Cao phu nhân dạo gần đây có chút bận.
Đã là ngày thứ tư còn chưa ăn đến bữa cơn tình yêu của vợ mình, Cao tổng tâm trạng rất tồi tệ.
Tiếu thư ký cố gắng hết sức mà đem công việc cho Cao tổng, để tránh đưa đến từng nhóm bị ăn mắn
______
Lư Hiểu Nam dạo gần đây có chút đắc ý.
Đã liên tục 4 ngày nhận được hoa hồng từ người khác, tuy rằng hơi thô tục nhưng chịu không nổi số lượng nhiều.
” Đã nói trước với anh ấy là không cần tặng mà ngày nào cũng đưa, tôi đều đã lười phải đem về nhà.” Lư Hiểu Nam tay cầm hoa tươi, đến người nào thì đưa một cành hoa cho người đó, sau đó trực tiếp đến văn phòng tổng tài.” Cao tổng, em nhận được quá nhiều hoa hồng, đưa cho anh một cành nè.
“Là của Nhậm Bằng Vân tặng à..” Cao Vĩ Tài ngày nào cũng đen mặt.
Lư Hiểu Nam trong lòng mừng thầm, không thể nghĩ tới Cao Vĩ Tài lại để ý đến cô như vậy, còn lén điều tra tên của nam tinh anh. “Đúng vậy.”
” Lấy lại đi.” Cao Vĩ Tài nghĩ đến Tra Thiên Bác đối với phấn hoa bị dị ứng, e sợ hoa hồng của Lư Hiểu Nam sẽ tiến đến gần chính mình.
” Nếu Cao tổng đã không thích, thì quên đi.” Lư Hiểu Nam âm thầm khoe khoang, nhìn xem! Sắc mặt của Cao Vĩ Tài ngày càng đen, có phải là ghen tỵ hay không nha! Haizz, lớn lên đẹp đúng là phiền toái, hai người họ đều thích cô, thật đúng là khó lựa chọn mà!
____
Tra Thiên Bác dạo gần đây có chút bận.
“Em gần đây có chút bận nhỉ?” Cao Vĩ Tài hỏi.
“Cửa hàng đang kinh doanh rất tốt, người làm hiện giờ không đủ.” Không chỉ có y vội, tất cả mọi người trong tiệm của y đều bận rộn!
” Chú ý nghỉ ngơi, cẩn thận em bé trong bụng.” Nhân tiện cũng chú ý người nằm bên cạnh y đi.
“Cao tổng, không phải anh so với em còn bận hơn à?”
“Vẫn tốt? Rốt cuộc cũng có mấy chục năm kinh nghiệm của kiếp trước nên biết cách chuẩn bị sẵn sàng khi ra trận.
“Cao tổng, anh như vậy là không được rồi!”
“Ai nói anh không được”. Là đàn ông tuyệt đối không thể bị nói là không được! Cao Vĩ Tài giận giữ đập chăn và đè góc chăn cho Tra Thiên Bác, nếu bị cảm thì phải làm sao?
“Ha ha ha! Em nói là, thái độ làm việc của anh như vậy là không được! Chưa nói đến việc khác.” Lão già 96 tuổi được sống lại mà còn ngốc như vậy, thấp kém.
“Anh đều đúng giờ đi làm đúng giờ về nhà mà.” Cao Vĩ Tài càng nói càng không tự tin.
“Anh đã hơn người khác một bước khi biết trước xu hướng thị trường tương lai, anh mà không đem công ty của anh thành ngành sản xuất số một, anh đúng là đã đánh mất công lao mà quốc gia đã nuôi anh, phụ kỳ vọng mà đảng đã dạy anh và đại thần xuyên qua đã chiếu cố anh”.
Tra Thiên Bác không hổ là người kế thừa chủ nghĩa xã hội, một nhà tư bản như hắn mà đứng bên cạnh y cũng phải run bần bật. “Có thể nói tiếng người không?”
” Con trai cả lần này chắc chắn sẽ sống rất tốt, hơn nữa đứa thứ hai, thêm con gái bé nhỏ, nhà chúng ta sẽ có đến ba đứa bé! Quỹ giáo ɖu͙ƈ nè, tiền sinh nở nè…. Cần phải tốn tiền vào nhiều việc như vậy, anh còn không mau nỗ lực vươn lên?
” Anh yêu công việc! Công tác làm anh cảm thấy vui sướиɠ” Cao Vĩ Tài lập tức ngồi dậy lấy điện thoại gọi cho Tiếu bí thư, “Chúng ta nói đến việc công ty năm nay đưa ra thị trường….
Tra Thiên Bác nghiêng mình, vụng trộm cười, ngu ngốc như Cao tổng mà còn nghĩ đến việc theo đuổi Lư Hiểu Nam? Thôi đi, vẫn là nên ngoan ngoãn làm cha của con y thì hơn.