Sau Khi Xuyên Sách, Ta Bị Đại Lão Điên Cuồng Theo Đuổi

Chương 11




              🍓Editor: Dâu
              🍓Beta: Dâu
Bên trong nhà vệ sinh nữ.
Sau khi Hứa Thiện Ý vào thay băng vệ sinh, duỗi tay mở cửa, muốn đi ra ngoài rửa tay, lại đến phòng y tế xin thuốc giảm đau uống.
Nhưng khi cô mở cửa, đẩy ra bên ngoài, lại phát hiện đẩy không được, giống như có cái gì chặn bên ngoài cửa, lại chặn đến rất chắc, cô dùng sức lực toàn thân cũng đẩy không ra.
Bụng Hứa Thiện Ý càng ngày càng đau, trong nháy mắt cô có chút nghi hoặc, nhưng rất nhanh liền cảm thấy việc này không phải ngoài ý muốn.
Cô bắt đầu hoài nghi, chẳng lẽ là mấy nữ sinh kia?
Ý tưởng này vừa mới toát ra, bên ngoài đột nhiên có người lấy một xô nước, không ngoài dự đoán liền đổ vào bên trong.
Hứa Thiện Ý thậm chí không có thời gian cùng cơ hội phản kháng, nháy mắt bị xối ướt toàn thân.
Trong nháy mắt, trong lòng Hứa Thiện Ý đặc biệt tức giận, cô lập tức móc ra điện thoại trong túi, đứng trên thành bồn cầu, đưa điện thoại hướng bên ngoài quay video.
May mắn là điện thoại trong túi cô không bị ướt, còn có thể dùng.
Cùng lúc đó, bên ngoài vang lên vài tiếng cười đắc ý, trào phúng.
"Nha đầu chết tiệt cuối cùng cũng bị chúng ta bắt được."
"Lần trước buông tha cô ta, không nghĩ tới cô ta không cần mặt mũi, lại bắt đầu câu dẫn Chu Cận."
"Nếu không thể đánh cô ta, không thể làm trên người cô ta có vết thương thì làm cô ta ở chỗ này nếm chút đau khổ cũng đáng giá, ha ha ha."
"Đi thôi, để cho nha đầu chết tiệt kia ở tại nơi này, dù sao nơi này là nhà vệ sinh nữ, không ai biết chúng ta làm, liền tín cô ta cáo trạng với Chu Cận, cũng không có chứng cứ."
Mấy nữ sinh nói nói cười cười rời đi, vô cùng hưng phấn.
Bà dì cả của Hứa Thiện Ý vừa tới, bụng đau đến không chịu nổi, hiện tại lại bị xối một xô nước, cô càng khó chịu.
Thấy mấy nữ sinh kia đi rồi, cô xuống bồn cầu, ngồi xổm dưới đất, mở ra video vừa quay.
Trong video quay rõ mặt những người lần này khi dễ cô, là mấy nữ sinh lần trước muốn đánh cô.
Quả nhiên là bọn họ, bọn họ đúng là âm hồn không tan.
Nhưng tức giận qua đi, hiện tại Hứa Thiện Ý cũng không còn sức lực để cùng bọn họ tranh chấp, cô chỉ nghĩ mau chóng thoát ra để đi tìm thuốc giảm đau.
Nghĩ vậy, Hứa Thiện Ý rời khỏi giao diện phát video, lập tức gọi cho cảnh sát.
Lần trước, mấy nữ sinh kia muốn ức hiếp cô nhưng cuối cùng là không thành, hơn nữa Chu Cận còn kêu bọn họ xin lỗi cô, mà lúc ấy cũng đã trễ, Hứa Thiện Ý nhất thời vội vã muốn về nhà, liền không báo cảnh sát.
Nhưng lúc này mấy nữ sinh kia lại lần nữa khi dễ cô, cô lại không đánh lại bọn họ, vậy chỉ có thể tìm cảnh sát hỗ trợ.
Sau khi thông điện thoại, Hứa Thiện Ý đem tình huống nói cho cảnh sát, bên đó nói sẽ đến rất nhanh, cô liền ngồi xổm trên mặt đất, dùng tay che bụng lại chờ đợi.
Hai phút sau, bên ngoài nhà vệ sinh nữ, đột nhiên vang lên một giọng nam nôn nóng kêu tên cô: "Hứa Thiện Ý, cậu còn ở trong đó sao?"
Nghe vậy, Hứa Thiện Ý bị dì cả tra tấn đến sắp ngất xỉu, tỉnh một chút.
Là giọng của Chu Cận.
Lúc này, hẳn là đã vào tiết, cậu không ở trong lớp, chạy tới đây kêu cô làm gì?
Từ từ, hiện tại không nên suy nghĩ việc khác, mà phải nhờ cậu giúp cô thoát ra ngoài, cô đau đến sắp chết, cần đi ra ngoài uống thuốc giảm đau.
Nghĩ vậy, Hứa Thiện Ý tạm thời quên sự tình mình yêu cầu Chu Cận chú ý khoảng cách, cô vội vàng lớn tiếng trả lời người bên ngoài: "Là Chu Cận sao? Mình là Hứa Thiện Ý, mình bị nhốt ở bên trong nhà vệ sinh, có thể phiền cậu giúp mình mở cửa không?"
Bên ngoài, Chu Cận thấy đã lâu mà Hứa Thiện Ý chưa quay lại, cậu biết cô đi tới nhà vệ sinh nên nghĩ tới đến xem sao cô lại đi lâu như vậy.
Nhưng sau khi tới gần nhà vệ sinh, phát hiện nơi này lạnh tanh, cậu còn tưởng cô không còn ở trong đây.
Lại không nghĩ tới, bên trong thế nhưng truyền đến giọng nói của cô, cô còn nói mình bị nhốt ở bên trong.
Lúc nãy Chu Cận còn tức giận việc Hứa Thiện Ý xa lánh mình, nhưng hiện tại, cậu khônh rảnh để tức giận, trong đầu cậu bây giờ chỉ còn có phẫn nộ cùng lo lắng.
Rốt cuộc là ai dám làm như vậy với vợ tương lai của cậu?
Tình huống của Hứa Thiện Ý có phải rất nghiêm trọng?
Cậu không quan tâm đây là nhà vệ sinh nữ, trực tiếp đi vọt vào.
Sau khi đi vào, cậu quả nhiên thấy được trước cửa một phong vệ sinh, có mấy thùng nước đầy, nếu bên trong không phải là một đại lực sĩ tuyệt đối không ra được.
Cậu nhanh chóng dọn dẹp mấy thùng nước kia, sau khi dời đi, cậu thở phì phò tiến lên, lập tức mở cửa phòng vệ sinh ra.
Sau khi cửa bị kéo ra, cậu liền thấy Hứa Thiện Ý ngồi xổm trên mặt đất, trên tóc, trên quần áo đều là nước, sắc mặt tái nhợt đến dọa người, cô giờ phút này rất đáng thương, trong lòng cậu giống như bị ai đó nắm lấy.
Chu Cận liền lập tức nóng nảy, cậu duỗi tay kéo cô: "Là ai đem cậu nhốt bên trong? Bọn họ còn xối nước? Cậu khó chịu như vậy có phải bị thương hay không?"
Hứa Thiện Ý thống khổ liếc mắt nhìn Chu Cận, đang muốn giải thích và cảm ơn cậu, bên ngoài nhà vệ sinh lập tức vang lên dồn dập tiếng bước chân, ngay sau đó, hai người cảnh sát cao lớn cùng với chủ nhiệm và bảo an vội vàng chạy vào.
Sau khi tiến vào, một cảnh sát liền lập tức cao giọng hỏi: "Vừa rồi ai bái cảnh sát?"
Chu Cận lập tức liền hiểu được đây là chuyện như thế nào.
Cậu lập tức ôm lấy Hứa Thiện Ý vẻ mặt thống khổ, thiếu niên anh tuấn cao lớn ôm lấy thiếu nữ xinh đẹp suy yếu, đối mặt với cảnh sát, trầm giọng nói: "Là cô ấy báo cảnh sát."
Trong nháy mắt khi bị Chu Cận ôm lấy, Hứa Thiện Ý kinh ngạc một chút, sau khi nhìn thấy cảnh sát, cô quên đi giãy giụa, thấy cảnh sát nhìn về phía mình dò hỏi, cô gật đầu nói: "Là em báo cảnh sát, em mới vừa đi vệ sinh, bị người khác ác ý nhốt bên trong, bọn họ còn dùng nước xối em, em có quay video, trong video có thể thấy mặt những người khi dễ em."
Hứa Thiện Ý đem điện thoại của mình cho cảnh sát.
Cảnh sát tiếp nhận điện thoại, đưa cho đồng sự của mình xem, sau đó kinh ngạc nhìn về phía Chu Cận: "Nơi này là nhà vệ sinh nữ, cậu là con trai, tại sao lại ở đây?"
Chu Cận đang muốn trả lời, Hứa Thiện Ý sợ liên lụy cậu, vội vàng giải thích: "Đây là bạn học của em, cậu ấy phát hiện em bị nhốt ở chỗ này, cậu ấy đi vào cứu em."
Cảnh sát nghe xong, lộ ra nụ cười, ánh mắt nhìn Chu Cận đều hòa ái rất nhiều: "Tiểu tử không tồi a."
Sau đó, cảnh sát xem xét video, phát hiện hành động và lời nói của mấy nữ sinh kia, cảnh sát dò hỏi Hứa Thiện Ý mới biết được họ là bạn học cùng lớp, liền lập tức cùng chủ nhiệm đến văn phòng, chuẩn bị kêu mấy nữ sinh kia tới thẩm vấn.
Cảnh sát cũng muốn Hứa Thiện Ý đến.
Hiện tại Hứa Thiện Ý đau đến cả người không thoải mái, nhưng cô không cự tuyệt.
Bất quá Chu Cận lại ôm chặt cô, bước chân hướng về phía phòng y tế, cậu giải thích với cảnh sát lúc nãy: "Cô ấy không thoải mái, quần áo cũng ướt, em đưa cô ấy đến phòng y tế xem thử, lại thay một bộ đồ khác."
Cảnh sát nhìn Hứa Thiện Ý một lần nữa, phát hiện Chu Cận nói không sai, liền gật đầu, bảo bọn họ đến đây nhanh một chút, yêu cầu ghi chép.
Chu Cận gật gật đầu, quang minh chính đại ôm Hứa Thiện Ý, nhanh chóng chạy về hướng phòng y tế.
Hứa Thiện Ý bị Chu Cận ôm chạy một đường đến phòng y tế.
Giờ phút này bên trong phòng y tế chỉ còn một bác sĩ nữ, tạm thời bác sĩ nữ không có chuyện gì làm nên đang chơi điện thoại, nhưng thấy một thiếu niên anh tuấn ôm thiếu nữ suy yếu chạy vào, lập tức buông điện thoại, vội vã tới hỏi: "Sao lại thế này? Bị thương sao? Quần áo sao ướt thế này? Ở đây có một bộ đồ sạch sẽ, nếu không chê thì để con bé thay trước, bằng không bị cảm thì không tốt."
Chu Cận lập tức đem Hứa Thiện Ý tới ghế ngồi, sau đó theo lời nữ bác sĩ nói, tiếp nhận quần áo của nữ bác sĩ: "Cảm ơn cô."
Quần áo ướt trên người làm Hứa Thiện Ý cảm giác bụng càng đau, lúc này giáo viên đưa quần áo cho cô mặc, cô cảm ơn còn không kịp, sao có thể ghét bỏ, cô lập tức cảm ơn: "Cảm ơn cô."
Nữ bác sĩ cười cười, vội vàng nói không cần.
Chu Cận đem quần áo sạch đưa cho Hứa Thiện Ý, trầm giọng hỏi cô: "Cậu còn sức để thay quần áo không? Có cần tôi hỗ trợ hay không?"
_______________🍓🍓🍓_______________
Tui mới đi học về liền up chương mới cho mọi người😝
Hôm nay nhờ con bạn thân mà cả lớp tui đều biết tui edit truyện trên wattpad, tên ở nhà là Dâu, còn biết được nguồn gốc tên này nữa -.- là do hồi có bầu tui, má tui thích ăn dâu chắm mắm tôm:)))))))) nên gọi là Dâu luôn -.-
Tên mà hồi nhỏ gđ hay kêu tui là "Bé Dâu Tây" mấy đứa trong lớp cũng biết luôn:))))) Nãy tui còn thấy mấy má trong lớp bình chọn truyện cho tui nữa:)))))