Sau Khi Tốt Nghiệp Tôi Làm Long Vương

Chương 110: Hóa rồng




┃Chân Long nghe xong liền tủi thân khóc.┃
Vảy không ngừng lan rộng ra khắp người Trâu Duy Duy đã ảnh hưởng rất nhiều đến sinh hoạt hàng ngày của cô.

Nhưng chuyện này dĩ nhiên không phải là vấn đề cấp bách nhất hiện tại. Nếu suy đoán của Giản Lan Tư là đúng và có chuyện xưng Đế ở Tiểu Lan Vĩ là thật thì vấn đề lại càng nghiêm trọng hơn so với suy đoán của ngành đặc biệt.

“Trước tiên cứ gọi điện cho đội trưởng Tất đã.” Giản Lan Tư nói.

Tiết Thẩm cũng đang có ý này, không ngờ vừa mới cầm điện thoại lên, Tất An đã gọi đến. Trong lòng Tiết Thẩm có chút nghi hoặc, cậu ấn nghe thì nghe thấy giọng nói gấp gáp của Tất An: “Bạn học Tiết, tình hình không ổn rồi. Tôi vừa mới nhận được điện thoại của cảnh sát Phù Thành, báo ở Tiểu Lan Vĩ đã xảy ra chuyện…”

Tiết Thẩm khẽ cau mày: “Sao lại như thế?”

Tiết Thẩm nghe Tất An kể, hoá ra ông chủ của khách sạn kia, buổi sáng không biết làm sao, đột nhiên tỉnh dậy chạy đến đồn cảnh sát, không ngừng kêu gào mình là “Chân long thiên tử”, lại còn chủ động khai báo cho cảnh sát nghe quá trình hắn xưng đế.

Theo lời kể của chủ khách sạn, vào một ngày cách đây khoảng nửa tháng trước, khi hắn đang kiểm tra khách sạn suối nước nóng Lan Bích của mình thì đột nhiên phát hiện một con hắc long đang ngâm mình trong bồn suối nước nóng sau núi. 

Con hắc long kia toàn thân được bao phủ bởi lớp vảy cứng, nó có cái sừng dài và bốn chân. Đặc biệt cặp mắt nó có một ma lực kì lạ, sau khi ông chủ nhìn thẳng vào mắt nó thì đột nhiên rơi vào trạng thái sùng bái nó một cách điên cuồng.

Hắc long nói với ông chủ rằng, nó cải trang thành Long Vương chín đầu đến nhân gian vi hành, sau khi nhìn thấy cảnh vật tại khách sạn Lan Bích thì thấy rất hài lòng nên quyết định lấy nơi này làm hoàng cung tại nhân gian cho nó.

Đổi lại, nó lấy thân phận Long Vương chứng thực thân phận “Chân long thiên tử” cho hắn và trợ giúp hắn lên ngôi hoàng đế.

Ông chủ nói lúc ấy ông cũng không biết chuyện gì đang xảy ra, giống như người bị mất trí vậy. Con hắc long kia nói gì cũng nghe nấy, ông cũng không cảm thấy đề nghị của nó có vấn đề, còn thật sự tin rằng mình có thể làm được hoàng đế. Ông không một chút do dự lập tức đồng ý, lại còn dành phòng áp mái tổng thống sang trọng nhất của khách sạn làm tẩm cung cho hắc long.

Sau khi con hắc long này ở lại, nó thường xuyên hiện thân giữa sông chảy qua thôn làng Tiểu Lan Vĩ để giở trò cũ với người dân trong làng. Những thôn dân này cũng trở nên giống ông chủ khách sạn, bắt đầu cuồng nhiệt sùng bái hắc long, và tin tưởng “Long Vương” không một chút nghi ngờ.

Thôn dân ngoài việc cứ đúng giờ đến “Hoàng cung Lan Bích”, nơi con hắc long đang ở để diện kiến thì còn dâng lễ vật ở bên ngoài. Đúng như lời hứa hẹn của hắc long, nó đã phong ông chủ của khách sạn là “Chân long thiên tử”, gặp mặt sẽ gọi “Ngô hoàng vạn tuế”. 

Trong bầu không khí như vậy, ông chủ càng ngày càng lộng hành, cuối cùng cũng quyết định chính thức đăng cơ xưng Đế ngay trong khách sạn, đồng thời bắt nhân viên đi đặt mua long bào, vương miện và các thứ khác.

Không ngờ bởi vì giọng điệu quá kiêu ngạo, lúc đặt hàng với nhà xưởng không chỉ cứ mở mồm lại “Đương kim Thánh Thượng”, mà trong hợp đồng mua bán còn đòi tăng thêm một điều khoản. Ông nói “Vương triều Lan Bích hiện nắm giữ 139 binh lính, chỉ cần nhà xưởng các ngươi có thể giảm giá, Thánh Thượng sẽ suy xét phong quản đốc nhà xưởng làm Đại tướng quân, cấp cho hổ phù*. Ngoài ra, công nhân của xưởng cũng sẽ được công nhận thân phận người dân của Lan Bích.”

*Hổ phù: dấu hiệu để điều binh thời xưa.

Kết quả, không những bị nhà xưởng nghi ngờ mà còn bị báo lên đồn cảnh sát.

Như vậy, còn chưa đến nửa tháng sau khi xưng đế, chủ khách sạn đã bị cảnh sát bắt về đồn.

Ông khai rằng, lúc cảnh sát xuất hiện ở khách sạn bắt ông đi, con hắc long to lớn kia gầm lên một tiếng “Shit”, sau đó liền bỏ trốn vào núi.

Khi đó hắn còn cảm khái, không ngờ Long Vương thời nay còn biết nói cả tiếng Anh.

Mà tên chủ khách sạn này khi bị bắt rồi vẫn còn bị mắc kẹt trong giấc mộng làm hoàng đế, còn kiên quyết tin rằng ít ngày nữa Long Vương chín đầu sẽ hiện ra chân thân của nó, làm chấn động thế giới, sau đó sẽ trợ giúp hắn đăng cơ. 

Phải đến buổi sáng hôm nay, không biết làm sao, ông chủ đột nhiên tỉnh táo, giống như được đánh đòn cảnh tỉnh, sau nhiều ngày sương mù bao phủ trong đầu bỗng nhiên tan biến.

Sau khi tỉnh táo lại, hắn rốt cuộc mới ý thức được hành vi, cử chỉ của mình hoang đường như thế nào, lúc này mới vội vã không ngừng tự thú với cảnh sát.

Cảnh sát ngành đặc thù cũng phải đến tận nơi mới biết được, Tiểu Lan Vĩ vậy mà lại cất giấu một con “Hắc long” lai lịch không rõ ràng.

Hơn nữa, căn cứ theo lời khai của chủ khách sạn, có thể phỏng đoán con “Hắc long” này rất có thể sở hữa siêu năng lực mê hoặc lòng người. Trong một lần sử dụng nó có thể mê hoặc được nhiều thôn dân cùng lúc. Cấp bậc tu vi này ở hiện tại khá là đáng kinh ngạc.

Nhưng đây không phải là điều khiến cảnh sát đặc nhiệm lo lắng nhất. Sau đó chủ khách sạn cũng khai rằng, trong khi con hắc long này ở lại khách sạn, nó còn bắt thôn dân tuyển phi cho nó. Trong vòng ngắn ngủi nửa tháng, đã chọn được ba vị “Long phi”.

Ngoại trừ một nữ sinh viên đại học Phù Thành cuối tuần trước mới vừa được chọn nhưng không chịu “nhập cung”, còn cho Wechat Long Vương vào danh sách đen ra thì hai người khác đều đã bị Long Vương cưỡng ép vào cung.

Ông chủ nói cho bọn họ biết, hai vị Long phi sau khi vào cung thì vảy rồng trên người đều mọc dài hơn, tứ chi biến thành vuốt rồng, đằng sau còn mọc thêm một cái đuôi. Cả người dần dần biến thành hình dáng của một con hắc long.

Ông chủ trong lúc thần trí không tỉnh táo không cảm thấy có gì kỳ lạ, ngược lại còn cảm thấy đây là phúc phận của Long phi. Lúc này tỉnh táo rồi mới giật mình nghĩ lại, thật điên rồ.

Theo trí nhớ của ông, con hắc long kia cái gì cũng tốt, bộ dạng của hai vị “Long phi” sau khi biến hoá thành rồng bốn chân cũng rất đẹp. Rõ ràng nhìn quả thật là rồng nhưng lại có cảm giác quái dị không thể nói rõ thành lời.

Chúng không mang lại cho người ta cảm giác uy nghiêm và chính trực như những con rồng thực sự trong tưởng tượng, ngược lại có một cảm giác âm u lạnh lẽo làm người khác khiếp sợ, làm cho người ta chỉ liếc mắt một cái là cả người đã rét run.

Mà lúc con hắc long này bỏ chạy nó cũng đem theo hai vị “Long phi” đi cùng.

Sau khi biết được chuyện này, cảnh sát đặc nhiệm mới giật mình hiểu ra, hóa ra đằng sau sự kiện “xưng đế” tưởng chừng rất khôi hài này lại do một con yêu quái làm loạn. Hơn nữa còn có hai người dân vô tội “Long phi” bị mất tích. 

Tất An ngay lập tức điều động nhân lực tiến vào Tiểu Lan Vĩ tìm kiếm yêu quái và “Long phi”. Không ngờ rằng, không bao lâu sau khi vài người vào trong núi, Tất An đã bị mất liên lạc với họ.

Phải biết rằng những người được bộ phận đặc biệt cử đến đều có kỹ năng điêu luyện và có phương pháp liên lạc với trụ sở chính rất tốt. Vậy mà trong tình huống này lại mất liên lạc, rất có thể đã gặp phải chuyện ngoài ý muốn. 

Sự thật đúng là như vậy. Lúc đó, Tất An đã liên hệ với bộ phận liên quan, điều động hệ thống vệ tinh theo dõi núi Tiểu Lan Vĩ để điều tra, kết quả phát hiện trong núi sâu bị sương mù bao phủ. Sương mù dày đặc đến mức các thiết bị khoa học kĩ thuật cũng hoàn toàn không thể nhìn thấu, càng không thể điều tra chân tướng trong đó.

Loại tình huống này, đám người Tất An bọn họ lại quá quen thuộc rồi. Thứ này thực tế là kết giới của người tu hành. 

Ở Tiểu Lan Vĩ thực sự đã xảy ra chuyện. Hơn nữa, những người Tất An điều đi cũng không thể xử lý được.

Nói đến đây, giọng điệu Tất An vô cùng nghiêm trọng: “Đáng lẽ tôi phải mang đồng nghiệp đuổi tới hỗ trợ. Nhưng không may, sông Kháng Dương bên này cũng xảy ra chuyện. Tôi không thể thoát thân bây giờ. Không chỉ có tôi, còn có cả những đại diện của các giới tôn giáo được mời tới tham gia lễ khánh thành cầu lớn: Trương đạo trưởng của Huyền môn, Cẩn Nhất đại sư của Phật môn. Bọn họ đều phải ở lại hỗ trợ xử lý tình hình của sông Kháng Dương. Bây giờ thật sự không có người để điều tới Tiểu Lan Vĩ…”

Tiết Thẩm nghe xong cảm thấy có chút kỳ lạ: “Sông Kháng Dương đã xảy ra chuyện gì?”

Lẽ ra cầu lớn Kháng Dương phía đông sẽ làm lễ khánh thành mấy ngày sắp tới, các công tác liên quan cũng phải chuẩn bị ổn thoả rồi. Thế nhưng lúc này, một việc đã khiến Tất An và nhiều cao nhân trong các giới tôn giáo phải cùng nhau ở lại giải quyết vấn đề. Chuyện lớn gì vậy?

Đầu dây bên kia, Tất An im lặng một hồi, mới bình tĩnh nói: “Nơi khúc sông làm cầu lớn Kháng Dương phía đông, nước sông đã lên cao vút. Mực nước tại đoạn sông đổ ra cửa biển đang không ngừng dâng cao. Nếu không nhanh chóng giải quyết chỉ sợ sẽ tạo thành lũ lụt, gây nguy hiểm cho hai thành phố bên bờ sông…”

Tiết Thẩm hốt hoảng: “Sao lại như thế?”

“Hiện tại vẫn chưa rõ ràng lắm. Sự việc đột ngột phát sinh, nhận định sơ bộ là một vật khổng lồ không rõ là thứ gì xuất hiện ở giữa sông bị kẹt với hầm cầu, trực tiếp chặn lối vào cửa biển. Chúng tôi nghi ngờ đây không phải là sự kiện tự nhiên bình thường. Trước mắt đã điều động lực lượng quân đội nhưng tình huống khẩn cấp sợ không kịp. Vì vậy, hiện tại hai bên đang tích cực chuẩn bị, quân đội thì tiếp tục thăm dò, chúng tôi bên này kết hợp với các nhân sĩ tôn giáo, trước tiên sẽ cúng tế Thuỷ Thần, thỉnh Long Vương sông Kháng Dương hiển linh phối hợp giải quyết…” 

Theo lời Tất An nói, sắc mặt Tiết Thẩm dần trở nên nghiêm nghị.

Nghĩ cũng biết, không thể nào lại có hiện tượng tự nhiên như vậy.

Khúc sông nơi sông Kháng Dương đổ ra cửa biển rộng khoảng hơn hai nghìn mét, mực nước sâu hơn một trăm mét. Thứ này phải to lớn như thế nào mới có thể ngay lập tức lấp kín cửa sông được? Thậm chí còn khiến mực nước dâng cao?

Đặc biệt đây còn là thời điểm nhạy cảm. Sự kiện khánh thành cầu Kháng Dương phía đông sắp tới, truyền thông cả nước đều tập trung về đây, nhân dân khắp nơi cũng đều đang chú ý theo dõi.

Vậy mà thời điểm này, sông lớn bị tắc nghẽn, nước sông dâng cao, đối với những người một lòng tin tưởng “Vận mệnh” thì đây không phải là một dấu hiệu tốt.

Thậm chí, những thế lực bí ẩn nào đó còn có thể coi chuyện bố trí người ở lại cầu lớn Kháng Dương có ý nghĩa chính trị gì đó.

Nhưng đó cũng chỉ là những chuyện nhỏ, nếu không ngay lập tức giải quyết vấn đề này thì thật sự có thể sẽ xảy ra lũ lụt. Đây mới chính là đại nạn.

Chẳng trách Tất An nói ông và các nhân sĩ trong các giáo phái không thể đi khỏi. Chuyện ở Tiểu Lan Vĩ tất nhiên rất khẩn cấp, nhưng tình huống ở sông Kháng Dương lại trực tiếp liên quan đến hai thành phố ở bờ sông.

Việc nào nặng, việc nào nhẹ vừa nhìn cái là hiểu ngay.

Nhưng mà chuyện ở Tiểu Lan Vĩ cũng không thể mặc kệ. Ngoại trừ cảnh sát đặc nhiệm mất tích còn có người dân bị bắt, tất cả đều sống chết chưa biết. Tất An rơi vào đường cùng, chỉ có thể xin giúp đỡ từ Tiết Thẩm và Giản Lan Tư vẫn còn đang ở trong Phù Thành.

Tất An nói: “Căn cứ theo lời khai của chủ khách sạn, chúng tôi nghi ngờ nguyên hình của tên yêu quái ở Tiểu Lan Vĩ này có thể là một loài động vật dưới nước. Giống như cá sấu Dương Tử lần trước, hoặc là cá cóc tinh, bất kể là loại nào cũng đều vô cùng nguy hiểm. Nếu không phải bất đắc dĩ, tôi cũng không dám làm phiền các cậu…”

“Không phải cá sấu Dương Tử, cũng không phải cá cóc.” Tiết Thẩm ngắt lời Tất An: “Thật ra tôi cũng đang muốn tìm ông nói chuyện này, chúng tôi đã đoán được lai lịch của tên yêu quái ở Tiểu Lan Vĩ rồi.”

“Các cậu đã biết rồi sao?” Tất An hơi sửng sốt: “Là con gì?”

Tiết Thẩm trầm giọng nói: “Là rắn.”

“Rắn?” Tất An nghe vậy thì vô cùng kinh ngạc, giọng nói cũng thé lên một chút, “Sao lại có thể? Chủ khách sạn kia nói rất rõ ràng, con vật này có bốn chân dài, sao lại là rắn được, rắn thì làm gì có chân?” 

Tiết Thẩm cười nhạt một tiếng: “Rắn đương nhiên cũng có chân dài. Mặc dù rất ít, nhưng quả thực từng có. Đừng nói đội trưởng Tất lại không biết chứ?”

Tất An lúc này thật sự trầm mặc, phải mất một lúc lâu sau mới hồi phục tinh thần, lúng túng nói: “Tôi biết, nhưng từ trước đến nay tôi chưa từng thấy bao giờ, còn tưởng rằng chỉ có trong truyền thuyết thôi…”

Từ xưa đến nay, Xà tộc ỷ vào hình dáng có vài phần  giống Long tộc nên thường xuyên tự xưng là họ hàng của Long tộc.

Dường như mỗi con xà yêu đều lấy việc trở thành một con rồng thật sự làm mục tiêu cả đời.

Trong truyền thuyết dân gian, khi một con rắn công đức viên mãn cũng là lúc nó có thể đột phá cảnh giới, phi thăng hoá rồng.

Mà đặc trưng nổi bật của những con rắn hoá rồng là có bốn chân mọc dài ra.

Nhưng cùng với đó là linh khí ở nhân gian cũng dần biến mất. Xà tộc thành tinh đều rất khó khan huống chi là hoá rồng. Xà yêu có thể mọc ra bốn chân, trăm ngàn năm qua chưa từng xuất hiện con nào.

Cho nên sau khi Tất An nghe xong lời khai của chủ khách sạn thì phản ứng đầu tiên là nghĩ đến cá sấu Dương Tử hoặc cá cóc, những loài bốn chân của thuỷ tộc.

Hắn chưa từng nghĩ tới vậy mà lại là một con rắn chân dài.

Mà rắn chân dài, vậy có nghĩa là…

Tất An trong lòng hoảng hốt: “Ý của cậu là, trong Tiểu Lan Vĩ có một con xà yêu hoá rồng?”

Rắn hoá rồng, dù không phải là rồng thật nhưng sức mạnh của nó cũng ngang ngửa rồng.

“Cũng không rõ ràng lắm.” Tiết Thẩm nói: “Bây giờ đoán mò cũng vô dụng. Tôi và Lan Tư sẽ đi tới đó một chuyến.”

Tất An gọi cuộc điện thoại này chính là vì muốn mời Tiết Thẩm ra ngoài. Bây giờ nghe nói Tiểu Lan Vĩ có thể đang chứa một con rắn đã hoá thành rồng, ông càng không thể khách sáo, liền ngay lập tức dặn dò: “Các cậu nhớ cẩn thận.”

Sau khi cúp máy, Tiết Thẩm kể lại tình hình cho Giản Lan Tư.

Giản Lan Tư trước đó cũng đã đoán được chân thân con yêu quái kia rất có thể là rắn, lúc này mới biết được thậm chí con rắn này còn mọc ra bốn chân.

Hiện tại, anh đã có hiểu biết tương đối về rồng Trung Quốc, đương nhiên cũng biết rắn bốn chân dài có ý nghĩa gì.

Vẻ mặt anh không khỏi kinh ngạc: “Tại sao có thể như vậy?” 

“Đúng vậy, tại sao có thể như vậy!” Tiết Thẩm nổi giận đùng đùng đập bàn nói: “Tại sao mấy con yêu quái chết tiệt giả mạo Long Vương đều được ở trong khách sạn suối nước nóng!!! Trong khi Bổn Long lại vẫn phải ở trong phòng bốn người!”

Trước có cá sấu Dương Tử, sau có xà yêu bốn chân, hết con này đến con khác đều được hưởng thụ!

… Đương nhiên điều này cũng chứng tỏ khách sạn thời nay được trang hoàng khá là xa hoa.

Rồng thật nghe xong tủi than rớt nước mắt.

Giản Lan Tư: “…”

Anh nhẹ nhàng xoa lưng Tiết Thẩm một chút, “Anh sẽ tiết kiệm nhiều tiền hơn, sau này cũng xây cho em một cái khách sạn.”

Tiết Thẩm lúc này mới phấn chấn tinh thần trở lại, nắm tay nói: “Phải có cả suối nước nóng!”

Giản Lan Tư cười khẽ: “Nhất định rồi.”

Nuôi rồng đúng là không dễ dàng, nuôi một con rồng nhỏ đa tình càng phải dành nhiều tâm tư… Và tiền bạc.