Sau Khi Tận Thế Tôi Được Bạn Trai Cũ Cứu

Chương 159: Khó Chơi




Nếu nữ zombie có thể là vì tìm mình báo thù mới tới, trước khi giải quyết nữ zombie này, anh không thể trở về khu an toàn.

Chưa từ bỏ ý định lại hướng về phía cành cây quấn thành kén kia ném một cái dao gió, đinh đang một tiếng, dao gió bị văng ra.

Mạnh Giang Thiên thở dài, chậm rãi bay xa khu an toàn, chỉ cần có thể dẫn dắt zombie nữ, đám zombie thủy triều phía dưới hẳn là cũng sẽ rời đi theo.

Nữ zombie nổi giận gầm lên đuổi theo Mạnh Giang Thiên, không ngoài dự đoán, zombie trên mặt đất chật chội cũng theo nữ zombie cùng Mạnh Giang Thiên rời đi.

Có thể rời đi theo là tốt rồi. Mạnh Giang Thiên thở phào nhẹ nhõm, sợ những zombie này không theo kịp, chậm rãi mang theo nữ zombie rời đi.

Có lẽ lực chú ý của nữ zombie đều ở trên người Mạnh Giang Thiên, không đi khống chế lũ zombie nữa, Mạnh Giang Thiên phát hiện anh mang theo nữ zombie bay một hồi, zombie trên mặt đất có xu hướng dần dần phân tán.

Nơi này cách khu an toàn không tính là gần, dựa theo tốc độ của zombie đại khái cần lộ trình hai ngày, chúng cho dù phân tán, hẳn là cũng sẽ không đến khu an toàn.

Lần này zombie vây thành hẳn là đã vượt qua đi.

Mạnh Giang Thiên vẫn không quá an tâm, lấy điện thoại vệ tinh ra, gọi cho Phùng Kinh Quảng.

Phùng Kinh Quảng cùng hai mươi mấy dị năng giả trốn ở sau một ngọn đồi, lo lắng chờ đợi tin tức của Mạnh Giang Thiên.

Sợ dẫn thú biến dị hoặc thực vật biến dị có thể tồn tại ở xung quanh, hơn hai mươi người yên lặng trốn sau đồi núi.

Khi tiếng chuông điện thoại di động của Phùng Kinh Quảng tới, sau ngọn đồi yên tĩnh, hai mươi mấy người thiếu chút nữa đều nhảy dựng lên.

Phùng Kinh Quảng hoảng hốt lấy điện thoại di động ra, phát hiện người gọi điện thoại ghi chú là văn phòng. Số này hẳn là điện thoại cho Vương tiên sinh kia, rốt cục cũng đến tin tức

Phùng Kinh Quảng vội vàng trả lời điện thoại: "Vương tiên sinh, thế nào rồi?"

"Zombie dẫn đầu tôi đã mang đi, bầy zombie đã bắt đầu phân tán. Nhưng các ông vẫn phải chú ý, số lượng zombie có mấy chục vạn, zombie phân tán có khả năng sẽ đi tới phụ cận khu an toàn."

"Mấy chục vạn!" Nghe được con số này, Phùng Kinh Quảng tim đều sắp nhảy ra khỏi cổ họng.

"Cái gì mấy chục vạn?" Lưu An Giản tiến lại gần hỏi thăm.

Mạnh Giang Thiên nói xong liền cúp điện thoại, Phùng Kinh Quảng nhìn di động, lắc đầu nói: "Không có việc gì, Vương tiên sinh đã mang zombie dẫn đầu đi, chúng ta chỉ cần trông chừng zombie phân tán ra, đừng để chúng đi vào khu an toàn là được."

"Ý ngài là sao? Lần này zombie thủy triều qua đi?" Ánh mắt Lưu An Giản sáng lên, chờ mong nhìn Phùng Kinh Quảng. Những người khác cũng đều tiến lên, chờ phùng Kinh Quảng gật đầu.

"Vương tiên sinh nói đàn zombie đã phân tán, không đi tới khu an toàn nữa. Bất quá chỉ sợ có zombie đi dạo lung tung, chạy đến phụ cận khu an toàn. Chúng ta không thể xem nhẹ, Bạch Gia Nguyên, nhìn xem bầy zombie hiện tại ở chỗ nào."

"Vâng." Bạch Gia Nguyên ấn ấn máy tính, nối liền với bản đồ vệ tinh, lập tức nhìn thấy một mảng lớn zombie đang phân tán.

"Tiên sinh, đàn zombie quả thật đang phân tán. Tuy nhiên, hầu hết trong số chúng chạy ngược chiều khu vực an toàn."

"Thật tốt quá, Bạch Gia Nguyên, thời khắc nào cũng chú ý hướng đi của đàn zombie, có con chạy tới khu an toàn, kịp thời báo cáo, chúng ta lập tức đi chặn lại." Phùng Kinh Quảng mừng rỡ nói.

"Vâng." Bạch Gia Nguyên cũng cao hứng, vốn những người bọn họ đều ôm quyết tâm đến chết cũng phải ngăn cản bầy zombie.

Nhưng hiện tại chỉ cần giống như thường lệ, bắt gϊếŧ một ít zombie gần khu an toàn là được, an toàn được đề cao rất nhiều.

Hai mươi mấy người lúc này đều thở phào nhẹ nhõm, nhất là Lưu An Giản, khóe mắt ướŧ áŧ, đều sắp khóc.

Mạnh Giang Thiên mang theo nữ zombie một đường đi về phía tây, trong thành thị bỏ hoang đi ngang qua đều trống rỗng, zombie vốn chật chội trên đường phố đều bị nữ zombie triệu tập, đi theo phía sau.

Lần thứ hai đi tới một tòa thành thị, đàn zombie đã bị bọn họ vứt bỏ thật xa, phía sau Mạnh Giang Thiên chỉ có nữ zombie đi theo.

Trong thành thị cây cối ít, có thể hạn chế dị năng của nữ zombie. Mạnh Giang Thiên quyết định ở chỗ này cùng nữ zombie kết thúc.

Nhìn nữ zombie trên nóc nhà cừu hận mình, Mạnh Giang Thiên mỉm cười, không còn rừng cây, xem mày còn trốn như thế nào.

Dao gió xoay tròn quanh người, Mạnh Giang Thiên không hề giữ lại dùng dị năng lớn nhất của mình.

Vung tay lên, dao gió phô thiên cái địa nện về phía nữ zombie.

Tốc độ của nữ zombie cũng không chậm, trong nháy mắt trốn vào trong nhà cao tầng.

Nhưng mức độ sắc bén lưỡi dao của Mạnh Giang Thiên không phải xi măng cốt thép có thể ngăn cản, giống như cắt đậu hũ, dao gió dễ dàng cắt ra toà nhà, toàn bộ tòa nhà dân cư bảy tầng bị phân hai nửa.

"Đinh." một tiếng va chạm chói tai truyền đến, mặt đất lầu một sụp đổ, một cái kén màu xanh biếc khổng lồ lóe ra ánh sáng xanh biếc.

Dao gió bị hất bay, lướt qua tòa nhà dân cư bên cạnh, liên tục bốn tòa nhà dân cư bị cắt đứt, dao gió mới dần dần không còn lực lượng, theo gió tiêu tán.

"Gàoo!" Cành cây màu xanh biếc chậm rãi tách ra, nữ zombie hướng về phía Mạnh Giang Thiên khiêu khích rống lên. Cho dù bên người không có đại thụ, dị năng hệ cây của nữ zombie đã có thể hóa thành thực chất bảo vệ mình.

Mạnh Giang Thiên nhíu mày, lần thứ hai ném ra dao gió, vẫn như cũ bị nữ zombie cứng rắn ngăn trở, toà nhà xung quanh bị dao gió bắn ra chém thành mặt đất bằng phẳng.

Mai rùa này vẫn còn khá cứng. Nếu dao gió đánh không lại, vậy thử cách khác, anh cũng không phải chỉ biết một hệ dị năng.

Dao gió lần nữa bay ra, thừa dịp nữ zombie làm rùa rụt đầu nhìn không thấy anh, theo sát dao gió, Mạnh Giang Thiên lại ném ra một hỏa cầu lớn.

Dao gió vẫn như cũ bị bắn ra, hỏa cầu đập vào cành cây lại bạo liệt thành vô số ngọn lửa nhỏ, trong nháy mắt liền kích nổ cành cây.

"Gàooo" Nữ zombie vội vàng thu hồi dị năng, đánh vào ngọn lửa trên người.

Không có cành cây châm lửa, ngọn lửa theo dị năng hệ cây tản đi mà dập tắt.

Nhưng Mạnh Giang Thiên lại không cho nữ zombie cơ hội thở dốc, dao gió phô thiên cái địa lần thứ hai hướng nữ zombie đâm tới.

Lúc này đây, nữ zombie chưa kịp né tránh, chỉ bảo vệ đầu, tứ chi thắt lưng đều bị dao gió cắt đứt, toàn bộ thân thể trong nháy mắt phân thây ngũ liệt, mất đi năng lực hành động.

"Xem mày còn đánh trả như thế nào." Mạnh Giang Thiên tinh thần chấn động, thừa thắng xông lên truy kích, dao gió toàn lực hướng thẳng vào đầu nữ zombie.

Chỉ cần đánh vỡ đầu, zombie cao cấp hơn nữa cũng hết game.

Nữ zombie nhìn dao gió phóng nhanh tới, không chút hoảng hốt, khóe miệng thậm chí mang theo một tia khinh miệt. Nhìn Mạnh Giang Thiên trong lòng trầm xuống.

Đầu máu thịt màu xanh xám đột nhiên nứt ra, dị năng hệ cây màu xanh từ trong đầu chui ra, bao trùm toàn bộ đầu.

Đầu nữ zombie giống như dùng cành cây chế tác, mắt mũi miệng đều thành cành cây.

Lưỡi dao gió đập vào đầu cành cây màu xanh biếc, lại là một tiếng kim loại va chạm, đầu còn nguyên vẹn không tổn hao gì.

Mà tứ chi rải rác trên mặt đất, chỗ đứt gãy không có máu tươi, lại bò ra dị năng màu xanh rậm rạp, túm lấy những tay chân bị cắt này rất nhanh hướng đầu tới gần.

Tay chân nối liền đầu, nữ zombie cư nhiên lại tự mình lắp ráp thân thể, hoàn hảo không tổn hao gì đứng lên, ánh mắt màu xanh biếc trào phúng nhìn Mạnh Giang Thiên, cười quỷ dị đến cực điểm.

.....𝕮𝖔𝖓𝖙𝖎𝖓𝖚𝖊.....

-Ảo ma ca na đa, ma lai shi a nhé =))

29/9/2021

#NTT