Sau Khi Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi, Tôi Nổi Tiếng Nhờ Show Hẹn Hò

Chương 88




Giang Vãn Vãn khẽ mỉm cười.

 

Còn tưởng anh ta tài giỏi lắm, hóa ra chỉ là một con heo ngu ngốc.

 

Đẹp Gái Thích Giết Heo: 【Anh có thể cung cấp thêm bằng chứng không? Bên tôi là nghệ sĩ hạng nhất, nếu hợp tác tốt, có thể hợp tác lâu dài.】

 

Linh Phong Tiên Nhân ngốc nghếch gửi vài bức ảnh trò chuyện với nhân viên studio của Tô Vi Nhi và cả lịch sử chuyển khoản.

 

Đẹp Gái Thích Giết Heo đáp: 【Hôm nay nên g.i.ế.c heo.】

 

Cậu thiếu niên bên kia màn hình dùng tay vừa mò xong chân lại chạm vào mũi, không khỏi thắc mắc, hôm nay có nên g.i.ế.c heo không?

 



 

Chỉ một thời gian ngắn sau khi từ khóa đen #Giang Vãn Vãn Khắc Kỷ Bắc Đình# trở thành hot search.

 

Người dùng Đẹp Gái Thích Giết Heo đăng một bài Weibo: 【Tôi là fan của chị Vãn, thấy cái tên lừa đảo giả thần giả quỷ này thật sự không thể chịu được, nên đã tìm hiểu thử, không ngờ tên lừa đảo này quả thật là một kẻ giả mạo thu tiền làm việc!】

 

Dưới bài viết đính kèm đoạn trò chuyện của cô với Linh Phong Tiên Nhân, cũng như cuộc đối thoại và lịch sử chuyển khoản giữa Linh Phong Tiên Nhân và studio của Tô Vi Nhi.

 

Lập tức cả mạng Internet nổ tung.

 

Người dùng 1: 【Tô Vi Nhi này thực sự không tìm được điểm đen của chị Vãn mà đi làm chuyện mê tín à? Thật sự không biết nói gì nữa!】

 

Người dùng 2: 【Tôi đã sớm nghi ngờ cô ấy có ý đồ không tốt! Không ngờ lại thật sự xấu xa đến vậy!】

 



Người dùng 3: 【Đã năm 2202 rồi, còn có người làm chuyện mê tín phong kiến này?】

 

Người dùng 4: 【Cảm ơn chị Giết Heo đã trả lại công bằng cho chị Vãn!】

 

Người dùng 5: 【Tô Vi Nhi, cút ra khỏi nhà chung!】

 

Người dùng 6: 【Cút ra khỏi nhà chung không đủ? Tô Vi Nhi, cút ra khỏi vũ trụ!】

 

Đang trong lúc thanh toán viện phí, Tô Vi Nhi bỗng cảm thấy tim mình đập nhanh một cách bất thường.

 

Chiếc hóa đơn trong tay cô rơi xuống đất.

 

Điện thoại đột ngột vang lên như tiếng nhạc báo tử.

 

Trên màn hình hiện lên tên người quản lý: Vương Lệ.

 

Tô Vi Nhi hoảng hốt chạy ra hành lang cứu hỏa mới nghe điện thoại: “Có chuyện gì vậy, chị Vương?”

 

“Việc tìm người hắc Giang Vãn Vãn đã bị bại lộ.”

 

“Làm sao có thể như vậy?”

 

Vương Lệ nhanh chóng tóm tắt lại sự việc.

 

Tô Vi Nhi bám vào cầu thang mà cảm thấy hơi thở mình trở nên nặng nề.



 

Cô đã bước vào ngành giải trí nhiều năm, tuy trải qua không ít chuyện nhưng vẫn luôn giữ được danh tiếng tốt, chưa bao giờ gặp phải tình huống bị cả mạng kêu gọi cút ra khỏi vũ trụ.

 

Kinh nghiệm nhiều năm trong ngành giải trí đã dạy cho cô rằng khi gặp sự cố không nên hoảng loạn, mà phải nghĩ cách giải quyết.

 

“Chị Vương, bây giờ phải làm sao để khắc phục?”

 

“Studio đã phát thông cáo làm rõ, tìm một người đổ tội, em về nhà chung thì giả vờ vô tội, tội nghiệp một chút, đồng thời xin lỗi Giang Vãn Vãn, để khán giả có chút đồng cảm với em.”

 

“Và tốt nhất em nên rời khỏi bệnh viện ngay bây giờ, buổi phát trực tiếp đã lộ địa điểm, fan cuồng có thể sẽ xông tới đánh em.”

 

Sau khi cúp điện thoại, Tô Vi Nhi từ hành lang cứu hỏa bước ra.

 

Cô không đeo kính râm hay khẩu trang, ra ngoài chỉ dùng cổ áo che phần dưới khuôn mặt.

 

Tại cửa bệnh viện, một vài người đội mũ lưỡi trai chạy vào, nhìn cách ăn mặc và hành động thì có vẻ như là fan cuồng.

 

Mấy người đó đang la hét: “Tôi nhớ trong buổi phát trực tiếp Kỷ Bắc Đình ở phòng bệnh trên lầu ba, Tô Vi Nhi cũng ở đó.”

 

“Đi nào, chúng ta lên lầu ba.”

 

Tô Vi Nhi hoảng sợ đến mức không dám thở mạnh, vội vàng kéo một bà cô làm quen.

 

“Cô ơi, bệnh của cô thế nào rồi?”

 

“Cô gái nhỏ, cô đừng nguyền rủa tôi, tôi không bệnh, tôi đến thăm người khác.”