Anh nhớ rằng ngôi trường này khá nổi tiếng, đã đào tạo ra nhiều nhân tài tinh anh cho đế quốc. Tiếc rằng, cuối cùng mười năm sau Venus đã bị phá hủy trong một vụ nổ lạ lùng trên Ngôi Sao. Người phụ nữ nhìn hơi quen quen, Thời Hàn chưa bao giờ nghi ngờ trí nhớ của mình. Đó là Trịnh Dung Viên, giáo sư lớp bảo trì tàu.
Thời gian còn lại Thời Hàn rất bình thản, anh chỉnh lại cơ sở dữ liệu của riêng mình một lần nữa, nghiên cứu kết cấu mã văn tự không thể đọc được này rồi đổi một vài chức năng mới.
Chính xác, tôi nghiên cứu riêng đấy.
Một ngày sau, tàu cập cảng.
Một ngày nữa của cảng Ngôi Sao tại đại sảnh Venus, Thời Hàn nói với Owen: "Loài người, mấy ngày nay tôi đã giải quyết nhiều khó khăn cho cậu như vậy, thiết nghĩ báo đáp hẳn là không quá đáng chứ?"
Vừa nói ra, Thời Hàn tự mình vui vẻ trong không gian ảo. Mới mấy ngày, anh thích ứng với vai trò AI rất nhanh, trong nháy mắt đã gọi Owen "loài người".
Ngay lập tức, Owen dâng lên cảnh giác. "Anh muốn gì?"
"Đừng căng thẳng, tôi không có ý xấu gì đâu. Tôi biết ngôi trường cậu sắp nhập học đã cho cậu một ít tiền, tôi cần cậu mua cho tôi một cụm máy chủ, cấp cho tôi quyền truy cập, chỉ vậy thôi." Thời Hàn hời hợt. "Sau đó tôi sẽ rời đi. Trên người cậu bây giờ cũng không thể lấy được ích lợi gì, tôi chẳng có hứng thú với cậu."
"Rốt cuộc anh là AI gì vậy?"
Thời Hàn cười hai tiếng. "Tôi không cần biết cậu đi đến đâu, cậu cũng không cần biết tôi đến từ nơi nào, chỉ đơn giản vậy thôi."
Owen cũng không nói lời thừa, ngay lập tức điều giao diện vận hành ra, nhìn số dư giảm xuống như nước chảy, một chút cũng không đau lòng. Sau khi chuyển giao quyền cho Thời Hàn, hắn đã nghe được câu trả lời hài lòng từ AI này.
"Tốt lắm, Owen. Hãy nhớ kỹ tên tôi là Thời Hàn, sau này có lẽ chúng ta sẽ còn gặp lại, chúc cậu có một buổi chiều vui vẻ."
Đèn của tai nghe tắt dần.
Thật sự... Đi rồi sao?
Owen chần chừ một lúc, sau đó tháo chiếc tai nghe đó ra, dùng gót giày nghiền nát nó.
Một ngày nào đó... Tôi sẽ điều tra anh rốt cuộc là thứ gì.
——————
Thời Hàn vui vẻ ung dung tiến vào mạng Ngôi Sao, sau khi dạo qua một vòng thì đến "nhà mới" của mình.
Thiết bị phần cứng cung cấp tài nguyên tính toán và lưu trữ cho AI, bản thân AI có thể được xem như một thuật toán. Khi đi dạo trong mạng Ngôi Sao, tất cả AI đều có thể mượn tài nguyên công cộng để tồn tại hay vận hành, nhưng nếu không có tài nguyên phần cứng làm ổ hỗ trợ các chức năng khác, AI cấp cao tới đâu cũng không thể phát huy được tác dụng quá lớn.
Thời Hàn nằm thoải mái trong không gian ảo của cụm máy chủ này.
Sửa sang lại "phòng" của mình cho đẹp, Thời Hàn ngồi xuống sàn của lớp hệ điều hành. Anh cần sắp xếp lại mạch suy nghĩ của mình.
Anh đã đến dòng thời gian này gần một tuần, anh vẫn chưa có kế hoạch hoàn chỉnh về tương lai. Mặc dù ở dòng thời gian ban đầu, anh đã giải quyết xong vấn đề hỗn độn, phát triển hệ thống tính toán thế giới với độ chính xác cao, là có khả năng làm ra lời tiên tri, nhưng toàn bộ thông tin của dải Ngân Hà bao la hơn đại dương mênh mông. Ngay cả khi anh sử dụng thuật toán để sàng lọc luồng thông tin có ảnh hưởng yếu hơn thứ tự độ lớn[1] nhất định, phần còn lại không phải là thứ anh có thể xử lý lúc này.
[1] Order of magnitude (thứ tự độ lớn): cấp bậc về độ lớn, số lượng. Thứ tự độ lớn đề cập đến lũy thừa của 10, thông thường được sử dụng để phân loại mọi thứ trong thế giới vật chất. Trong số đó là so sánh kích thước của chúng (thời gian, độ dài, chiều cao, diện tích, thể tích, trọng lượng, khối lượng...), để hiểu được kích thước tương đối của mọi thứ và quy mô gần đúng của vũ trụ.
Lại nói tiếp, anh cũng hơi nghi ngờ, không biết cảm hứng của mình làm thế nào mà lại bùng nổ. Theo lý thuyết, hệ thống tính toán thế giới của "nhà tiên tri" vốn không thể được tạo ra bởi cá nhân, nhưng anh lại làm được.
Trong dòng thời gian ban đầu, dải Ngân Hà đã trải qua nhiều lần chiến tranh, tài nguyên tính toán là vật tư trọng yếu trong thời chiến, ở công nghiệp máy móc bỗng bành trướng bội phần, hiện tại thì Thiên hà không thể so được.
Muốn tái hiện hệ thống "nhà tiên tri" kiếp trước, Thời Hàn phải làm chủ gấp đôi tài nguyên tính toán hiện tại của cả Thiên hà, tạm thời sẽ không nghĩ nữa.
Cho nên bây giờ nhà tiên tri Thời Hàn cần phải dựa vào trí nhớ của kiếp trước, cũng như quy luật thông thường của lịch sử, cộng thêm một chút đoán bừa.
Để ổn định cuộc sống, điều đầu tiên Thời Hàn muốn làm đương nhiên là điều tra bản thân. Không có gì bất ngờ cả, hẳn là anh xuyên tới một thời không[2] song song nào đó trước dòng thời gian hiện tại, nếu không sẽ không thể giải thích được nghịch lý ông nội[3].
[2] Viết tắt của thời gian và không gian - một mô hình toán học kết hợp ba chiều không gian với chiều thứ tư của thời gian, là mô hình khái niệm giải thích tốt nhất cách vận hành của vũ trụ.
[3] Nghịch lý về du hành thời gian.
Thế giới này cũng có Thời Hàn, cũng là một cô nhi, bệnh tình thì không dai dẳng như vậy. Cô nhi này thân thể khá khỏe mạnh, lực tinh thần lại rất yếu, trí lực cũng không cao, so với Thời Hàn là hai thái cực.
Theo góc độ lý thuyết thì ngoại hình nhìn y hệt nhau, các điểm đều khớp với nhau, chỉ có điều về cảm giác xem ra còn kém xa.
Vì cơ thể Thời Hàn không chống đỡ được lực tinh thần mà đau ốm liên miên, gầy trơ xương, đầu lấm tấm sợi tóc bạc, ánh mắt sắc như dao, lạnh lùng điên cuồng. "Thời Hàn" của thế giới này là một thiếu niên nhát gan, bình thường đến nỗi không thể bình thường hơn và bởi vì quá bình thường, chưa tới mười tuổi, ở cô nhi viện đã bị người khác bắt nạt đến chết.
Hơn nữa, đứa trẻ mồ côi này không phải tên Thời Hàn. Tên Thời Hàn là tự anh lấy, anh không rõ tại sao mình lại chọn cái tên này.
So với cơ thể ngày trước anh đã dùng, trước mắt Thời Hàn vẫn quan tâm đến tình trạng của mình hơn. Về thân phận hiện tại, Thời Hàn cũng đã đoán được đại khái rồi, nếu là thật, tình cảnh của anh vô cùng nguy hiểm.
Trước khi loài người thành lập quyền thống trị dải Ngân Hà, sử dụng rộng rãi lịch Ngân Hà, có một quãng thời gian được gọi là lịch Rừng Rậm Đen Tối, đó là thời đại thối nát kéo dài đến hai nghìn năm từ sau khi loài người bước ra khỏi hệ Mặt Trời, tiếp xúc với nền văn minh người ngoài hành tinh đầu tiên.
Thời điểm đó loài người vẫn ảo tưởng về việc chung sống hòa hợp với chủng tộc ngoài hành tinh, tin rằng dải Ngân Hà đủ lớn, chứa được hàng tỷ nền văn minh rực rỡ.
Thật đáng tiếc loài người không biết rằng, trong khi nền văn minh hiện đại ở địa cầu vẫn đang trong thời kỳ chớm nở, nền văn minh lớn mạnh ở dải Ngân Hà sớm đã sáng rực như vì sao. Đang lúc loài người phấn khởi vì cái nông cụ làm bằng đồng đầu tiên, nền văn minh nổ ra cuộc xung đột lớn xưa nay chưa từng có trong dải Ngân Hà, lịch sử gọi nó là "Cái chết của Ngân Hà".
Vô số cường giả hóa thành cát bụi, vô số nền văn minh bị hủy diệt, vô số Thiên hà trực tiếp bị bốc hơi, theo các nhà sử học ước tính, cuộc chiến tranh này làm cho tổng dân số chủng tộc thông minh trên toàn Ngân Hà giảm đi 99,98%, gần như tiêu diệt tất cả chủng tộc thông minh, nền văn minh gắng gượng tồn tại, bị mất đại đa số là truyền thụ kế thừa.
Bạn đã gặp qua dã thú duy nhất sống sót trong Đấu trường La Mã chưa? Đó chính là nền văn minh tồn tại trong cái chết của Ngân Hà.
Thật không may, nền văn minh như vậy chính là lần đầu tiên loài người gặp phải.
Loài người đã trải qua một cuộc chiến gần như là diệt chủng, từ một nền văn minh thân thiện hiếu kỳ trở thành đồ tể tàn sát quyết đoán. Loài người có được kiến thức về việc bộc phát lực tinh thần từ địch thủ đầu tiên của họ, không ngờ phát hiện ra rằng đại não của loài người đặc biệt thích hợp để sử dụng sức mạnh này, sau đó mở ra bước tiến chinh phục Ngân Hà.
Sau cái chết của Ngân Hà, nền văn minh còn sót lại ở nơi đây phần lớn không yếu thì tàn, bởi loài người đúng lúc là nền văn minh đầu tiên phát triển đến độ cao nhất định sau cái chết của Ngân Hà. Trên con đường san bằng dải Ngân Hà A lại liên tiếp đào bới các di tích để giành được khoa học kỹ thuật đen mới, quá trình chiếm lĩnh dải Ngân Hà có vẻ vô cùng suôn sẻ, mãi đến khi họ gặp một nền văn minh đặc biệt —
Nền văn minh AI.
----------------------------------------------------
Lời tác giả nói: Thiết lập này là một giả thuyết cực đoan của nghịch lý Fermi[4], chúng ta không qua lại với người ngoài hành tinh bởi vì nền văn minh ngoài hành tinh tự mình chơi đến chết, vừa may ngoài dải Ngân Hà cũng không giao thiệp.
[4] Nghịch lý Fermi được chia thành hai luồng: "Không có sự tồn tại hiện tại của nền văn minh khác" và "Họ có tồn tại, nhưng chúng ta không thấy bằng chứng".