Sau Khi Xuyên Thành Pháo Hôi Thế Thân Ta Mang Thai Nhãi Con

Chương 22




Sở Ngọc vốn cho rằng mình đang vẽ không hỗ động gì với đạn mạc người xem sẽ thấy buồn chán, cuối cùng còn thừa lại không mấy người xem, không nghĩ tới số lượng người xem không biết từ lúc nào đã hơn mười nghìn

Sở Ngọc rất kinh ngạc không nhịn được hỏi Thời Tranh: "Là anh đề cử cho tôi sao?"

"Không có." Thời Tranh lắc đầu: "Là em vẽ rất đẹp."

Thời Tranh không có tế bào thẩm mỹ đeo kính lọc cũng cảm thấy Sở Ngọc vẽ vô cùng đẹp, chỉ là người đàn ông lõa thể kia thật đáng ghét. Thời Tranh nhìn Sở Ngọc tỉ mỉ miêu tả người đàn ông cao lớn gợi cảm, sắc mặt vô thức trở nên bất thiện.

Sở Ngọc không chú ý tới Thời Tranh nhỏ mọn, thành thật mà nói lõa nam trong đầu cậu hiện tại chính là Thời Tranh, lúc hạ bút thiếu chút nữa vẽ thành anh, may mắn kịp thời sửa lại.


Vì để không vẽ lệch, Sở Ngọc lựa chọn tạm thời không nhìn Thời Tranh, lúc bị đối phương đút ăn này kia cũng không phản ứng.

Thời Tranh: "..."

Thời Tranh không hiểu sao bị ghét bỏ không dám quấy rầy Sở Ngọc nữa, yên lặng xem livestream ở bên cạnh.

Mấy tiếng trôi qua, người xem trước đó không những không đi còn kêu gọi nhiều người hơn, người xem đã vượt 20000, trong đạn mạc vô cùng náo nhiệt.

[A, ánh sáng này! A, cỏ này!]

[A, sư tử này! A, lõa nam này!]

[Sư tử vẽ quá đẹp, thật trâu bò! Nhưng tui thích lõa nam hơn hì hì]

[Nói thật, lõa nam quả thật rất đẹp!]

Thời Tranh: "..." Đống lộn xộn gì đây.

Thời Tranh không vui nhìn Sở Ngọc, nhắn tin cho người phụ trách livestream của Bản Đồ Kho Báu.

Một hồi sau, Thời Tranh đeo thân phận quản trị viên chặn mấy người mới thảo luận lõa nam mười phút kèm theo thông báo: Không thảo luận nội dung không hài hòa trong lúc livestream.


[??? Quản trị viên ở đâu ra vậy?]

[Rõ ràng là đang thảo luận nội dung vẽ, sao không hài hòa? EQ* quản trị viên thật thấp]

*raw là □□

[Không phải cậu ấy vẫn đang vẽ sao? Quản lý này từ đâu nhô ra??]

[Hello? Quản lý có mặt mũi không vậy? Chưa đập quà đã bắt đầu chặn người?]

[Xem tên quản phòng có lẽ là bạn thân của chủ nhà]

[← Bạn thân ít nhất cũng phải đập Kho Báu cao cấp đúng không? Tui đã đập]

[Kho Báu cao cấp sao đủ, đại lão lợi hại như vậy không phải nên tới gió lốc kim tệ tuyên truyền dẫn nhiệt sao? @Quản phòng nhiều chuyện]

Thời Tranh nhíu mày nhìn đạn mạc, anh mới biết quản trị viên phải tặng quà, đi xem giới thiệu quà tặng, yên lặng kết nối thẻ ngân hàng bắt đầu tặng gió lốc kim tệ.

Tên quà tặng trên nền tảng livestream Bản Đồ Khoa Báu rất hợp gu của Thời Tranh, không phải kho báu thì chính là kim cương mỏ vàng gì đó, Thời Tranh theo danh sách liệt kê gửi hết một lần, sau đó quay lại tặng tiếp đợt thứ hai.


Đạn mạc mới vừa rồi còn đang bắt bẻ quản trị viên rất nhanh thay đổi chiều gió, lập tức nâng anh lên, xem náo nhiệt không chê lớn chuyện kêu anh làm thêm mấy lần nữa.

[Quản phòng lợi hại! Quản phòng trâu bò!]

[Cầu Cầu hào (?) cho thêm mấy lần lốc xoáy kim tệ nữa đi, còn mấy lần nữa là streamer có thể tiến vào top 3 rồi!]

[Lợi hại, đã tặng ít nhất 352.494.824 đồng rồi đi, thật là bạn thân đích thực]

[Quản phòng thật soái! Soái như lõa nam Ma tộc đại lão vẽ vậy hi hi hi]

[Hố hố! Quả nhiên vẫn là sức mạnh của đồng tiền, chỉ mới một lúc số người đã lên năm mươi sáu mươi ngàn người]

Rút thăm trúng thưởng liên tục xuất hiện thu hút không ít người xem mới, ngoại trừ theo thói quen rút xong rồi đi, phần lớn người sau khi xem nội dung livestream liền bị giữ lại.
[Hử? Đây là khu hội họa sao thả video ở đây?]

[Người mới chú ý chút, đây không phải video tăng tốc mà là livestream trực tiếp, trình độ thật sự của streamer]

[??? Không tăng tốc? Hù người sao...]

[Là thật, chào mừng người mới tới xem thần tiên vẽ, đây thật sự là đại lão thần tiên!]

Thấy tặng quà thu hút không ít nhân khí cho Sở Ngọc, hơn nữa khi thấy hiệu quả lấp lánh ánh vàng kia, Thời Tranh không nhịn được tặng càng nhiều quà, mãi tới khi người phụ trách livestream Bản Đồ Kho Báu hỏi anh: "Ông chủ, thực sự không đề cử (?) Kim Ngọc sao?"

Thời Tranh: "Không cần, em ấy không muốn."

"Nhưng... ách, ngài tặng nhiều quà như vậy chắc chắn sẽ lên top đầu..." Người phụ trách cẩn thận hỏi: "Tiền ngài nạp vào chúng tôi có thể hoàn trả lại cho ngài, nhưng danh sách quà tặng dựa trên thuận toán cố định tạm thời không thể bỏ được..."
Thời Tranh: "..."

Thời Tranh yên lặng thu tay không dám tặng nữa, đợi lát nữa vờ như không có chuyện gì ở trước mặt Sở Ngọc.

Nhưng làn sóng hoạt động này qua đi đã hấp dẫn không ít người tới. Mấy tiếng trước còn là livestream vắng vẻ chỉ có mấy trăm người xem, cuối cùng hội tụ hơn một trăm ngàn người cùng nhau chứng kiến một bức tranh lớn tràn đầy chi tiết tinh xảo dần thành hình dưới tay Sở Ngọc.

Trong hoang dã vô tận, sư tử thân là vua của thảo nguyên căng thẳng cơ bắp như gặp kẻ địch lớn. Thần chỉ giáng xuống từ Thiên giới, tư thế ưu nhã cao ngạo quan sát từ trên không trung, nét mặt thánh khiết trách trời thương dân lại mang theo ngưng trọng. Bầu trời mây gió biến ảo, không gian bóp méo thành lốc xoáy, đại quân mặc khôi giáp màu trắng bạc đang lao tới.

Còn đối tượng khiến họ bày thế trận lớn như vậy lại chỉ là một người đàn ông gần như lõa thể không có vũ khí nào trong tay. Người đàn ông cao lớn dung mạo anh tuấn sâu sắc, trên đầu mọc sừng, ánh mắt đỏ tươi, ngoại trừ bên hông có sương đen vây quanh che chắn, những chỗ khác không có gì hết, không e dè để lộ ra cơ bắp săn chắc, hơi thở hoang dã lại gợi cảm.
Hắn xuất hiện từ trong khe vực thẳm ở phía sau, ngước mắt nhìn như bình thản nhìn đàn sư tử và đại quân trước mắt, thực tế cơ thể đã căng chặt hơi nghiêng về phía trước, nhấc lên nụ cười khát máu. Rõ ràng là góc độ ngước nhìn lại như nhìn xuống con mồi đã sập bẫy.

Mây mù cuồn cuộn, gió thổi cây cỏ trên thảo nguyên. Người đàn ông tóc dài và lông đám sư tử tung bay theo gió, thần chỉ hơi nâng quyền trượng, khí tức khẩn trương đẩy sát khí tràn đầy mỗi chi tiết khiến người khác cảm thấy một giây sau sẽ bùng nổ trận chiến kinh thiên động địa.

Sở Ngọc đặt bút hài lòng giật giật cổ tay: "Tốt, đã xong!" Cậu xem thời gian: "Năm tiếng, tạm được."

"Hiệu quả buổi livestream lần này còn được đi?" Sở Ngọc uống một hớp xem livestream, sau đó bị dọa cho hết hồn: "... Sao hơn một trăm ngàn người? Mọi người ở đâu ra vậy?"
[Quá ghê gớm... ngoại trừ ghê gớm ra tui cũng không biết nói gì]

[Mẹ hỏi tui vì sao xem livestream lại quỳ...]

[Nếu không phải tui tận mắt xem toàn bộ quá trình, thật sự không dám tin tưởng bản vẽ này đã hoàn thành chỉ trong năm tiếng...]

[Bạn gay của tui gọi tui đến xem thần tiên, tui tưởng là loại đó thần tiên chứ, không ngờ thật sự gặp được tiên nhân, trâu bò!]

[Trước đây tôi cho rằng mình chỉ là lười luyệnt ập, hiện tại tôi xác nhận tay tôi tàn phế. So với đại lão, tôi chính là người tàn tật]

[Nghe tiếng từ diễn đàn mà tới, đại lão quả nhiên danh bất hư truyền, tôi respect]

[Xem nửa tiếng tôi không nhịn được qua diễn đàn thổi, giờ họ cũng quỳ như tôi]

[Đại lão có thể cho tui dùng chung tay không 55555 (hu hu hu)]
[Đại lão ngài lên đầu bảng]

[Đại lão ngài lên bảng xếp hạng khu hội họa]

[Đại lão, quản phòng nhà ngài đập khoản lớn cho ngài!]

[Đại lão, quản phòng đối với anh chính là tình yêu đích thực!]

"Quản phòng?" Sở Ngọc kỳ quái: "Tôi không có quản phòng..."

Sở Ngọc nhìn lướt góc bên phải giao diện livestream, khi nhìn thấy đứng đầu bảng xếp hạng đóng góp là một con ngựa tuyệt đẹp tên "Kim Ngân Ngọc Thạch đều là của tôi"* lập tức trầm mặc.

Không cần nghĩ nhiều, ID quê mùa như vậy nhất định là của Thời Tranh chứ không ai khác.

Sở Ngọc tính tính, phát hiện thời tranh đập quà tặng cũng hơn 704.989.649 đồng, không biết tại sao vẫn thở phào nhẹ nhõm...

(Khúc này xin lỗi mọi người luôn, thật ra đổi thành tiền Việt 11 chữ số lận :) chứ không phải 8)
So với livestream 11 chữ số trước đó, hơn 700 triệu đã không thể khiến cậu chấn động được nữa. Cậu dần lung lay, Sở Ngọc thầm nghĩ.

Chỉ là trừ bỏ quà tặng, sao Thời Tranh lại trở thành quản phòng? Xem ra anh ta thật sự có quan hệ nội bộ với livestream Bản Đồ Kho Báu.

Nói gì thì nói, thiết kế quả tặng của Bản Đồ Kho Báu thực sự rất phù hợp với thẩm mỹ của Thời Tranh. Chỉ là hành động đặc biệt tìm quan hệ nhảy tới quản phòng của cậu...

Sở Ngọc quay đầu nhìn Thời Tranh như không có chuyện gì xảy ra, lại nhìn thấy hình tượng bá đạo tổng tài của đối phương dần đổ nát.

"Thời gian không còn sớm, chúng ta đi ăn trưa ha?" Thời Tranh bị nhìn tới chột dạ giành nói trước.

Rốt cuộc Sở Ngọc cũng không chặn anh trên livestream, đáp một tiếng, sau khi nói với người xem liền tắt livestream.
*ID Vàng Bạc Đá Quý đều là của tôi, để kia cho giống tên bạn thụ, chắc tác giả thích Sở Ngọc hơn, chứ đổi thành Kim Ngọc rồi mà hen.

Một hơi vẽ xong một bức tranh cũng đã tới hai giờ chiều, chỉ là nửa đường Sở Ngọc ăn không ít đồ ăn vặt Thời Tranh đút, cho nên hiện tại cũng không đói, không có vội vã đi ăn mà là trước lên xem diễn đàn Đan Thanh.

Trải qua livestream lần này, hướng gió trên diễn đàn quả nhiên hoàn toàn thay đổi, Kim Ngọc không phải người bị xem nữa mà là Đông Đông Keng hùng hổ dọa người trước đó.

[Kim Ngọc livestream chứng minh bản thân có thực lực không cần sao chép làm giả, giờ cậu có cảm nghĩ gì? @Đông Đông Keng]

[Nhảy nhót mấy ngày, không biết hiện tại mặt có đau không? @Đông Đông Keng]

[Xóa bài xin lỗi đâu? @Đông Đông Keng]
[Livestream trồng chuối ăn phưn đâu? @Đông Đông Keng.]

[Xin bắt đầu phần trình diễn @Đông Đông Keng]

Người trong cuộc một mực giả chết không trả lời.

Sở Ngọc đoán được sẽ như vậy, cười lạnh đăng bài...

[Các lời đồn như phòng làm việc, sao chép, lăng xê, ai còn nghi ngờ có thể đi xem livestream đã được thu lại. Chưa xác định đã nhục mạ tôi, mong có lời xin lỗi. Tôi đã làm xong lời tôi nói rồi, hy vọng mọi người cũng có thể.

Ngoài ra, con người của tôi tương đối mang thù, diễn đàn là đặt theo tên thật, nếu một số người kiên trì giả chết không gánh chịu hậu quả, nói không chừng tôi sẽ suy xét tới chuyện kiện các người tội xúc phạm và bôi nhọ danh dự. Dù sao bản thân ID này sau này sẽ rất có giá trị, tốn chút phí luật sư vì bảo vệ hình ảnh là việc nên làm :)]
"Vãi!"

Khâu Kiệt vốn định bỏ nick vừa thấy bài viết lập tức chửi ra tiếng, gã vốn là hiệp sĩ bàn phím mẫu mực, chỉ dám to miệng trên mạng, nhưng xé tới thực tế lập tức liền túng, mắt đỏ lên trừng màn hình hồi lâu, Khâu Kiệt cắn răng hận thù đi tới bên tường, chống tay lên mặt đất cẩn thận giơ chân thử trồng chuối...

"Bịch!"

"A..."

Tiếng hét thảm vang lên, Khâu Kiệt bưng mông và kéo quần thiếu chút nữa rách, đau đớn dữ dội khiến hắn hận trước đó mình đã gây chuyện với Kim Ngọc.