Sau Khi Rơi Vào Thế Giới Thần Ẩn, Tôi Trở Thành Thần

Chương 96: Trăng đỏ




Mạnh Lan ngoan ngoãn ôm lấy mẹ mình như một bé mèo con.

Tính cách Mạnh Thu Nhiên không được tốt lắm, bà dành hết toàn bộ tình cảm cho Mạnh Lan, không để cô con gái của mình gặp phải bất kỳ tổn thương nào.

Bà liếc nhìn Giang Sách Lãng, Giang Sách Lãng lẳng lặng cúi đầu.

Mạnh Thu Nhiên hắng giọng nói: “Lần trước cậu cứu Lan Lan, tôi khá hài lòng với cậu. Sau khi nhiệm vụ này kết thúc, tôi sẽ tiếp tục ngủ say, thế nên tôi cũng không cần phải giữ kẽ, có mấy vấn đề tôi yêu cầu cậu trả lời tôi ngay.”

“Dạ, mời dì nói.” Trải qua bao năm tung hoành như vậy, lần đầu tiên Giang Sách Lãng nổi da gà khắp người thế này.

Ánh mắt Mạnh Thu Nhiên rất sắc bén, điều quan trọng hơn, bà ấy là mẹ của Mạnh Lan, đi theo linh hồn của Mạnh Lan.

- Vậy không phải tất cả những chuyện anh làm đều bị mẹ vợ tương lai thấy hết rồi sao?

Giang Sách Lãng suy sụp.

Mạnh Thu Nhiên hỏi: “Tuy cậu đã vào biên chế, nhưng tiền lương hình như không cao lắm đúng không?”

Mạnh Lan:?

Giang Sách Lãng:?

Mạnh Thu Nhiên tiếp tục: “Vào biên chế là tốt, nhưng vì tham gia thế giới Thần Ẩn nên cậu thường xuyên xin nghỉ, liệu có khả năng bị sa thải không?”

“Không chỉ thế, hai đứa kết hôn xong định ở nơi nào, nhà của ai?”

“Nếu cậu muốn xác định quan hệ lâu dài thì phải nói rõ ràng, đừng ba phải sao cũng được.” Đôi mắt Mạnh Thu Nhiên sáng như đuốc: “Nếu muốn tiếp tục đàng hoàng thì phải xác định quan hệ, hai đứa không phải con nít, mập mờ là một hành vi vô trách nhiệm. Vậy nên, Giang Sách Lãng, cậu thật sự muốn ở bên Mạnh Lan à?”

Mặt Mạnh Lan đỏ bừng.

Ban đầu, Giang Sách Lãng định trở về thế giới hiện thực rồi mới tỏ tình.

Nhưng bây giờ mọi chuyện xảy ra quá đột ngột.

Mạnh Thu Nhiên vẫn nói: “Cậu của cậu cũng là một người chứng kiến ở đây, xem như hai đứa gặp phụ huynh rồi.”

Giang Sách Lãng hơi há miệng, đây là lần đầu tiên trong đời anh cảm thấy bất lực, vội vàng trả lời: “Đúng vậy, chúng cháu muốn ở bên nhau, lấy mục đích kết hôn làm tiền đề. Dì yên tâm, cháu nhất định sẽ chăm sóc tốt cho Mạnh Lan ạ.”

Nội tâm Mạnh Lan đang gào thét!

Đây là chuyện gì thế!

“Mẹ! Bầu không khí hiện giờ kỳ lạ quá, mẹ đừng lãng phí thời gian nữa!” Mạnh Lan giơ tay chặn miệng Mạnh Thu Nhiên, cô chớp chớp đôi mắt to, ngăn cản mẹ mình nói thêm bất cứ điều gì khiến người ta kinh ngạc.

Mạnh Thu Nhiên hài lòng gật đầu, bà cầm bàn tay đang nắm chặt lấy mình, nhìn màn đêm bên ngoài, giọng điệu dịu dàng lại: “Thời gian của mẹ không nhiều, phải nói chuyện quan trọng trước. Lan Lan, con vẫn luôn sử dụng năng lượng thẻ ẩn của mẹ, thế nên gợi ý của con mới khác với mọi người. Trước khi mẹ qua đời, hình ảnh trên thẻ ẩn đã hiện ra, là một mặt trời cháy bỏng, mẹ gọi nó là [Con mắt bảo vệ]. Nó có thể hấp thụ tất cả tổn thương người khác phải chịu lên người mình, nhưng sẽ không khiến con chết. Đáng lẽ năng lượng thẻ ẩn của con không nên bùng nổ nhanh như vậy, đây là triệu chứng sau khi Giang Dật Triều tiêm nước sông Minh vào người con.”

“Nước sông Minh là một loại năng lượng liên kết giữa thế giới Thần Ẩn với thế giới hiện thực của chúng ta. Nó không thuộc về hiện thực, không phân biệt tốt hay xấu, phải xem con tận dụng nó thế nào nữa.”

“Thẻ ẩn là hiện thân của năng lượng trong linh hồn các con, dùng để chống lại bọn ma quỷ ở thế giới Thần Ẩn. Khi năng lượng trong thẻ ẩn được tích lũy đến một mức độ nhất định, nó sẽ xảy ra thay đổi về chất và biến thành [Thẻ thần] như chúng ta nói. Con sẽ trở thành Tân thần của thế giới Thần Ẩn, từ đó đóng lại cánh cổng thế giới Thần Ẩn.”

“Chắc hẳn con đã trả qua một lần thành Thần.”

“Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, năng lượng hiện có của con va chạm với thế giới Thần Ẩn, từ đấy mở ra giai đoạn thứ hai của nhiệm vụ, cũng tức là tìm ra gốc rễ của nhiệm vụ. Chẳng hạn như đảo Nhật Lạc, vốn dĩ nó không nên tồn tại, đây là hậu quả từ dục vọng hỗn loạn của nhân loại. Điểm này có lẽ trước đó Giang Dật Triều không nói cho mấy đứa, thế nên trong nhiệm vụ, nếu không phải mẹ đột nhiên tỉnh dậy do tiếp xúc với nước sông Minh, chắc khi đó hai đứa chỉ biết ôm nhau khóc lóc rồi chết chung một chỗ.”

Mạnh Lan: …

Giang Sách Lãng: Cũng không cần phải nói trắng ra như vậy ạ…

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Mạnh Lan lên tiếng: “Mẹ, có khi Cố Diệp cũng sẽ chết chung một chỗ với con…”

Mạnh Thu Nhiên nheo mắt cười cười: “Tuẫn táng à?”

“Không phải…”

Bà cũng không cười nữa, hỏi tiếp: “Vậy Giang Dật Triều, tại sao cậu lại không nói cho tụi nhỏ?”

Giang Dật Triều cũng suy sụp y hệt cháu trai: “Cố Diệp canh chừng em sát sao quá, vào không được.”

Mạnh Thu Nhiên tức giận nhìn ông ta, giọng bà trở nên lạnh băng: “Thật ra mẹ cũng chỉ mới trải qua sáu nhiệm vụ thôi, bấy giờ cách mấy năm mới có nhiệm vụ, nhưng để khống chế năng lượng nước sông Minh, Bạch Thanh Thủy đã mở rộng thế giới Thần Ẩn, có thể sẽ dẫn đến nhiều thay đổi khác. Nếu không đóng cổng U Minh lại, nước sông Minh sẽ tràn vào thế giới hiện thực, chúng ta đều biết hậu quả thế nào. Thật ra mục đích cuối cùng của chúng ta là phải tìm được Bạch Thanh Thủy, bước qua cánh cổng trong Song Môn Giáo và đóng cổng.”

“Nhưng trước đó, mấy đứa phải học được cách đóng cửa. Đấy cũng chính là việc trở thành Tân thần trong nhiệm vụ này, vứt bỏ Cựu thần.”

Mạnh Lan hoài nghi: “Con không hiểu, vứt bỏ ai?”

“Ắt hẳn con có thể kiểm soát nước sông Minh, hai bên cảm ứng lẫn nhau, bởi vì con đã thay thế vị trí của gia tộc Trường Đằng trên đảo Nhật Lạc, khiến lời nguyền đã ăn sâu vào gốc rễ biến mất, con là Tân thần. Mặt khác, con cũng tham gia vụ án làng Trường Thọ, mẹ đoán việc Tân thần ra đời sẽ liên quan đến Tam Sơn nương nương, nhưng lúc đó con quá yếu, không thể tiếp tục thăm dò.”

“Rồi nói về khách sạn Hạnh Phúc, manh mối từ mấy đứa quá ít, có lẽ Hoàng San San là Chủ thần của thế giới đó, nếu không vì con bé, Hoàng Đồng Đồng và bố mẹ con bé sẽ không chết, con bé là nguồn cơn. Sau khi diệt trừ nguồn cơn, nhiệm vụ này, hoặc phải nói thế giới này, ắt sẽ đóng lại, biến mất khỏi thế giới Thần Ẩn, hiểu chưa?”

Mạnh Lan lắc đầu.

Giang Sách Lãng gật đầu.

Mạnh Thu Nhiên xoa mặt Mạnh Lan: “Tương tự việc xóa bỏ lưu trữ trong trò chơi vậy, sau khi con hoàn thành nhiệm vụ ở một thế giới thì nó sẽ đóng cổng. Nói vắn tắt, cách kết thúc tất cả là phải đối mặt với Bạch Thanh Thủy, đóng lại cánh cổng cội nguồn, lúc hai đứa ở khách sạn đã gặp ông ta rồi.”

“Đúng vậy. Bọn con truy lùng theo dấu vết từ một người của Song Môn Giáo, kẻ tên Liên Hải Bình, rồi tìm được địa điểm tụ họp của Song Môn Giáo.”

Mạnh Thu Nhiên than một câu: “Xuân giang triều thủy liên hải bình, hải thượng minh nguyệt cộng triều sinh (*), mẹ nghi ngờ trình độ văn hóa của giáo sư mấy đứa không ổn lắm…”

(*) Câu đầu tiên trong bài thơ Xuân giang hoa nguyệt dạ - Trương Nhược Hư.

Giang Sách Lãng: Hôm nay anh bị thử thách quá nhiều lần rồi…

Bà nhìn Giang Dật Triều: “Việc rèn luyện năng lực độc lập tự chủ của con gái không phải thực hiểu theo kiểu này. Quả thực đối mặt với nguy hiểm mới có thể giải quyết được mọi chuyện, nhưng dưới tiền đề là phải tồn tại, còn cậu thì đẩy thẳng con bé về phía hố lửa? Cậu dám dẫn con bé đến trước mặt Bạch Thanh Thủy?”

Giọng điệu lạnh lẽo khiến người ta rét run.

Liên Hải Bình.

Giang Dật Triều.

Lý Triều.

Tất cả đều là một người.

Giang Dật Triều gian nan mím môi, vốn dĩ muốn giải thích không phải ông ta cố ý để lại sơ hở này, chỉ do công nghệ thông tin và kho dữ liệu bây giờ quá tân tiến, bọn họ có thể dùng thuật toán tính ra lộ trình của ông ta. Theo kế hoạch ban đầu, ông ta sẽ dẫn Mạnh Lan vào căn cứ bí mật của mình, sau đó thẳng thắn kể hết mọi chuyện.

Mạnh Thu Nhiên ôm lấy bờ vai của Mạnh Lan, bà nói: “Bạch Thanh Thủy nghiên cứu thế giới Thần Ẩn nhiều năm như vậy, đến lúc phải kết thúc rồi.”

Giang Sách Lãng chen vào hỏi: “Ngại quá, cho cháu hỏi là Bạch Thanh Thủy tăng năng lượng của thẻ ẩn bằng cách nào ạ? Cũng cướp lấy năng lượng thẻ ẩn thông qua việc giết người sao?”

“Vậy thấp kém quá.” Mạnh Thu Nhiên trả lời: “Ít nhất lúc tôi biết ông ta thì ông ta làm thế thật, nhưng sau này bị tôi chê.”

Cuối cùng cũng đến lượt Giang Dật Triều nói: “Bạch Thanh Thủy dùng cách đưa vật sống, cũng tức là đưa người tham gia nhiệm vụ vào thế giới Thần Ẩn, người chết ở thế giới Thần Ẩn càng nhiều, năng lượng của thế giới Thần Ẩn càng mạnh. Còn ông ta, mỗi lần ông trở thành [Tân thần] trong nhiệm vụ, năng lượng cũng sẽ tăng theo. Thế nên, những người bị bọn họ kéo vào nhiệm vụ và mất mạng trong đó cũng được gọi là [Dưỡng chất] hoặc [Tiếp tế].”

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

“Dã tâm không nhỏ nhỉ.” Mạnh Lan khinh thường chế giễu: “Nhưng con không hiểu tại sao mẹ lại yêu cầu con giải cứu thế giới Thần Ẩn. Huống chi, mẹ, chuyện gì mẹ cũng biết, ngay cả cách giải quyết mấy vấn đề này cũng biết, vậy vì sao ạ?”

“Vì sao mẹ vẫn chết?” Mạnh Thu Nhiên rút lại nhuệ khí vừa rồi: “Đúng không?”

“Vâng.”

“Đầu tiên, con phải hiểu được một chuyện. Bố ruột của con, không, có thể nói là người cho con một phần gen, chính là Bạch Thanh Thủy.”

Đôi mắt Mạnh Lan chớp chớp, cô chợt hỏi: “Bạch Thanh Thủy giàu lắm đúng không?”

Giang Dật Triều đáp: “Rất giàu.”

“Vậy có phải con có thể kế thừa tài sản của ông ta không? Con ngoài giá thú cũng được mà nhỉ? Lát nữa quay về con tra thử quy định pháp luật xem.” Mạnh Lan nghiêm túc.

Mạnh Thu Nhiên xấu hổ, bà rời đi nhiều năm như vậy, trên cơ bản Mạnh Lan chỉ chú ý tới chuyện tăng giá trị tài sản. Thuở cô còn nhỏ, bà hỏi con gái mình tại sao việc kiếm tiền lại quan trọng như vậy, Mạnh Lan trả lời con bé phải xây dựng một lăng mộ lớn nhất thế giới cho mình để nhiều thế hệ sau chiêm ngưỡng. Cả đời này bà cũng không quên được biểu cảm kinh ngạc của mình lúc ấy.

“Nếu con muốn lấy được tài sản thì phải gọi ông ta là bố, chịu không?”

“Không, nhưng của hời không chiếm thì phí.”

“Vậy để mẹ kể chuyện trước.”

Chuyện xảy ra vào hai mươi tám năm trước.

Mạnh Thu Nhiên vẫn còn là một cô sinh viên.

Như Mạnh Lan, bà tốt nghiệp Đại học Phương Bắc, khi ấy bà là mỹ nữ nức tiếng ở khoa Văn học. Cô gái Mạnh Thu Nhiên hoạt bát năng nổ, đã đọc hết toàn bộ sách cũ trong thư viện, rồi bỗng nhiên bị thu hút bởi câu chuyện đầu tiên trong “Điều tra siêu linh 75” - “Sắc trăng đỏ”.

[Nước ở sông Minh, sâu không thấy đáy. Trăng máu chiếu khắp sông, như thược dược tuôn trào, muôn hoa nở rộ. Sương trắng giăng đầy, dòng nước chảy cạn, sang bờ bên kia.]

[Năm mười lăm vào thời dân quốc, một sự kiện kỳ lạ đã xảy ra: Toàn bộ thành viên trong gia đình bà Lý mất tích. Theo lời hàng xóm xung quanh, mồng bảy tháng Bảy là sinh nhật của cậu con trai nhỏ nhà bọn họ. Bọn họ giết một con gà để chúc mừng, còn mời ba gia đình láng giềng và hai gia đình bạn bè đến. Thế nhưng, sau khi hàng xóm và bạn bè tới thì phát hiện trong nhà không một bóng người, chỉ còn con gà trống đã được xử lý. Chờ mãi, chờ mãi cũng không chờ được ai.]

[Cả gia đình bà Lý mất tích, mọi người kiếm khắp ngọn núi xung quanh cũng không tìm được tung tích bọn họ, cuối cùng đành kết luận họ đã bị sói tha mất. Nhưng trong nhà của bà Lý cũng không thấy dấu vết ẩu đả.]

[Bảy ngày sau, cậu con trai nhỏ của bà Lý xuất hiện trước cửa thôn, cả người dính đầy máu, miệng nói lung tung, cứ liên tục kêu trăng máu, trăng máu. Trên ngực cậu ta treo một thẻ gỗ, mép tấm thẻ đã bị răng gặm nát.]

[Người quản lý sắp xếp cho cậu ta tĩnh dưỡng trong nhà mình. Nhưng tới một đêm nọ, bọn họ phát hiện cậu con trai nhỏ này mộng du ra ngoài, chầm chậm tiến về phía núi. Bất kể gọi thế nào, cậu ta cũng không phản ứng, như thể đã mất trí rồi vậy. Hôm sau tỉnh lại, cậu ta đã quên hết mọi chuyện tối qua.]

[Mời bà đồng nhà bên cạnh sang, bà ấy bảo linh hồn của cậu con trai nhỏ không đầy đủ, cậu ta đã gặp phải chuyện kinh hãi. Sau khi chiêu hồn, tình hình dần dà được cải thiện, nhưng cậu ta vẫn không thể nhớ nổi chuyện xảy ra vào hôm mất tích. Năm năm sau, cậu con trai kết hôn sinh con, tiến vào trong rừng, không biết kết cục ra sao.]

[Vợ của cậu con trai báo người khác, chồng mình vẫn luôn bị bóng đè, sau đó từ từ trở nên điên cuồng, liên tục nói với cô bản thân thấy thứ nước màu đen, ánh trăng màu đỏ, còn cả dòng chữ kỳ lạ được viết trên trời. Cậu ta cũng báo cho vợ, nếu cô ấy cũng thấy được dòng nước đen thì có lẽ hai vợ chồng có thể đoàn tụ lần nữa.]

Bởi vì câu chuyện không rõ xuất xứ đầu tiên này.

Mạnh Thu Nhiên đã yêu thích cảnh tượng kỳ lạ đó.

Bà không tin vào ma quỷ, chỉ nghĩ đây là hiện tượng tự nhiên kỳ lạ quý giá, bèn quyết định kéo bạn học tới tìm vị trí thật sự của nơi đó dựa theo địa chỉ được miêu tả trong câu chuyện ở “Điều tra siêu linh 75”.