Sau Khi Xuyên Thư HE Với Đại Lão Cố Chấp

Chương 54




Album “Cổ Tích Của Người Lớn” của Thẩm Thứ có tổng cộng mười hai bài hát. Ngoại trừ một bài hát chủ đề là cậu chưa có ý tưởng sáng tác ra thì những bài còn lại bao gồm: hai bài hát cậu từng biểu diễn trong chương trình “Minh Tinh Phá Tường”, hai bài hát sẽ do Mạc Dương soạn nhạc phối hợp với lời bài hát do Tô Cảnh Minh viết lời, một bài do Quách Chỉ San soạn nhạc, và sáu bài còn lại sẽ do Thẩm Thứ tự mình sáng tác. 

Vì thế, tổng thể album sẽ mang một màu sắc cố định, từ lời bài hát cho đến giai điệu đều mang theo làn gió tươi mới nhưng có chút ma mị đặc trưng của Thẩm Thứ. Toàn bộ linh cảm của album này đến từ những câu truyện cổ tích của thế kỷ mười tám, thế kỷ mười chín. 

Thẩm Thứ tham khảo qua không ít truyện cổ tích và cuối cùng quyết định chọn “Nàng Tiên Cá” và “Chim Sơn Ca Và Đóa Hoa Hồng” làm hai câu truyện cổ tích chính cho bài hát chủ đề. Lúc trước Thẩm Thứ thường lấy đàn guitar làm nhạc cụ chính cho các ca khúc của mình, nhưng lần này cậu muốn khai thác một khía cạnh tình cảm mới trong “Nàng Tiên Cá” nên dù có sáng tác thế nào thì cậu vẫn luôn cảm thấy không hài lòng. 

Cậu có yêu cầu rất cao đối với bài hát chủ đề cho album lần này của mình vì cậu mong rằng bài hát này có thể được mọi người đón nhận, được mọi người truyền tai nhau, có thể khắc ghi một dấu ấn sâu đậm trong lòng bất cứ ai nghe nó. Thế nhưng, cậu luôn cảm thấy lời bài hát và giai điệu mà mình sáng tác còn thiếu một cái gì đó mới có thể làm rung động lòng người được. 

Đó là lý do vì sao mà dạo gần đây cậu bị áp lực cực kỳ, lúc nào cũng trong tình trạng cáu kỉnh tột độ. 

Tuy nhiên, một màn chơi đàn dương cầm để tỏ tình vô cùng ngang ngược của Kiều Nhung đã giúp Thẩm Thứ lấy lại được nguồn cảm hứng và có ý tưởng để sáng tác. Sau khi Kiều Nhung rời đi thì cậu ngồi xuống trước cây đàn dương cầm đấy, bắt đầu viết lên bài hát chủ đề cho album mình. 

Cậu vừa đàn thử vài nốt, vừa cầm cây bút máy hết xóa lại sửa, rồi tiếp tục đàn. Và cứ như thế, từng giai điệu êm tai nhuốm sắc màu tang thương mãi vang vọng trong căn phòng khách rộng rãi xa hoa ở căn biệt thự ấy. Bản thân Thẩm Thứ bấy giờ đã đắm chìm trong trong những nốt nhạc đến nỗi quên mất cả chính mình. 

Mãi đến khi trời đã nhá nhem tối, cậu chỉnh sửa lại những nốt nhạc cuối cùng và hạ bút ký một đường rồng bay phượng múa ba chữ “Chim Sơn Ca” thật lớn trên bản nháp phổ nhạc của bài hát chủ đề này, rồi cậu theo thói quen ký tên mình ở dưới ba chữ đấy. Đứng dậy khỏi chiếc ghế gỗ trước cây đàn dương cầm, cậu vươn eo duỗi thẳng hai tay hai chân rồi thử cử động cái cổ cứng ngắc sau hàng giờ ngồi sáng tác, kế đó cậu thở dài mãn nguyện. Cuối cùng cũng hoàn thành bài hát chủ đề, cậu có thể cảm nhận được sự đột phá về mặt cảm xúc của bản thân trong việc sáng tác thông qua bài hát lần này. 

Đây quả là một thành công ngoài mong đợi. 

Với định lý một người đang vui lăn đi chia sẻ niềm vui với một người khác nữa thì sẽ thành hai người cùng nhau vui vẻ, Thẩm Thứ quyết định tìm đến anh bạn trai mới nhậm chức nhà mình để ăn mừng việc này. Ngay sau đó, cậu gọi điện đặt bàn ở quán lẩu trước nhằm cảm ơn cũng như bồi thường cho Kiều Nhung, nhưng thật ra là mục đích chính vẫn là thỏa mãn cái bụng gào thét kêu đói nãy giờ. 

Đêm hôm đó, sau khi ăn uống no say thì Thẩm Thứ cầm lòng không đậu kéo Kiều Nhung tiến hành loại vận động “có thể giúp cậu tìm thấy linh cảm sáng tác” hết lần này đến lần khác. Kết quả là hai người ngủ một mạch đến 7 giờ sáng thì bị tiếng chuông điện thoại của Thẩm Thứ đánh thức. Kiều Nhung đứng lên định đi tắm rửa một phen nhưng lúc đi ngang qua mép giường, anh trông thấy trên điện thoại để người gọi là Quản Bằng nên anh nhíu mày, cầm lên nhận cuộc gọi rồi đưa đến bên tai Thẩm Thứ. 

Thẩm Thứ nhận điện thoại trong trạng thái không vui chút nào, cậu mơ màng alo một tiếng. 

Quản Bằng bình tĩnh nói: “Tiểu Thứ, có paparazzi chụp được hình em đi ra ngoài vào tối hôm qua rồi.” 

Thẩm Thứ nghe thế thì giật mình bật dậy, đầu óc cậu tỉnh táo lại ngay lập tức. Cậu căng thẳng mò dậy từ trên giường, không tin được thốt lên: “Không thể nào.”

Ông đây mới có bồ được bao hôm đâu mà hôm nay bên truyền thông đã đi rêu rao tin này rồi? Bất thình lình đánh úp như thế có hơi nhanh rồi đó. 

“Có thể đấy.”  Quản Bằng thẳng thừng đáp lại rồi không nói gì thêm.

Thẩm Thứ cố gắng điều chỉnh nhịp tim đang đập loạn cả lên như muốn vọt ra khỏi lồng ngực, trong đầu cậu nhanh chóng lướt qua thật nhiều nội dung để đăng bài thanh minh phủ nhận việc này. Bấy giờ Quản Bằng chợt lên tiếng: “Có điều cậu không cần lo lắng lắm đâu, anh đã giao chuyện này cho bên quan hệ công chúng giải quyết rồi. Vì thế hướng gió dư luận trên mạng vẫn đang nằm trong tầm kiểm soát của bên mình.” 

Thẩm Thứ: …

Cậu không chắc chắn chỉ với mỗi cách khống chế hướng gió dư luận sẽ có thể giải quyết được vấn đề cậu yêu đương với Kiều Nhung bị đưa ra ánh sáng như một quả bom oanh tạc truyền thông giới giải trí này. Tự bản thân cậu có thể nhận thức được nhân khí của mình và thân phận của anh bồ nhà mình khủng đến nhường nào. Nghĩ đến đây, Thẩm Thứ do dự hỏi lại người đại diện Quản Bằng để xác nhận: “Vậy hiện tại chúng ta tính thừa nhận hay đang phủ nhận việc này thế?” 

Quản Bằng cân nhắc một hồi rồi bình tĩnh đáp: “Tất nhiên là phủ nhận rồi. Không phải bây giờ cậu vẫn đang sáng tác ca khúc chủ đề cho album à? Trước hết cậu chụp đại một tấm bản nháp lời bài hát rồi đăng lên trên mạng trước đi.” 

Thẩm Thứ: Chi vậy? 

Chẳng lẽ cậu mới đóng cửa biến mất có vài tháng thôi mà “giang sơn” giới giải trí cậu cực khổ chiếm được cứ mất sạch như thế sao? 

Thẩm Thứ ngờ vực hỏi lại: “Chỉ cần em đăng một tấm ảnh bản nháp lời bài hát là có thể giải quyết được vụ ảnh chụp đi chơi của em và Kiều Nhung thật á?” 

Quản Bằng tiếp tục im lặng một chốc, mãi một lúc sau anh ta mới lên tiếng hỏi: “Vậy là đêm qua cậu đi ăn lẩu với ngài Kiều hả?”

Thẩm Thứ đần mặt ra: “Đúng rồi. Ủa, không phải anh bảo tụi em bị đám paparazzi chụp được ảnh đi ra ngoài hả?” 

Quản Bằng ho khan một tiếng, lúng túng bảo: “Cậu chưa lên mạng xem qua hả? Đám paparazzi chỉ chụp được mỗi một mình cậu ra ngoài chơi rồi đăng lên trên mạng ấy. Thế nên bây giờ cư dân mạng đang chế giễu cậu không được đi làm mấy tháng trời nên hết thời rồi, còn bảo nay cậu sa đà vào ăn uống nên bị béo phì, phen này flop là cái chắc.” 

Thẩm Thứ: …

Một tay Thẩm Thứ đỡ lấy trán mình, đầu cậu như có đầy vạch đen chạy ngang qua, cậu hỏi đầu dây bên kia: “Anh Bằng à, vậy rốt cuộc mới sáng ra anh đã đi phá mộng đẹp của người khác để làm gì thế?” 

Quản Bằng thành thật trả lời: “Để nhắc nhở cậu về việc bản thân cậu là một ngôi sao, là một người nghệ sĩ, vì thế cậu nên đi ra ngoài làm việc đi đó.” 

Ở một nơi Quản Bằng không nhìn thấy được, Thẩm Thứ chịu thua gật đầu. Cậu ngẩng lên nhìn thấy Kiều Nhung đang không có mấy kiên nhẫn đi đến, thế là cậu ném cho anh ta “một quả bom hạng nặng” luôn:

“Anh Bằng ơi, có lẽ em nên nhắc anh chuyện này, ngài Kiều của anh thường rất dễ nổi cáu khi bị người khác đánh thức giữa giấc đấy.” 

***

Sau khi trải qua một quãng thời gian bị Quản Bằng và đông đảo cư dân mạng thúc giục, Thẩm Thứ quyết định đẩy nhanh tiến độ chế tác album. Hơn nữa, đoàn đội tuyên truyền của Tinh Nghi Entertainment cũng bắt đầu tiến hành khâu chuẩn bị trước khi chính thức tuyên truyền và dự đoán sơ bộ số lượng tiêu thụ album đợt này của cậu. 

Thẩm Thứ bỏ ra một tháng để chụp ảnh poster tuyên truyền và quay MV cho ca khúc chủ đề. 

Cuối cùng, vào đầu mùa hè, album kỹ thuật số đầu tay của cậu mang tên “Cổ Tích Của Người Lớn” chính thức được bán đồng thời trên bốn nền tảng âm nhạc trực tuyến nổi tiếng nhất trong nước. Album được bán với giá 50 tệ và được phát hành vào lúc nửa đêm, thế nhưng tổng doanh thu đã vượt mốc 2 triệu chỉ sau một tiếng đồng hồ.

Trong thế giới của cuốn tiểu thuyết này, ngay cả những ca sĩ cấp bậc thiên vương như Tô Cảnh Minh và Quách Chỉ San cũng chỉ có thể đạt được gần đến tổng doanh thu album kỹ thuật số như vậy trong một tiếng. Kể cả ở thế giới ban đầu của Thẩm Thứ cũng không có ai có thể đạt được số lượng tiêu thụ kinh khủng như thế, cho dù có là ca sĩ lưu lượng tuyến đầu đi chăng nữa. 

Không còn nghi ngờ gì nữa, album đầu tay của Thẩm Thứ chính thức “bạo”!

Mức độ nổi tiếng của cậu trong giới âm nhạc cao hơn dự đoán của tất cả mọi người!

Đoàn đội tuyên truyền album cắm cọc trong công ty thức trắng nguyên đêm để chú ý đến số lượng tiêu thụ album trên trang web thấy thế thì cùng nhau hoan hô. Mọi người kêu gào đòi Thẩm Thứ, người vừa mới ra album đầu tay đã “bạo” một cách vẻ vang, bao cả đội đi ăn đêm. 

Thẩm Thứ cũng hào phóng vung tay đồng ý. 

Thế là bốn mươi phút sau, một đám người cùng tụ tập ở trong phòng hội nghị của Tinh Nghi Entertainment vừa húp cháo cá vừa xem cư dân mạng điên cuồng bình luận album mới chung với Thẩm Thứ. 

[Suốt nửa năm trời tui chờ Thẩm Thứ tung album từng ngày một, cơ mà tui không ngờ cậu ấy vừa mới ngoi lên đã đem đến niềm vui bất ngờ thế này đó. Album “Cổ Tích Của Người Lớn” hay hơn mong đợi của tui rất nhiều, thật sự vượt quá sức tưởng tượng.] 

[Còn nhớ hồi mới xem chương trình “Minh Tinh Phá Tường”, anh chỉ là người mới chẳng có nổi một ca khúc cho riêng mình, mới có nửa năm thôi mà anh đã có thể sánh vai với thiên vương thiên hậu. Em thật sự rất may mắn khi có thể được chứng kiến quá trình từng ngày trưởng thành, từng ngày tỏa sáng của anh, cũng thật sự rất may mắn khi gặp được đúng người đúng thời điểm.]

[Anh Thứ tiến lên! Em sẽ mãi là Lá Cây của anh, sẽ mãi đứng phía sau ủng hộ, hò hét cỗ vũ tinh thần cho anh. Cố gắng đột phá doanh số album lên 400 vạn sau mười phút nào.]

[Em sẽ khắc ghi trong lòng mình, album đầu tiên của anh tên “Cổ Tích Của Người Lớn”, được phát hành vào một đêm đầu hạ. Phần ảnh bìa của album rất lộng lẫy, rất rực rỡ, bởi vì trên đó anh đẹp tựa thiên sứ đi lạc chốn nhân gian, và chính giọng hát trong trẻo tinh khiết ấy của anh sẽ là bằng chứng rõ ràng nhất để chứng minh điều đấy.]

[Đúng đó, cổ tích của người lớn có liên quan đến tín ngưỡng của tình yêu.]

[Vì tình yêu mà trả giá bằng cả tuổi thanh xuân. Có thể nghe được “Chim Sơn Ca” trong một đêm mỏi mệt thế này làm tôi muốn gửi đến người con gái đã chia tay tôi năm ấy đôi lời, rằng nếu còn một tia hy vọng le lói nào cho đôi ta làm lại từ đầu, anh vẫn sẽ mãi yêu em như anh đã từng.]

[Tất cả bài hát đều rất êm tai, mỗi bài hát là một câu chuyện cổ tích khác nhau, thích.]



Một em gái trong ban nội dung của đoàn đội tuyên truyền càng đọc càng chịu không nổi nên ồn ào bảo mọi người đổi chỗ đọc bình luận: “Những bình luận bên trên của fans hâm mộ để lại cảm động quá trời, em mà còn đọc tiếp chắc em sẽ bị cảm động đến chết mất. Hay là tụi mình đổi qua đọc bình luận bên Weibo đi, nha?” 

Thế là căn phòng vốn đang đắm chìm trong không khí văn nghệ trữ tình trở nên nhộn nhịp hơn hẳn. 

[A a a, Thẩm Thứ tung album rồi! Tui yêu cầu chị em nào chưa mua thì lăn đi mua liền cho tui! Bởi vì album này thật sự rất đáng giá để mua đó!]

[Tui mới nghía qua ảnh bìa của album, và trời đất quỷ thần ơi, anh trai nhỏ Thẩm Thứ chắc chắn là ca sĩ có giá trị nhan sắc thủng trần nhà trong giới âm nhạc!]

[Mới nghe tin album được phát hành làm tui mừng muốn khóc luôn vậy đó. Mấy người mới chế giễu Thẩm Thứ là nghệ sĩ hết thời, ca sĩ flop mấy ngày trước cuối cùng cũng bị vả mặt cả!]

[Cùng nhau tập đếm nào, ngoại trừ hai bài hát từng được biểu diễn trong “Minh Tinh Phá Tường” ra thì album này có tổng cộng 10 bài hát, Thẩm Thứ tự biên soạn đến 7 bài lận, đã vậy 7 bài này còn là siêu phẩm nữa chứ. Đứa nào bảo Thẩm Thứ hết thời có thể ngậm miệng lại rồi đó.]

[Ấy khoan hãy ngậm miệng nào, hình như có ai đó bảo muốn livestream ăn c*t đó.]

[Ha ha ha, lầu trên làm tui cười đau cả bụng, tui có thể tưởng tượng ra được cả khung cảm livestream thế nào luôn đó.]

[Có gì nói đấy, tui cảm thấy album lần này của Thẩm Thứ toàn những bài mới với phong cách quỷ dị tuy rằng cũng hay đấy nhưng mà khác với phong cách làn gió mới của cậu ta trong “Minh Tinh Phá Tường” á.]

[Ủa alo, phong cách quỷ dị là cái gì thế thím? Giai điệu trong “Chim Sơn Ca” lưu loát trôi chảy, cuốn trên từng nốt nhạc. Nếu như vậy đã bị gọi là quỷ dị thì chắc giới âm nhạc trong nước không có thứ gọi là âm nhạc luôn quá.]

[Tui mong đĩa đơn album của anh Thứ mau tung ra thị trường để tui còn cắm cọc chờ mua cho bằng được! Tui thật sự muốn sưu tầm tiếng hát với hình ảnh của anh ấy!]

[Vốn rất hưng phấn chạy đi mua album của Thẩm Thứ, cuối cùng tôi chỉ có thể nói là, hy vọng càng nhiều thì thất vọng càng lớn!]

[Cũng là hưng phấn chạy đi mua album như lầu trên nhưng mà tui muốn nói là, hy vọng nhiều thật nhiều mà Thẩm Thứ mang đến niềm vui bất ngờ còn lớn hơn tui từng hy vọng nữa!]

[A a a a, “Chim Sơn Ca” thật sự rất hay luôn đó mọi người! Hình ảnh trong MV cũng siêu cấp đẹp, siêu cấp hợp với giả thiết trong truyện cổ tích! Không được rồi, tui xúc động muốn chết!]

Đọc đến bình luận này khiến mọi người trong phòng hội nghị nghĩ đến lời bài hát trong “Chim Sơn Ca” rồi cùng nhau bật cười cảm khái. Bấy giờ, nhà sản xuất âm nhạc hàng đầu của Tinh Nghi Entertainment, người đã từng làm việc với Mạc Dương và sản xuất album này, đã dựng ngón tay cái khen Thẩm Thứ: “Thế này mới đúng chuẩn là ca từ và giai điệu của chim sơn ca chứ, nghe rất hay!”

Thẩm Thứ đang ngồi ở ngoài cùng phía bên trái của chiếc bàn dài nghe thế thì có hơi đắc ý, bên ngoài cậu tỏ vẻ khiêm tốn nhưng thật ra là đang thầm khoe: “Lúc đang nghịch cây đàn dương cầm ở nhà thì tình cờ nghĩ ra được, thế nên chỉ trong một ngày tôi đã sáng tác xong ca khúc này.”

Một giây sau, cánh cửa phía sau bị đẩy ra, Kiều Nhung bước vào trong dưới ánh nhìn tò mò của mọi người. Anh vốn đến đây để đón chồng nhỏ nhà mình thì vô tình nghe thấy câu nói ban nãy của cậu, anh nhướng mày, mập mờ hỏi: “Ồ? Chơi đàn dương cầm à? Em thích nó không?”

Mặc dù không phải đang trong giờ hành chính nhưng ông chủ của công ty đã đến, tập thể nhân viên Tinh Nghi Entertainment đang làm việc ngoài giờ vẫn đứng lên chào Kiều Nhung. Chỉ có mỗi Thẩm Thứ đỏ bừng cả gương mặt trong phút chốc, cả người cậu cứng đờ ngồi yên trên ghế không nhúc nhích, hận không thể tìm cho mình một cái lỗ để chui xuống làm đà điểu.

Đệt, cậu thầm mắng một tiếng, trong lòng gào thét: Tại sao lần nào ông đây đi khoe khoang cũng bị bạn trai bắt quả tang hết vậy!?

Mất mặt quá!

——–