Sau Khi Sống Lại Chồng Tui Muốn Theo Đuổi Bạch Liên Hoa

Chương 21




Ngày nọ, Tra Thiên Bác cùng với Cao Vĩ Tài đến bệnh viện để kiểm tra sức khỏe thai kỳ.

“Bác sĩ, không biết vì sao dạo gần đây tôi thường bị đau eo.” Tra Thiên Bác rờ lên cái bụng còn chưa lộ rõ của mình, rõ ràng kiếp trước cho đến lúc cuối thai kỳ thì y mới có cảm giác này.

Nam bác sĩ ngẩng đầu lên liếc y một cái, gương mặt được tiếp thu tình yêu mà không phải cảm giác mệt mỏi như những thai bình thường. “Quan hệ vợ chồng phải hạn chế một chút.”

Ui, thật xấu hổ, thì ra không phải do con trai! Tra Thiên Bác nhéo thịt Cao Vĩ Tài, đau đến mức khiến hắn thiếu chút nữa nhịn không được mà hét lên.

“Bác sĩ, chúng tôi đã chú ý!”Cao Vĩ Tài vì bảo toàn tánh mạng, mạnh mẽ giải thích.

“Cho dù là tư thế ngồi thì bên thụ cũng cần phải xử lý.” Nam bác sĩ lấy tay đẩy đẩy mắt kính, nhìn thẳng vào Cao Vĩ Tài với ánh mắt đầy sắc bén.

Cao Vĩ Tài trở về một cái nhìn kinh ngạc, bác sĩ lớn, ngài biết thực nhiều!

Tra Thiên Bác lại véo eo của Cao Vĩ Tài, lúc này Cao Vĩ Tài đau đến mức phải hét lên:”A!”

——

Đã hai tháng trôi qua nhưng ngày đèn đỏ của Lư Hiểu Nam vẫn chưa tới nên cô đến bệnh viện để kiểm tra, vừa đúng lúc nghe được Cao Vĩ Tài hét lên một tiếng. “Hả? Sao lại giống giọng của Cao tổng vậy?”

Lư Hiểu Nam tìm kiếm một phen, rốt cuộc nhìn thấy Cao Vĩ Tài đang trong phòng kiểm tra của bác sĩ trưởng khoa. “Sao anh ấy lại ở đây?” Chẳng lẽ….anh ấy mang bạn gái đến bác sĩ phụ khoa?

Lư Hiểu Nam lén lút đi phía sau Tra Thiên Bác và Cao Vĩ Tài, “Kỳ lạ, vì sao lại là hai người đàn ông?”

——

“Bác sĩ nói bệnh viện có mở một lớp dạy chăm sóc trẻ sơ sinh, anh có đi không?” Tra Thiên Bác hỏi.

“Đi! Tất nhiên phải đi!” Chân chó Cao Vĩ Tài mở miệng đồng ý.

“Vậy được, đi lên lầu bốn nhìn xem.” Thang máy đến hai người bước vào trong.

Lư Hiểu Nam nhìn chằm chằm số tầng trong thang máy dừng lại ở lầu 4, cô vốn định đi theo nhưng đúng lúc này y tá lại gọi tên của cô nên đành phải tạm thời từ bỏ.

Ở lầu 4, có một “phòng trải nghiệm đau đẻ” ở bên trái lối vào của lớp dạy chăm sóc trẻ sơ sinh, các y tá đều rất nỗ lực tuyên truyền, kiếm thêm thu nhập cho khoa.

Các ông bố và bà mẹ tương lai đang vây quanh trước cánh cửa đóng chặt với khuôn mặt tái mét, lắng nghe tiếng người đàn ông gào thét bên trong.

“Đi thử một lần?” Tra Thiên Bác xúi giục Cao Vĩ Tài đi vào trải nghiệm một phen.

Cao Vĩ Tài nuốt một ngụm nước bọt, “Đi thì đi” Đàn ông con trai không có việc gì phải sợ, hắn hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang mà cất bước về phía trước, những người đàn ông xung quanh đều nhìn hắn với ánh mắt khích lệ và nhường lối đi cho hắn.

Lúc này, cửa vừa vặn mở ra, một người đàn ông quần áo ướt đẫm, tinh thần hoảng hốt từ bên trong đi ra. “Không được, không….. không cần!” Hắn lẩm bẩm nói chuyện một mình rất đáng sợ.

Cao Vĩ Tài xông lên bắt lấy tay của đối phương đưa lên đưa xuống “Anh hùng! Anh thật là quá vĩ đại!” Cao Vĩ Tài một bên khen đối phương, một bên thật cẩn thận mà đem người kéo ra khỏi cửa, hắn làm tương đối mịt mờ nhưng Tra Thiên Bác vẫn hiểu ý hắn.

“Được rồi, sợ thì đừng vào.” Tra Thiên Bác đá vào bắp chân của Cao Vĩ Tài.

Cao tổng trong một giây trở nên kiên cường: “Ai nói! Anh chỉ là đưa hắn đi qua một bên nghỉ ngơi!” Nói xong, Cao Vĩ Tài không chút do dự bước vào phòng trải nghiệm dưới anh mắt của mọi người.

“Y tá, tôi có bệnh tim ẩn hình, không thích hợp chơi cái này đâu?”

“Thực thích hợp.” Y tá đem người trói lại.

“Y tá, tôi…..Ba đời tổ tiên của tôi đều có gen di truyền rất mạnh, làm thế này sẽ rất ảnh hưởng đến sức khỏe!”

“Tin tưởng khoa học.”Y tá bật nút đau cấp độ 1

“Tê……Ô……Ngao……A!……A a!!…….Mẹ ơi……Ô….A…..A….A!!!” Sau khi trải qua đau đớn cấp độ 1, y tá tạm tạm dừng lại một lúc để hắn thở, sau đó lập tức ấn nút vào cấp độ 8, Cao Vĩ Tài đau đến mức kêu đến quỷ khóc sói gào.

Cuối cùng đau cấp độ 10, hắn chỉ thở trong một giây, sau đó liền đau đớn đến nước mắt nước mũi cùng nhau chảy, hơn nữa còn nói nhảm: “Bảo bối! Bảo bối! Thiên Bác bảo bối! Chúng ta không sinh nữa! Đi con mẹ nó nối giỏi tông đường! A a a!”

Sau khi trải qua cơn đau trải nghiệm sinh nở, Cao Vĩ Tài được y tá nâng ra, ngoài cửa một đám đàn ông đều ăn ý mà vỗ tay, làm tốt lắm tiểu tử! Cao Vĩ Tài mặt tái nhợt, miễn cưỡng nở ra một nụ cười! Một bàn tay dơ lên rất có tư thế của một người lãnh đạo đang tuần tra lãnh thổ.

“Giả bộ cái gì vậy? Lại không phải là sinh con thật.”

“Bảo bối! Anh sai rồi! Chúng ta không sinh con nữa!”Cao Vĩ Tài vừa thấy được Tra Thiên Bác thì động lực toàn thân đã trở lại, chạy tới ôm lấy người không buông tay, “Bảo bối chúng ta không sinh nữa, được không?”

“Ý của anh là muốn cho em sảy mất con trai lớn sao?” Tra Thiên Bác nhướng mày.

“Vậy không được, sảy thai đối với thân thể của em càng không tốt.” Cao Vĩ Tài thực khó xử “Vậy chúng ta chỉ sinh một đứa thôi là đủ rồi.”

“Không cần con trai nhỏ cùng con gái nhỏ nữa à?” Tra Thiên Bác không tin miệng của người đàn ông này, con gái nhỏ chính là điểm yếu của Cao Vĩ Tài

“Vậy bỏ qua con trai nhỏ, mình sinh con gái nhỏ luôn nhé?” Cao Vĩ Tài lấy lòng mà hướng Tra Thiên Bác giơ lên một ngón tay, con trai nhỏ kiếp trước chính là cục nợ, con gái nhỏ lại là áo bông tri kỉ, Cao tổng đúng đúng lý hợp tình mà trọng nữ khinh nam!

“Đồ ngốc.” Vận mệnh đã quyết định bọn họ ở bên nhau sẽ có ba đứa con, nếu bọn họ một hai phải can thiệp làm mất đi đứa con trai nhỏ của mình thì có gái nhỏ có thuận lợi sinh ra không? Huống hồ Tra Thiên Bác sao có thể nhẫn tâm không cho con trai bé bỏng nhìn ngắm thế giới chứ “Anh đành lòng không cho con trai của mình sinh ra sao?

“Aizz.” Cao Vĩ Tài đem người ôm vào trong lòng, “Bảo bối, em vất vả rồi.” Hắn không đành lòng, ngay cả khi nghĩ đến lúc con trai lúc 7-8 tuổi làm người hận đến nghiến răng nghiến lợi nhưng khiến hắn mất đi đứa con trai này trong lòng hắn càng không dễ chịu. “Bảo bối, anh sẽ đối với em rất tốt rất tốt! Anh hứa!”

“Nói rất hay, em sẽ nghe trước.” Chuyện bạch liên hoa còn chưa xong đâu! Đừng mơ tưởng dùng một câu lời ngon tiếng ngọt để dỗ dành y.