biệt dính người, Vân Khởi càng thêm khẳng định suy đoán của mình.
Mặc kệ là Lâm Thần hiện tại hay Lâm Thần trước đây, cô đều rất thích, dường như chỉ cần là Lâm Thần, bất kể là như thế nào cô đều không nhịn được cảm thấy gần gũi.
Nhìn thấy nàng thì mình liền vui vẻ, không đúng, chỉ cần nàng ấy ở bên cạnh thì mình liền vui vẻ.
Trước đây khi cô đọc sách trong thư phòng, trong phòng còn có một Omega nào đó ôm cú tuyết nhỏ, chuyện này làm cho cô đặc biệt vui vẻ.
Thật ra cô không phải là người thích ở nhà, kiếp trước cô rất thích các hoạt động ngoài trời, nhưng phần lớn đều là một thân một mình, cô chán ghét sự hiện diện của người khác ở bên cạnh, cho dù người đó rất quen thuộc cũng khiến cô mất tự nhiên, không được thoải mái, có cảm giác bị theo dõi. Nhưng sự xuất hiện của Lâm Thần làm cho cô nhận ra rằng cô cũng sợ cô đơn, cô cũng muốn có người bên cạnh.
Hóa ra kiếp trước cô không phải là ghét có người ở bên cạnh, mà là ghét chính những người đã ở bên cạnh.
‘Mức độ phù hợp tin tức tố cao thực sự có ảnh hưởng mạnh mẽ như vậy sao?’
Chuyện đã nghi ngờ rất nhiều lần lại một lần nữa hiện lên trong đầu. Cô cảm thấy rằng ngay cả khi ở kiếp trước gặp được Lâm Thần, cô cũng sẽ không tự chủ mà bị thu hút, nhưng cô không biết sự thay đổi tư tưởng này có phải là do bản năng Alpha và tin tức tố ảnh hưởng, dần dần thay đổi hay không.
Lại nói tiếp, lần đầu tiên cô gặp Lâm Thần ánh mắt cũng đã không tự chủ mà dính vào nàng ấy.
Vậy nên tin tức tố đã phát huy tác dụng từ lúc đó sao?
Không đúng, Vân Khởi lại một lần nữa phủ định chính mình, khi cô xuyên không đến đây, Tiểu Tra đã truyền tải cốt truyện vào đầu cô, lần đầu tiên nghe thấy hai chữ Lâm Thần, cô đã không kìm được mà vui mừng.
Bất quá hiện tại cô không có thời gian để tiếp tục suy nghĩ, theo thời gian trôi qua, đôi mắt thỏ con trước mặt càng ngày càng đỏ, Vân Khởi thậm chí cảm thấy Omega sắp khóc đến nơi rồi.
"Đã nói là ta không nhớ rồi." Đại công có chút khó chịu, lúc này Lâm Thần lại nhắc đến Omega khác, là đang chế giễu cô sao?
Hơn nữa bây giờ được như nàng mong muốn rồi, cô thực sự bị chế giễu cho nên bây giờ tâm trạng của cô thực không tốt.
"Lư Niệm giáo sư cùng Nam Nguyệt rất giống nhau, em thấy ngài hình như rất thích họ." Omega chậm rãi nói, để thời gian cho bạn đời suy nghĩ, "Nam Nguyệt là bạn của em..."
Câu sau nàng không nói tiếp, nhưng ý nghĩa lại rất rõ ràng, nàng nghĩ rằng đại công thích loại người này, hoặc là nói, đại công có hứng thú với bạn tốt của mình.
Giọng điệu mềm mại làm cho Vân Khởi cũng không phân biệt được đây là đang trách móc, hay chỉ đơn thuần là trình bày một sự thật mà mình phát hiện.
"Có lẽ ta phải khẳng định lại một lần nữa, ta không phải Lâm Giác hoặc là những Alpha khác mà ngươi biết, ánh mắt không thấp đến mức thích một Omega như Lư Niệm, còn về Nam Nguyệt, như ta vừa nói ta không nhớ." Đại công trào phúng nhìn Lâm Thần, cô cảm thấy chế giễu Lâm Giác hoặc những Alpha cùng tầng lớp mà Lâm Thần quen biết, cũng là gián tiếp chế giễu Lâm Thần.
【Cặn bã giá trị +10.】
"Tại sao ít vậy?"
【Bởi vì mặc dù ngươi khách quan hạ thấp Lâm Thần, nhưng người bị ngươi "xúc phạm" lại rất sung sướng.】
Lúc Vân Khởi chế giễu, cô cũng không đưa Nam Nguyệt vào. Cô nhớ rằng người phụ nữ đó có mối quan hệ rất tốt với Lâm Thần, nếu chế giễu Nam Nguyệt trước mặt Omega, cô nghĩ có thể sẽ gây ra ảnh hưởng không tốt.
Kiếp trước khi ở văn phòng, cô thỉnh thoảng nghe thấy một số chuyện phiếm của các nhân viên khác, chẳng hạn như A thường xuyên phát biểu những ý kiến không tốt về bạn của B trước mặt B, không tôn trọng bạn của B ngay trước mặt B, cuối cùng thành ra chia tay.
Cô không muốn Lâm Thần vì Nam Nguyệt mà không thích mình.
Những chi tiết mà bình thường cô không để ý, đến lúc ở bên cạnh Lâm Thần, không biết tại sao lại trở nên quan trọng.
"Được rồi, là lỗi của em." Nghe thấy câu trả lời của Alpha nhà mình, Omega liền ngoan ngoãn xin lỗi, còn rất hài lòng với việc Vân Khởi đã tách riêng Nam Nguyệt ra.
Lâm Thần kéo kéo sợi dây trên áo, làm cho đôi tai trên mũ lúc thì dựng lên, lúc thì hạ xuống, hy vọng hành động này sẽ giúp Alpha nhà mình không còn giận nữa.
Nàng cảm thấy mình lúc mang thai thật ngốc nghếch, nhớ lại khoảng thời gian Vân Khởi "không bình thường", những Omega mà chị ấy tìm cũng không giống như Lư Niệm, Vân Khởi hình như luôn thích những Omega trông mềm mại hơn, chẳng hạn như Cẩn Mạt, hoặc Lâm Dao Dao.....
Lâm Thần cũng từng thắc mắc, nàng cảm thấy Vân Khởi hình như đang tìm bạn tình giống như mình hồi nhỏ, nhưng nhìn thái độ của Vân Khởi lúc đó đối với mình, lại cảm thấy đó chỉ là tự mình đa tình.
"Ôm emmm~~" Nàng vươn tay về phía Vân Khởi, bất quá chưa đợi Alpha phản ứng cô đã tự mình dựa vào.
Cơ thể của Omega thật mềm mại, giống như món bánh bao sữa mà cô hay ăn khi còn nhỏ.
Ở trong chăn, Lâm Thần cởi áo khoác ra từng chút một, sau đó ném từng chiếc, từng chiếc ra ngoài chăn, cho đến khi chỉ còn lại một chiếc áo ngủ mỏng manh.
Một luồng hơi ấm từ trên người Vân Khởi truyền đến, lúc này mới bộc phát ra sự mệt mỏi do chơi đùa cả ngày, Lâm Thần dần dần nhắm mắt lại.
Trước khi đi ngủ nàng vẫn đang suy nghĩ khi nào tổ chức sẽ trả lời mình. Nàng đã ủy thác cho Nam Nguyệt đến trụ sở, hy vọng có được một số cách chữa trị.
......
Vân Khởi cũng không ngờ tốc độ của Từ Kế Lâm lại nhanh như vậy, một ngày sau khi cô nói ra, Từ Kế Lâm thật sự đã tìm được người cho cô.
Khi đến phòng bao, bên trong là một Omega có tin tức tố mùi hoa baby, đây là người mà Từ Kế Lâm tìm thấy từ cơ sở dữ liệu.
Độ tương thích giữa tình nhân thảo và hoa bách hợp là 100%, ngoài hoa bách hợp, thực ra còn có một loại hoa khác cũng rất phù hợp, đó là hoa baby.
Độ tương thích giữa hoa baby và tình nhân thảo thấp hơn một chút, 96%, nhưng vẫn nằm trong phạm vi tương thích cao.
Hơn nữa, Omega trước mắt có tuổi tác tương đương với Vân Khởi, ngoại hình cũng rất xuất chúng, là một mỹ nhân hiếm có.
Nguyên Oanh là nhân viên phục vụ ở quán bar, khi phục vụ khách hàng, khách hàng liền đề nghị muốn dẫn cô đi gặp một người. Ban đầu cô vốn dĩ cảm thấy không an toàn nên muốn từ chối nhưng khi thấy số tiền chuyển khoản của khách, cô đã mạo hiểm đi theo.
Trước khi người đó đến, cô nghĩ sẽ là một Alpha nhưng hóa ra lại là một Omega cao gầy đeo mặt nạ, chuyện này khiến cô có chút bối rối khó hiểu.
Sau khi Omega đến cùng không làm gì cả, chỉ nhìn chằm chằm vào cô, tầm mắt trực diện như vậy làm cho cô có chút không thoải mái, nhưng làm việc lâu năm ở quán bar, cô đã thấy những ánh mắt còn táo bạo hơn, nghĩ đến số tiền trong tài khoản, cô đành nhịn xuống.
"Giải phóng tin tức tố đi." Cô nghe thấy Omega trước mặt nói, giọng nói rất đặc biệt độc đáo.
Lần đầu tiên bị một Omega yêu cầu giải phóng tin tức tố của mình, chuyện này làm cho cô có chút ngại ngùng. Lúc còn đang do dự, cô thấy vị khách vừa nãy mời mình đến giơ tay ra hiệu một con số, nghĩ đến việc sau này có thể tự do tài chính, cô đã làm theo.
Dần dần, căn phòng tràn ngập hương hoa baby.
Thân hình Nguyên Doanh chìm trong hương hoa càng ngày càng thêm quyến rũ mê người, những đường cong tuyệt diệu trên cơ thể cũng càng thêm câu tâm đoạt phách.
Cơ thể cô run rẩy nhè nhẹ, thực ra cô cũng có chút sợ hãi, bởi vì nơi làm việc của cô, cô biết có nhiều vụ bê bối của các hào môn thế gia, chẳng hạn như có những Omega bẩm sinh đã thích Omega, có những người vì bị bạn đời lạnh nhạt mà thích hành hạ những Omega xinh đẹp để trút giận.
Đồng nghiệp của cô đã gặp phải loại thứ hai, người bạn đời của khách hàng đã cưới một Omega làm nghề đặc biệt về nhà rồi đối xử lạnh nhạt với cô ấy, vì vậy khách hàng tức giận muốn đến quán bar để xả giận, hành hạ tra tấn đồng nghiệp của cô đến mức không thể mang thai.
Nhưng người trước mắt này thoạt nhìn cảm xúc khá ổn định, có lẽ không phải loại thứ hai.
Chỉ tiếc, hai người khác trong phòng bao không để ý đến cảnh đẹp này.
Từ Kế Lâm hiện tại không quan tâm đến chuyện tình cảm, còn Vân Khởi thì cảm thấy ghê tởm, cô cảm thấy mình không thể chịu đựng thêm một giây nào nữa.
"Được rồi, cô có thể đi." Nguyên Oanh nghe thấy Omega trước mặt nói, cô có chút ngạc nhiên, không ngờ yêu cầu lại đơn giản như vậy, nhưng số tiền trên thẻ là thật, sau khi xác nhận lại với người trước mặt, cô liền rời đi.
Hôm nay thật may mắn, đó là suy nghĩ của Nguyên Doanh sau khi ra khỏi cửa.
Có vẻ như không liên quan đến tin tức tố, đó là suy nghĩ của Vân Khởi.