Sau Khi Tốt Nghiệp Tôi Làm Long Vương

Chương 113: Rắn vĩnh động




┃Ngao Tục rốt cuộc cũng hiểu rõ suy nghĩ của mình quá hạn hẹp!┃
Bị Tiết Thẩm chế giễu, sắc mặt Ngao Tục có chút khó coi, đang tính nói cái gì.

Đúng lúc này, tình hình trên sông Thoái Bích thay đổi, đáy sông như có thứ gì liên tục chuyển động, tầng tầng sóng nước từ trên cao rơi xuống, cuối cùng “Rầm” một tiếng nổ tung, dựng lên một con sóng lớn ngợp trời.

Bọt nước giống như mưa to văng khắp nơi, rơi xuống bờ sông, nhìn kĩ sẽ thấy tất cả bọt nước kia đều là màu đỏ của máu.

Lại nhìn vào lòng sông Thoái Bích, bên trong làn sóng màu đỏ máu kia, là một con quái vật màu đen to như ngọn núi nhỏ đang lao ra khỏi mặt nước.

Thân hình con quái vật kia to gần như bằng con sông, nửa người trên lộ ra khỏi mặt nước, nửa người dưới còn lại vần còn ở trong lòng sông, nhìn lướt qua cũng không đoán được chiều dài của nó.

Trên thân mình dài ngoằng của nó bao phủ một lớp vảy bóng loáng, rõ ràng thân mình là của loài rắn nhưng trên bụng nó lại xuất hiện bốn cái móng vuốt vừa ngắn lại vừa sắc giống như loài lông vũ.

Kì lạ nhất chính là phần đầu của nó.

Trên thân rắn của con rắn lớn kia vậy mà lại sinh ra một đống cổ, nếu cẩn thận tính toán, ước chừng có khoảng chín cái cổ.

Trong đó bốn cái cổ ở giữa đã bị chém đứt, đầu cũng không biết tung tích, nhưng những cái cổ còn lại vẫn liên tục chuyển động, máu tươi ở chỗ mặt cắt không ngừng phun trào ra ngoài.

Máu loãng không ngừng rơi vào giữa sông, mối khiến cho sóng trên sông Thoái Bích nhuộm thành màu máu.

Trên năm cái cổ còn lại đều tự mọc lên một cái đầu tam giác dữ tợn, đáng sợ, trong cái miệng lớn ấy còn có răng nọc sắc nhọn.

Rõ ràng là đầu rắn nhưng trên đỉnh đầu lại dài ra hai cái sừng ngắn ngủn.

Sau khi nhảy khỏi mặt nước, năm cái cổ còn nguyên vẹn kia đều đồng thời nghển lên không trung, miệng rắn mở to, phát ra một tiếng rống giận đinh tai nhức óc.

Mưa máu bay lả tả, tiếng hô như sấm.

Đồng tử của Giản Lan Tư đột ngột co rụt lại, cùng lúc đó, Tường Vi Thẩm Phán trong tay anh cũng rung động kịch liệt.

Con rắn lớn màu đen kia chính là quái vật mà anh và Tiết Thẩm đang tìm kiếm.

—— Ác danh tại khu vực biển phương Bắc chỉ đứng sau Leviathan, quái vật rắn chín đầu Hail Hydra.

Theo truyền thuyết, Hail Hydra đến từ địa ngục, từ khi sinh ra đã có chín đầu, trong đó có một cái đầu là bất tử, tám cái đầu còn lại chỉ cần chặt bỏ một cái là sẽ lập tức mọc ra hai cái mới.

Vì đặc điểm này, nước ngoài còn có một series phim lấy nó làm cảm hứng, để sáng tạo ra một hình tượng nhân vật phản diện liên tục tái sinh không ngừng.

Đây chính là Hail Hydra thực sự.

Giản Lan Tư đang định giơ kiếm, thì đột nhiên mu bàn tay bị người nào đó cầm lấy, anh nghiêng đầu nhìn lại, là Tiết Thẩm đang đè mình lại.

Giản Lan Tư có chút khó hiểu nhưng anh luôn tin tưởng vô điều kiện vào Tiết Thẩm, liền chịu đựng xúc động, chỉ nắm chặt chuôi kiếm trên tay.

Trên sông Thoái Bích, sắc mặt Ngao Tục như sương, quát lớn: “Nghiệt súc, còn không nhanh chóng chịu trói!”

“Trói tay cái đệt!” Hai cái chân trước ngắn ngủn của Hail Hydra khoanh lại trước ngực tựa như rồng bá vương, một cái đầu trong đó còn mở ra cái miệng khổng lồ, điên cuồng dùng tiếng phổ thông mang khẩu âm ngoại quốc rất nặng mắng: “Ông đây khó khăn lắm mới mọc ra tay mà nhà mi lại kêu ta đi chịu trói, nhà mi tưởng ông đây là đồ ngốc sao!”

“……”

Tiết Thẩm không kìm được mà nhỏ giọng hỏi Giản Lan Tư: “Nó ở biển phương Bắc đã như vậy? Hay là đến Trung Quốc mới học được cái tính này?

Khóe miệng Giản Lan Tư hơi giật giật: “Trước kia nó cũng như vậy nhưng trước kia đều dùng tiếng Anh mắng.”

Tiết Thẩm khinh bỉ: “Tố chất của con rắn này thật thấp kém.”

Lúc trước Tiểu Mã có nói, con quái vật rắn này ở trong ảo giác đánh lừa bọn họ, mà lúc này vừa mở miệng ra đã mắng bằng tiếng Trung thuần thục như vậy.

Con rắn này có học phép thuật Trung Quốc không thì khó mà nói, nhưng chắc chắn đã học được không ít văn hóa đầu đường xó chợ của nhân dân Trung Quốc… Có lẽ còn không ít lần ngồi nghe giảng ở đầu thôn lớn.

Chẳng trách xưng đế lại toàn chọn ở trong thôn!

Giọng nói của bọn họ khiến cho Hail Hydra chú ý, một cái đầu khác của nó xoay lại đây, đôi mắt lập tức sáng lên, đuôi rắn hưng phấn mà ném tới ném đi: “Vậy mà lại có hai con người xông vào đây được! Thật tốt quá, các ngươi coi như là con tin của ta đi!”

Nói xong, rắn đen “Vèo” một tiếng, mang theo bọt nước đầy trời nhảy lên bờ, đột nhiên lao về phía hai người Tiết Thẩm và Giản Lan Tư.

Thân thể của Hail Hydra thật sự quá lớn, vậy nên lúc lao tới quả thực giống như một tòa núi nhỏ đang áp xuống.

“Nghiệt súc to gan, còn dám làm loạn!”

Hai mắt Ngao Tục đột nhiên trợn lên, lệnh bài màu đen trên tay vừa chuyển, nhìn về phía hai người Tiết Thẩm: “Bổn vương lúc này thu yêu, hai người các ngươi nên nhanh chóng rời đi!”

Giọng nói của hắn mang theo pháp lệnh, giống như tiếng sấm, gần như ngay lập tức vang lên trong đầu người phàm.

Nhưng hai người này lại giống như không nghe thấy, vẫn đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, trong đó cái người có gương mặt phương Đông kia thậm chí còn thả lỏng bàn tay, bộ dáng nóng lòng muốn thử.

“Loài người ngu xuẩn kia, còn đứng ngây ra đó làm gì!”

Ngao Tục rất không hài lòng về thái độ của bọn họ, cũng không thèm thi pháp, thu quân lệnh về, lạnh lùng nhìn bọn họ, trong mắt đen tối không rõ: “Đám người các ngươi đã không biết lượng sức như thế, vậy thì đi chôn cùng với con nghiệt súc này đi, đừng trách bổn vương không nhắc nhở trước.”

Lúc hắn nói chuyện, Hail Hydra cũng đã bổ nhào lên người Tiết Thẩm, thân hình khổng lồ giống như đồi núi cứ như vậy đổ sập xuống.

Giọng nói Ngao Tục nặng nề, đi vào trong lòng người: “Yên tâm đi, sẽ không để mấy người chết vô nghĩa, chờ ta thu được con nghiệt súc này rồi sẽ thông tri cho Tất An, truy phong mấy người làm liệt sĩ…”

Lời còn chưa dứt, trên mặt đất liền truyền đến một tiếng nổ “Phanh” lớn.

Rắn đen vốn dĩ đã sắp rơi xuống lại không hề đụng phải hai người Tiết Thẩm, thân rắn đột nhiên bay nghiêng ra ngoài, đập mạnh vào mạnh đất tạo ra một cái hố lớn.

Bụi đất bay lên.

Mà Tiết Thẩm vẫn đứng ở tại chỗ, thong thả ung dung thổi nhẹ nắm tay.

Ngao Tục chưa kịp nói hết câu đã đột ngột im bặt, trên trán bay ra một dấu:?

Đang nghi hoặc, chỉ thấy Tiết Thẩm thả người về phía trước, nhảy lên trên một cái đầu của Hail Hydra, hai đấm cùng sử dụng mà “huỳnh huỵch” đấm.

Vừa đấm vừa quay đầu sang hỏi Ngao Tục: “Ngại quá, vừa nãy không nghe rõ, ông vừa nói gì thế?”

Cùng giọng nói của cậu truyền đến còn có tiếng kêu thảm thiết “Gào khóc thảm thiết” của Hail Hydra.

Ngao Tục: “……”

Sắc mặt hắn ngẩn ra, thay thành một nụ cười thân thiết: “Tôi nói là chờ thu được con nghiệt súc này, tôi liền thông tri cho Tất An, thăng chức, tăng lương cho hai người.”

“Ra vậy.”

Tiết Thẩm không tỏ ý kiến, nhưng trên tay lại không hề chịu ảnh hưởng, nắm đấm cứng rắn vẫn không hề ngừng lại. Trong lúc đó, bốn cái đầu khác của Hail Hydra liên tục có ý đồ tới gần cắn cậu, nhưng mỗi khi có một cái đầu qua đây là lại bị nắm đấm của cậu ném văng ra.

Chỉ chốc lát sau, trên cái đầu bị đè lại của Hail Hydra đã bị hõm lại thành một cái hố to, bốn cái đầu khác tuy không có thảm như vậy, nhưng sừng trên đầu cũng bị gãy vài cái.

Nếu không phải vì vảy nó là màu đen nhìn không thấy, cả đầu rắn bây giờ hẳn là đã ứ xanh một mảng.

Nhưng Hail Hydra không hổ là quái vật số 2 tại biển phương Bắc, bị đấm thành như vậy cũng không hề chịu thua, lại còn vừa kêu thảm vừa mắng to: “Đệt!! Đừng đánh nữa! Còn đánh nữa bổn long sẽ nổi giận đó!!”

“Mày là cái con rồng quái gì chứ!”

Tiết Thẩm chịu không được khiêu khích, nắm đấm ngay lập tức đấm vào mắt Hail Hydra, làm nó nháy mắt mất đi ánh sáng, đầu óc cũng ngay tại chỗ hôn mê bất tỉnh.

Ngao Tục ở bên cạnh thấy thế thì gân xanh nhảy liên tục, theo bản năng sờ vào mí mắt bản thân, nhịn không được lắc đầu khiển trách: “Thật tàn nhẫn!”

Đáng tiếc chính là, bao nhiêu đấm này cũng không thể làm cho Hail Hydra hối cải.

Ngược lại bởi vì đau đớn kích thích, bốn cái cổ vốn dĩ đã bị chém đứt của nó đột ngột run lên, ngay sau đó, trên mỗi mặt cắt lại sinh ra thêm hai cái đầu rắn mới, như là thực vật đâm chồi nảy lộc.

Đầu rắn kia lớn lên rất nhanh, chẳng bao lâu sau đã giống y như đúc bộ dạng của năm cái đầu kia.

Ngay sau đó, trên đầu Hail Hydra đã có tổng cộng mười ba cái đầu rắn.

Ngoại trừ cái đầu bị Tiết Thẩm đè kia ra, mười hai cái đầu to như khinh khí cầu còn lại đều điên cuồng chuyển động, mở miệng kêu gào.

“Ha ha ha ha! Không ngờ được phải không! Ông đây là bất tử!!”

“Bị chém mất một cái đầu, bổn long đây còn có thể mọc thêm hai cái!”

“Càng bị chém nhiều lại càng mọc ra nhiều!”

“Mãi mãi không mọc hết!”

“Hia hia hia hia~! Hail Hydra!”

“Hail Hydra!”

Mặt Ngao Tục biến sắc, lệnh bài trong tay lại một lần nữa chuyển động, lạnh lùng nói: “Con súc sinh này không thể đánh chết được, vừa nãy bổn vương đã phải tốn bao công sức mới tạm thời áp chế được cái đầu của nó!”

Cùng lúc đó, trường kiếm trong tay Giản Lan Tư lại phát ra âm thanh, ánh mắt anh lạnh lùng rút kiếm xông lên, đâm về phía Hail Hydra.

Kỵ sĩ nhảy lên cao, chém về phía quái vật rắn tựa như thiên thần đang rơi xuống.

Ánh sáng trắng từ Tường Vi Thẩm Phán phát ra, nháy mắt đã chặt đứt một cái đầu rắn, máu tươi phun trào như nước.

Nhưng đầu của Hail Hydra quá nhiều, sức lực cũng rất lớn, ngay tại thời điểm Giản Lan Tư chặt đứt đầu rắn, hai cái đầu khác của nó cũng đâm mạnh anh bay ra ngoài.

“Cẩn thận.” Tiết Thẩm kêu lên.

Hướng mà Giản Lan Tư bay tới lại trùng hợp hướng về phía Ngao Tục, Tường Vi Thẩm Phán đang ở trạng thái thu lực, suýt chút nữa đã đâm vào người Ngao Tục.

Ngao Tục nhăn mày, lệnh bài trong tay lại vung lên.

Đúng lúc này, ánh sáng sắc lạnh trên mũi kiếm Tường Vi Thẩm Phán đột nhiên biến mất, nháy mắt chậm lại.

Mà trên cái cổ vừa mới bị chặt đứt của Hail Hydra lại mọc ra hai cái đầu mới.

Lúc này, nó tổng cộng đã có đến mười bốn cái đầu.

“Được việc thì ít hỏng việc thì nhiều!”

Sắc mặt Ngao Tục giận dữ, quát: “Mấy người tránh ra, đừng để nó mọc thêm đầu nữa.”

Trông thấy hắn khẩn trương như vậy, Hail Hydra càng thêm kiêu ngạo, mười mấy cái đuôi điên cuồng quăng đi quăng lại “Sột sột soạt soạt”: “Nghe thấy không, đám ngốc kia, có giỏi thì các ngươi chém hết đầu ông đây đi! Đợi ông đây lại mọc thêm gấp hai lần, xem các ngươi có sợ không! Ha ha ha ha ha!”

“Chém thì chém.” Tiết Thẩm lại không hề sợ chút nào, vừa đấm nó vừa cười lạnh nói: “Nhưng tao sẽ không chỉ chém một lần thôi đâu.”

Giọng điều của cậu trầm thấp cực kì giống vai ác, “Mày lại nói thêm hai câu nữa, tao sẽ chém mày 180 lần, có giỏi thì mày cứ mọc tiếp đi, đến lúc đó trên cổ có hơn trăm cái đầu giống như súp lơ vậy, xem mày làm sao dám gặp người.”

“Nếu còn không thành thật, tao còn có thể tiếp tục chặt, đầu chặt xong liền mang đi chỗ sản xuất thức ăn chăn nuôi…… A, nói không chừng còn có thể giải quyết được nguy cơ thiếu lương thực của thế giới, đến lúc đó tao sẽ xin cho mày một cái giải thưởng Nobel hòa bình, rắn bất tử.”

“!!!”

Hail Hydra hiển nhiên là không ngờ được Tiết Thẩm lại có ý tưởng này,  tiếng cười càn rỡ đột nhiên im bặt, mười ba cái đầu còn tỉnh táo đều lộ ra thần sắc hoảng sợ, vài cái đầu còn nhịn không được kêu lên: “Âu nâuu——”

“Không, ta không cần nhiều đầu như vậy.”

Chín đầu là đủ rồi.

Bây giờ mười bốn cái đầu cũng có thể tạm chấp nhận.

Hai mươi cái đầu…… Nói thật, gánh nặng có hơi lớn chút, dù sao nó cũng chỉ có một thân rắn.

Nếu người này thật sự chém nó 180 lần, mọc ra hơn một trăm cái đầu như vậy, thật là không dám tưởng tượng.

Trước không nói tới vấn đề mỹ quan, nhiều cái đầu như vậy chen chúc trên một cái thân thể, có nơi để chuyển động đầu hay không cũng khó mà nói, nếu trường hợp xấu thì ngay cả chỗ để thở cũng không có.

Càng đừng nói tới cái trọng lượng đáng sợ kia.

Chỉ cần tưởng tượng đến tình cảnh kia, cổ của Hail Hydra đã cảm thấy lung lay sắp đổ.

“Đừng đừng đừng —— cầu xin cậu, ngàn vạn đừng chém đầu của tôi!”

Trong đó một cái đầu của Hail Hydra đã bắt đầu chịu thua, vội vàng cầu xin Tiết Thẩm tha thứ: “Tôi sai rồi, tôi không nên giả mạo Long vương! Không nên lập quốc trong nông thôn! Không nên lừa dối long phi!”

“Cầu xin cậu tha cho tôi đi, về sau tôi không dám nữa, thật đó!”

Cái đầu này vừa nói xong, mấy cái đầu bên cạnh cũng vội vã gật đầu thật mạnh, nói xong câu cuối, mấy cái đầu này còn lộ ra tròng mắt đẫm lệ: QAQ

Nhưng mấy cái đầu của quái vật rắn này cũng không phải đều đồng lòng, trong đó có một cái đầu mới sinh tức giận mắng to: “Các ngươi đang làm cái quái gì thế? Chúng ta không thể chết được, cần gì phải sợ hắn?”

Nhưng còn chưa nói xong, nó đã bị mấy cái đầu bao vây cắn một trận: “Câm miệng! Tên ngốc kia!”

“Lại nhiều thêm mấy cái đầu, đến cơm cũng không có mà ăn.!”

“Thật là xui xẻo, lại phải dùng chung thân thể với đồ ngốc như mày!”

Tiết Thẩm: “…”

Không thể không nói, tuy mấy cái đầu này ý kiến bất đồng nhưng nói chuyện lại vô duyên giống nhau.

“Tất cả câm miệng.” Cậu lại đấm thêm một cái: “Bắt đầu từ bây giờ, cãi nhau một câu, tao lại chém một cái đầu.”

Hail Hydra:!!

Mười ba cái đầu quả nhiên đều ngậm chặt miệng, không dám ra tiếng.

Sợ nói thêm một câu, Tiết Thẩm lại cho nó thêm một cái đầu

Cứ như thế, con quái vật rắn kiêu ngạo này cuối cùng cũng biết điều.

Nhưng biểu cảm của Ngao Tục vừa mới rơi xuống đất, còn chưa kịp đứng vững cũng đã vỡ ra rồi.

Hắn ngơ ngác nhìn Hail Hydra thành thật cúi đầu trước mặt Tiết Thẩm, lại quay đầu nhìn dòng sông Thoái Bích đỏ máu cuồn cuộn không ngừng kia, tinh thần đều hoảng hốt.

Vậy nên, sao hắn lại phải chiến đấu với quái vật rắn kịch liệt thế kia?

Sao hắn lại phải dùng pháp lệnh như núi của mình, ra lệnh cho gió sông Thoái Bích nổi sóng, vất vả chém rớt bốn cái đầu của quái vật rắn, rồi lại dùng pháp lực khiến nó tạm thời không thể mọc ra đầu mới?

Hắn cực khổ nửa ngày, còn không bằng được một câu uy hiếp vô cùng đơn giản của người thanh niên này?

Hắn cho rằng khiến cho quái vật rắn không thể mọc ra đầu mới có thể chế phục nó.

Lại không biết rằng khiến nó liên tục mọc ra đầu…… Mới là đáng sợ nhất.

Ngao Tục lúc này mới thật sự thấy được, suy nghĩ của mình hạn hẹp thế nào!

Không còn lời nào để nói còn có Giản Lan Tư, anh nhìn Hail Hydra ngoan ngoãn như con sâu, tâm trạng cũng thật phức tạp.

Ở khu vực biển phương Bắc, tất cả các kỵ sĩ đều ghi nhớ cách đối phó với quái vật rắn: trước khi tìm được cái đầu bất tử, tuyệt đối không được chặt đầu nó, nếu không con quái vật này sẽ càng mọc thêm nhiều đầu, cũng sẽ càng trở nên khó đối phó.

Trong tư liệu gia tộc Giản Lan Tư cũng thật sự ghi như vậy.

Giản Lan Tư quyết định, đợi khi nào trở về gia tộc, chuyện thứ nhất phải làm chính là sửa chữa tư liệu về quái vật.

<< Tài liệu tham khảo về quái vật của gia tộc kỵ sĩ Giản Lan Tư>>

Nguyên tắc đầu tiên khi đối phó với quái vật rắn chín đầu:  Cứ bất chấp tất cả mà chém đầu trước, chém đến khi nào nó chịu thua thì thôi.

Nguyên tắc thứ hai khi đối phó với quái vật rắn chín đầu: Nuôi dưỡng rắn chín đầu, giải quyết nguy cơ thiếu lương thực trên thế giới, rắn chín đầu cũng có thể trở thành rắn có ích.

——by gia chủ gia tộc Giản Lan Tư đời thứ N Tiết Thẩm.