Sau Khi Xuyên Thư Ta Bị Bắt Sắm Vai Tra A

Chương 69




So với hai người Thẩm Hàm Chi yêu đương nồng nhiệt, Lưu Xán gần đây lại ít nói hơn rất nhiều. Cô ấy thậm chí còn không muốn xem phim hoạt hình mỗi ngày, khi không có việc gì làm, cô ấy chỉ vẽ tranh hoặc ngồi trong sân ngơ ngác. Lưu Phương nhìn thấy con gái mình như vậy, trong lòng bà cũng cảm thấy đau lòng.

Buổi tối, Lưu Phương kéo Lưu Xán đến trong sân nói chuyện, bà suy nghĩ hồi lâu mới lên tiếng: "Tiểu Xán, gần đây con có phải đau buồn bởi vì chuyện kia hay không? Mẹ biết chuyện đó đối với con rất tàn nhẫn, nhưng nếu mẹ không ngăn cản, sau này con sẽ chỉ càng đau khổ hơn mà thôi."

“Mẹ, con biết mà, con nghe lời, hơn nữa chị cũng không bao giờ đến gặp con nữa.” Đôi mắt Lưu Xán hơi đỏ lên, cô nói tiếp: “Con cũng không gọi điện cho chị nữa, chắc sau này chị ấy cũng sẽ không tới để tìm con chơi nữa."

"Gần đây con đều không nói nhiều." Lưu Phương rất lo lắng cho con gái mình.

“Mẹ, con về phòng vẽ.” Lưu Xán đứng dậy đi về phòng.

Lưu Phương khẽ nhắm mắt lại, lại thở dài sau khi nghĩ đến con gái mình, nếu bản thân không còn nữa, thì Lưu Xán sẽ phải làm cái gì bây giờ đây? Nếu đưa Lưu Xán đến viện và nhờ người chăm sóc, liệu những người đó có tử tế với Lưu Xán không? Số tiền bỏ ra thực sự có thể được sử dụng cho Lưu Xán? Trí thông minh của Lưu Xán chỉ là của một đứa trẻ, nếu bị tổ chức bắt nạt hoặc lừa tiền thì phải làm sao?

Cuối tháng 7, thỏ con nhận được thông báo nhập học của Đại học Nam Độ, thỏ con rất là vui vẻ cho Thẩm Hàm Chi xem giấy báo nhập học. Thẩm Hàm Chi hôn thỏ con trong lòng rồi cười nói: “ Sau này thỏ con của chị chính là sinh viên đại học, thật giỏi.”

“Chị ơi, chị có thể đưa em đến đó để báo danh không.”

Thỏ con rầm rì và dụi dụi vào người Thẩm Hàm Chi.

“Được, chị phải để mắt tới thỏ con của chị.” Thẩm Hàm Chi nhéo một bên mặt thỏ con, cười nói, dù sao thì sinh viên năm nhất mới vừa đến, vẫn luôn có một số đàn anh đàn chị như sói như hổ.

Thẩm Hàm Chi lái chiếc Maybach màu đen của mình đưa thỏ con đến trường vào sáng sớm ngày 2 tháng 9. Có rất nhiều sinh viên Đại học Nam Độ xuất thân từ những gia đình khá giả, nhưng vẫn có rất ít người lái Maybach đến báo danh. Thẩm Hàm Chi sau khi đăng ký và lái xe vào trường đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người. Khi cả hai bước xuống xe, nhiều người thậm chí còn chú ý đến hai người.

Ôn Cẩn mặc một chiếc váy thường màu trắng, khiến nước da của nàng trở nên trắng nõn hơn, trong khi Thẩm Hàm Chi mặc một bộ vest mỏng màu be. Cộng với vẻ ngoài lạnh lùng, khí chất lại càng cao quý hơn.

Có người lập tức cảm thấy có cơ hội. Một số nam Alpha ở giàn che nắng đang nhìn quanh như thể họ nhìn thấy con mồi, sau đó bước tới chỗ Thẩm Hàm Chi và Ôn Cẩn.

Thẩm Hàm Chi khí chất lạnh lùng, nam Alpha cầm đầu không dám cùng Thẩm Hàm Chi nói chuyện, trực tiếp nhìn về phía Ôn Cẩn: “Bạn học, em ở đây là tân sinh viên sao? Anh là sinh viên năm cuối của em, ta tên Lý Bằng. Em có mang theo hành lý không? Chúng tôi sẽ giúp em mang hành lý và đưa em đến đó báo cáo."

Cô bé nhìn hai nam sinh nhiệt tình trước mặt, lùi lại một bước, lùi về phía Thẩm Hàm Chi, nhìn về phía Thẩm Hàm Chi.

Thẩm Hàm Chi ôm thỏ con vào lòng, ánh mắt liếc mắt nhìn hai người đó, không quan tâm thản nhiên nói: “Không cần phiền phức, tôi sẽ tự mình dẫn vợ của tôi đi báo danh."

Vừa nói xong, Thẩm Hàm Chi hoàn toàn phớt lờ hai người đó, ôm Ôn Cẩn đến nơi đăng ký, sợ thỏ con bị bắt nạt, Thẩm Hàm Chi đi cùng thỏ con đến đăng ký, lấy thẻ ngân hàng mới đóng học phí, sau đó cô lại đi cùng với thỏ con làm thẻ ăn ở căng tin, tuy rằng không nhất thiết phải ăn ở trường nhưng mà vẫn phải chuẩn bị mọi thứ trước.

Lý Bằng không ngờ mình lại bị từ chối, trong lúc nhất thời có chút xấu hổ, liền phàn nàn với Tần Lập ở bên cạnh: “Vợ cái gì? Tao thấy con nhỏ omega đó hình như được tên Alpha giàu có đó bao nuôi, thật ghê tởm. Vừa rồi còn giả vờ ngây thơ.”

"Đúng vậy, anh Lý đừng tức giận, tân sinh viên trong đó có rất nhiều Omega, không cần thiết phải tức giận với cô ta, lát nữa chúng ta đổi người tán tỉnh." Tần Lập vội vàng trả lời.

“Thật xui xẻo, sáng sớm gặp phải một cô gái như vậy.” Lý Bằng lại mắng vài câu, sau đó hắn cùng Tần Lập quay lại ngồi canh.

Thẩm Hàm Chi dẫn thỏ con ra khỏi căn tin nơi đang làm thẻ ăn, nhẹ nhàng dặn dò nói: “Nếu sau này ở trường nhìn thấy người giống như hai người vừa rồi, em nên từ chối càng sớm càng tốt.”

Thỏ con mỉm cười nắm chặt lòng bàn tay Thẩm Hàm Chi, nhướng mày nhìn Thẩm Hàm Chi: “Chị, chị ghen tị à?”

Thẩm Hàm Chi đưa tay vỗ vỗ mông thỏ con: “Được a, thỏ con xấu tính còn dám trêu chọc chị.”

“Em thích chị.” Cô bé vội vàng đến gần trong lòng ngực Thẩm Hàm Chi làm nũng, hai người đang nắm tay nhau đi dạo trong khuôn viên trường Đại học Nam Đô, tình cờ gặp được Phó Vũ Manh.

Phó Vũ Manh nhìn thấy Ôn Cẩn cũng ở đây, vui vẻ đi tới chào hỏi: “Tiểu Cẩn, thật tốt quá, cậu cũng đến đại học Nam Độ.”

"Ừ, thông báo đã gửi đến cho cậu chưa?”

“Tôi vừa mới báo cáo xong, đang định về ký túc xá lấy chăn bông và đồ đạc.” Phó Vũ Manh cười với hai người rồi giải thích: “Tôi cũng thi đại học, đều chọc cho bố mẹ tôi tức giận. Bọn họ để cho tôi chuyển ra ngoài sống, nói là để cho tôi trải nghiệm cuộc sống."

"Vậy cậu trước đi ký túc xá đi, lát nữa chúng ta nói chuyện." Thỏ con vẫy vẫy tay với Phó Vũ Manh, Phó Vũ Manh liền vội vàng đi về ký túc xá.

Thỏ con liếc nhìn nhóm lớp thì thấy cô giáo trong nhóm kêu mọi người vào lớp họp.

"Chị, cô giáo nói mọi người nên vào lớp họp. Chị có muốn đi cùng em không?" Thỏ con ngước mắt lên hỏi.

Thẩm Hàm Chi gật đầu, vốn dĩ cô đến đây chính là vì đưa thỏ con, cô ở bên ngoài cũng là nhàn rỗi không có việc gì làm, đương nhiên là theo thỏ con vào lớp để xem náo nhiệt.

Sau khi Thẩm Hàm Chi theo thỏ con vào lớp, cả lớp im lặng một lúc rồi mới bắt đầu bàn tán về việc này, có rất ít Omega chọn kỹ thuật làm vườn, đặc biệt là các Omega nữ, trong lớp Ôn Cẩn đã có không ít người bắt đầu ngo ngoe rục rịch, còn có người vẫn luôn nhìn vào Thẩm Hàm Chi.

Thẩm Hàm Chi dẫn theo thỏ con đi tìm ngẫu nhiên một chỗ ngồi xuống. Hai nam Alpha ở hàng ghế đầu đang thảo luận cách chào hỏi hai người Thẩm Hàm Chi thì đúng lúc giáo viên lớp thỏ con đi tới.

"Mọi người hãy im lặng. Tôi sẽ làm cố vấn đại học cho các bạn trong ba năm tới. Tôi họ Đường. Từ nay trở đi nếu có thắc mắc gì về cuộc sống hay học tập có thể đều có thể đến gặp tôi. Được rồi, chúng ta làm quen một chút nhé. Trước tiên, mọi người nên giới thiệu bản thân. Chờ thêm mấy ngày nữa chúng ta sẽ bầu lớp trưởng. "Suy cho cùng, các cố vấn ở các trường đại học có đôi khi trong nửa tháng đều không xuất hiện, tất cả đều là lớp trưởng và ủy viên làm công việc giám sát.

Các bạn trong lớp bắt đầu lần lượt giới thiệu ngắn gọn về mình, còn cô bé chỉ giới thiệu tên của mình.

Sau khi mọi người giới thiệu xong, ánh mắt của giáo viên rơi vào Thẩm Hàm Chi, cô nhìn thấy Thẩm Hàm Chi trông không giống học sinh, liền cười hỏi: “Người ngồi ở hàng sau, cô là phụ huynh của học sinh à?”

Thẩm Hàm Chi mỉm cười nhìn thỏ con bên cạnh, đáp: “Tôi là người nhà của học sinh, tôi cùng vợ đến đây đăng ký."

Trong lớp lập tức trở nên ồn ào náo nhiệt, nhưng Thẩm Hàm Chi cũng không để ý lắm. Cô và thỏ con chính là hợp pháp nên đương nhiên phải giới thiệu như vậy.

Cô Đường cười nói: “Được rồi, không cần phải giới thiệu người nhà, lát nữa tôi sẽ phát lịch học, chờ lát nữa một vài Alpha đi cùng tôi lấy sách giáo khoa về. Sau khi phát sách xong, mọi người có thể rời đi.”

Sau khi cô Đường rời đi, có không ít người trong lớp đều tò mò về Thẩm Hàm Chi và Ôn Cẩn. Nam alpha ở hàng phía trước quay lại tò mò hỏi: “Các người thật sự đã kết hôn rồi, không phải là bạn gái sao?"

"Đương nhiên là thật rồi. Ai có thể đem loại chuyện hôn nhân ra đùa giỡn?" Thẩm Hàm Chi vừa nói vừa thưởng thức nhéo chặt đầu ngón tay của thỏ con.

"A, trong trường bây giờ không biết có bao nhiêu Alpha đang đau lòng. Người ta không chỉ là hoa đã có chủ, mà ngay cả vợ cũng đã có.”

"Đúng vậy, nhưng hai người rất xứng đôi đấy. Cả hai đều rất xinh đẹp."

"Thật sao? Cảm ơn." Thẩm Hàm Chi trả lời một cách lịch sự.

Thẩm Hàm Chi và Ôn Cẩn cùng mấy người ở bàn bên trò chuyện một lúc, sau đó giáo viên quay lại, đưa ra rất nhiều sách, sau đó để cho mọi người về nghỉ ngơi.

Thẩm Hàm Chi ôm một chồng sách về việc làm vườn trong tay, còn thỏ con thì đi bên cạnh Thẩm Hàm Chi ra khỏi giảng đường. Phần lớn học sinh trở về ký túc xá, còn Thẩm Hàm Chi thì dẫn theo thỏ con lên xe.

Hai người ngồi vào chiếc Maybach, bị rất nhiều người trong lớp Ôn Cẩn nhìn thấy, có người bắt đầu thấp giọng thảo luận.

"Mau xem kìa, Ôn Cẩn và bạn gái đang lái chiếc Maybach. Tôi đi đây, họ là kẻ có tiền a.”

"Có tiền gì chứ? Tôi thấy nữ Alpha đó không giống như vợ của cô ấy, mà Ôn Cẩn kia nói không chừng là được người bao nuôi mà thôi." Nam Omega đang nói chuyện tên là Trương Kim Hoà, khi hắn ở trong lớp đã nhìn chằm chằm vào Thẩm Hàm Chi được nửa ngày.

"Tôi cũng nghĩ vậy. Hiện nay có rất nhiều nam nữ được người khác bao nuôi, người ta sẽ trả lương hàng tháng cho họ. Tôi thấy Ôn Cẩn cũng giống như vậy.” Vương san phụ họa nói.

“Không thể nào, vừa rồi tôi còn thấy hai người họ rất ngọt ngào mà.”

"Tôi cũng vậy, chẳng lẽ là nhìn lầm sao?"

Ở những nơi đông người thì những tin đồn nhảm nhí có càng nhiều, đặc biệt là ở những nơi như trường đại học, không ít người có đầu óc đơn giản nên dễ bị những người có ý đồ xấu lợi dụng. Những người trong lớp nghị luận một lát, đã có không ít người đổi phe, cảm thấy Ôn Cẩn chính là người tình nhỏ được Thẩm Hàm Chi bao nuôi.

Vừa rồi Trương Kim Hoà và Vương San mắng chửi khó nghe nhất, cả hai đều cảm giác như đã tìm được tri kỷ, chính là bọn họ không thể chịu nổi khi nhìn thấy những người khác sống tốt hơn mình.