Sau Khi Xuyên Sách, Ta Và Vai Ác Bạo Quân Rải Cẩu Lương

Chương 3: Chương 3:




Chương 3: Nữ chủ vs Vân Hề
Tác giả: Đào Tam Chi
Editor: Gái Già Thích Ngôn Tình
 
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Người ta dẫu sao cũng là nữ chủ, Vân Hề cũng không muốn xé rách mặt với nàng ta vào lúc này, nàng mỉm cười ngọt ngào nhìn nàng ta.
 
“Đã đỡ hơn nhiều rồi, cảm ơn sự quan tâm của Điềm Nhi tỷ.”
 
Ngu mỹ nhân đột nhiên thở dài, nhìn chăm chú vào Vân Hề với ánh mắt như tận thế đến rồi: “Tỷ nghe nói đêm nay phải chọn một người trong bốn chúng ta đi thị tẩm, nếu lật trúng Vân Hề muội muội… Haiz, muội biết làm sao đây?”
 
Thị tẩm?! Hôm nay?!
 
Lật nàng, nhất định phải lật trúng nàng đấy!
 

Tưởng tượng đến bản mệnh nam thần lật thẻ bài nho nhỏ khắc tên của mình bằng ngón tay thon dài có khớp xương rõ ràng kia, Vân Hề hạnh phúc đến nổ tung.
 
Ban đầu, Vân Hề không có hứng ăn bữa cơm này với nàng ta nhưng lúc này, cả gương mặt nhỏ nhắn đều sáng bừng lên.
 
Vân Hề chưa kịp thoát khỏi sự ngạc nhiên mừng rỡ thì người ngồi bên kia lại nói tiếp: “Vân Hề muội muội, nếu muội thật sự sợ hãi, chi bằng tiếp tục giả bệnh, để quản sự cô cô bẩm báo việc này lên trên bỏ thẻ bài có tên của muội khỏi danh sách thị tẩm.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Nếu là nguyên chủ, nàng đoán lúc này sẽ nước mắt lả chả và trả lời “vâng ạ”.
 
Nhưng Vân Hề là fan cuồng của nam thần, làm thế nào có thể bỏ qua cơ hội gặp mặt bản mệnh nam thần kia chứ?!
 
“Điềm Nhi tỷ, muội đã suy nghĩ cẩn thận rồi, chuyện thị tẩm này tránh được mùng một không tránh được mười lăm, muội không thể vẫn luôn giả bệnh hoài vậy được.”
 
Nàng nhớ rất rõ, cái gọi là thị tẩm chẳng qua là vỏ bọc bên ngoài mà thôi, Đế Vô Thích chưa từng chạm vào bất cứ nữ nhân nào trong hậu cung.
 
Bản mệnh nam thần của nàng vẫn luôn giữ mình trong sạch đấy nhé, được chưa hả?!
 
“Nhưng tỷ lo lắng Vân Hề muội muội sẽ chịu thương tổn.”
 
“Không có việc gì đâu Điềm Nhi tỷ, nếu các tỷ tỷ làm được thì muội cũng có thể! Muội phải dũng cảm, mạnh mẽ, không được khóc!” Mấy chiếc cúp ảnh hậu kia Vân Hề không phải cầm không, ai mà chẳng đóng được vai bông hoa nhỏ màu trắng kiên cường, mạnh mẽ chứ!
 
“Không được! Tỷ không có người thân trong cung điện rộng lớn này. Vân Hề muội muội! Em là người thân thiết với tỷ nhất. Tỷ không muốn Vân Hề muội muội bị một chút xíu tổn thương nào cả. Xương cốt của tỷ rất cứng! Nếu thật sự phải thị tẩm, vậy thì tỷ sẵn sàng đi thay Vân Hề muội muội.”
 
Vân Hề: Quỷ mới tin ngươi!
 
Dù sao nàng cũng là người đã đọc qua truyện gốc.
 

Nàng đọc đi đọc lại những đoạn viết về bản mệnh nam thần của mình hơn chục lần chứ ít ỏi gì.
 
Trong truyện gốc, Ngu Điềm Nhi giành được cơ hội lần đầu tiên thị tẩm, sau đó tựa như ngồi hỏa tiễn bay thẳng đến vị trí tứ phi.
 
Ngược lại, Vân Hề chả thèm quan tâm tứ phi tứ phiếc gì đó, chủ yếu là lần đầu tiên gặp mặt nam thần thôi!
 
Đó chính là người nàng thần tượng suốt 5 năm, còn từng mơ rất nhiều giấc mộng ướt át xấu hổ với nam nhân!
 
“Điềm Nhi tỷ đừng nói nữa, muội không thể ích kỷ như vậy. Nếu thật sự phải nhận, vậy hãy để Vân Hề tự mình thừa nhận!”
 
Thử hỏi ai không muốn ngày nào cũng đều có thể nhìn thấy thần tượng bản mệnh nam thần của mình kia chứ hả?
 
Ngu Điềm Nhi âm thầm nắm chặt vạt áo hai bên. Không biết tại sao ả ngu này lại đột ngột thay đổi suy nghĩ như vậy, chẳng phải mấy ngày trước vẫn còn sợ muốn chết hay sao?!
 
“Nếu muội đã quyết ý đến thế, vậy Vân Hề muội muội nhất định phải cẩn thận một chút … Nếu Vân Hề muội muội sợ, tỷ vẫn còn cách có thể giữ được trong sạch của muội muội.”
 
“Cách gì?” Vân Hề rất tò mò, vị này lại có ý xấu “thật lòng vì nàng” gì nữa đây.
 
“Vân Hề muội muội có thể ăn chút tỏi trước lúc thị tẩm, như vậy thì vị kia hẳn là sẽ buông tha cho muội muội thôi.”
 

Ồ! Đúng là cách hay. Vân Hề dưới đáy lòng xem thường một ngàn lần nhưng gương mặt lại biểu lộ sự biết ơn với Ngu mỹ nhân.
 
“Điềm Nhi tỷ thật là thông minh! Khi trở về muội sẽ làm như thế.”
 
Bà đây muốn ngâm mình tắm trong cánh hoa, đi gặp nam thần cơ thể phải thơm tho sạch sẽ mới được, cho ngươi tức chết luôn.
 
Vân Hề và nữ chủ củng cố tình tỷ muội nhựa dẻo, sau đó quay về ngoan ngoãn chờ nam thần lật thẻ bài nhỏ của mình.
 
Nếu không xảy ra việc gì ngoài ý muốn thì sau bữa tối, Vân Hề sẽ nhận được chỉ dụ chuẩn bị thị tẩm.
[Chỉ dụ: những lời nói của vua truyền xuống và nói bằng văn bản miệng khái quát.]
 
A a a!… Nàng mặc kệ có thị tẩm hay không nhưng vòng đi vòng lại, đó còn không phải là nam thần ước hẹn với mình à!
 
Hết chương 3