"Nửa tháng trước, nhóm chuyên gia khảo cổ tại Tuyên Địa phát hiện một mộ cổ, nghe nói từ những binh khí khai quật bên ngoài mộ cổ, có thể phán định ngôi mộ kia từ thời Cổ Nghiệp triều hơn 3000 năm trước."
"Nam nhân ngài kêu ta bảo vệ tên Phương Dịch, là đứa con lúc tuổi già của vị giáo sư, cũng bị sủng hư, nghe nói có cổ mộ xuất hiện, nằng nặc đòi đi theo cha hắn đi trộm mộ."
Rạng sáng 1 giờ rưỡi, cô gái mặc váy hồng phấn ôm đầu gối ngồi ở cạnh lề đường, nhìn dòng xe cộ thưa thớt, cầm di động gọi điện thoại cho Ngọc Tế.
Ngẫu nhiên có người đi ngang qua, lại đều phảng phất như không nhìn thấy cô.
Hơn 3000 năm trước Cổ Nghiệp quốc chỉ tồn tại trong vòng hơn một trăm năm ngắn ngủi, chỉ có ba vị quốc quân, lại có thành tựu huy hoàng, từng vẽ ra trong lịch sử một nét bút đậm.
Đặc biệt là đệ nhị quốc quân Hầu Nghiệp.
Hầu Nghiệp tại vị trong mười năm, biên cương Cổ Nghiệp quốc mở rộng vô cùng lớn, từng làm vạn bang thần phục.
Chỉ tiếc Cổ Nghiệp quốc phù dung sớm nở tối tàn, thời gian Hầu Nghiệp sống quá ngắn, không thể lưu lại quá nhiều sự vật cho hậu nhân chiêm ngưỡng tưởng niệm, điều này làm cho nhóm chuyên gia lịch sử đau lòng không thôi!
Chu chu miệng, cô gái tiếp tục nói: "Rốt cuộc hư hư thực thực phát hiện khu cổ mộ Cổ Nghiệp quốc, đám lão già kia hưng phấn đến quơ chân múa tay, Phương Dịch còn muốn lão giáo sư xin chính phủ cho phép phát sóng trực tiếp, cho mọi người không có khoảng cách chiêm ngưỡng Cổ Nghiệp quốc huy hoàng.
Chính phủ ba ba thế mà lại đồng ý."
"Bởi vì muốn phát sóng trực tiếp, tránh cho một ít vấn đề khoa học không thể giải thích xuất hiện, mấy ngày hôm trước có người đi dò đường, Phương Dịch chính là tại thời điểm đi theo lão giáo sư dò đường bị vấp ngã, đầu đập vào tảng đá, chết ngay tại chỗ.
Mà ba hồn bảy phách của Phương Dịch......!Bị cổ mộ hút!"
Nữ quỷ nhíu nhíu mày: "Tòa cổ mộ kia cho tôi cảm giác rất kỳ quái, âm trầm áp lực mà thô bạo, tôi không dám đến quá gần......"
"Rầm!!"
Nữ quỷ đang nói, liền thấy trên đường cái đối diện, một chiếc xe màu trắng bạc vốn dĩ đang chạy vững vàng đột nhiên mất khống chế, điên cuồng lao về phía ven đường, sau đó hung hăng đâm vào cây cột điện.
Trên đường trống vắng, tốc độ xe vốn dĩ nhanh, hơn nữa lúc sau còn tăng tốc, lực đâm tương đối lớn, đầu xe nháy mắt bị đâm nát nhừ.
Thị lực nữ quỷ cực tốt, từ rất xa thấy trên ghế điều khiển có một thanh niên đầu lõm xuống một khối, mặt mặt toàn là máu, giãy giụa được vài cái đã không còn động tĩnh.
Ngọc Tế cũng nghe được động tĩnh, nhíu mày: "Tai nạn xe cộ? Có người thương vong sao? Gọi 120."
Phía dưới xe có một đoàn sương mù màu đen dày đặc chậm rì rì phiêu đãng ra tới, sương mù kia như có sinh mệnh, nhìn trái nhìn phải một cái, sau đó nhào hướng ghế điều khiển.
Nữ quỷ vèo một cái đứng lên, chạy như gió hướng về phía đối diện, trước khi sương đen đến được ghế điều khiển, hung hăng chụp nó một cái.
"A!"
Trong sương đen truyền đến một tiếng thét chói tai, đã tan.
Nữ quỷ nhìn tình huống bên trong xe: "Ngọc Sư, là đoạt hồn chú, một nhà ba người, tử vong không phải ngẫu nhiên."
Ngọc Tế trầm mặc một lát: "Báo cáo Cục Giám Sát."
Tháng của quỷ khai mộ thấy máu, không phải dấu hiệu tốt.
Nhưng một ngôi mộ cổ ngàn năm khó thấy được đã ở trước mắt, mấy lão giáo sư này chờ không kịp một hai đòi hạ mộ, Bộ Khảo Cổ thật sự không có biện pháp, hướng quốc gia xin nhân viên đặc thù bảo vệ.
Bốn lão giáo sư bốn vị trí.
Móng vuốt nhỏ của Miêu Ương bay nhanh, phát huy ra thực lực của siêu cấp đại sư âm nhạc, vung trảo chiếm trước một vị trí.
Ngọc Tế trong buổi sáng đã tới được cửa cổ mộ.
Trước cửa mộ đứng bốn vị lão nhân 50-60 tuổi.
Phía sau lão nhân lại đứng ba thanh niên dáng người đĩnh bạt, ba người thống nhất đều mặc áo thun trắng có hình âm dương bát quái, cùng với quần dài màu xanh đen.
Đều là đệ tử của Huyền Tông.
Ba thanh niên liếc mắt nhìn Ngọc Tế một cái, liền xoay đầu đi.
Ngọc Tế không để bụng, thong thả ung dung đi qua, đứng ở phía sau một vị lão nhân.
Người đã đến đông đủ, thắp hương dập đầu bái bình an, chuẩn bị hạ mộ.
Nhân viên đi theo khiêng camera loại nhỏ, chuẩn bị làm phát sóng trực tiếp.
Lần khảo cổ này có chính phủ làm tuyên truyền, rất nhiều người đều biết, một ít người yêu thích lịch sử sáng sớm đã canh giữ ở trước máy tính, di động.
Vì thế ngay khi vừa phát sóng trực tiếp, đã có trên vạn người tiến vào, tặng tặng tặng lễ vật.
Dưới Chân Núi Khuynh Thành Không Người Nghiện: A, anh trai mặc áo sơ mi trắng kia trông thật quen mắt! Có phải là khách quý mời riêng của Linh tỷ hay không?
Nhan Khống Manh Manh: Đúng thật, so ngày hôm trước còn đẹp trai hơn.
Ai u, động tác khom lưng thật gợi cảm ~ anh trai xuất hiện ở chỗ này là làm bảo tiêu hay là người mới trong giới khảo cổ? Thật hiếu kỳ nha, đáng tiếc tiết mục của Linh tỷ bởi vì nội dung không phù hợp với khoa học giá trị quan nên bị cấm, bằng không còn có thể hỏi số điện thoại của anh trai một chút.
〔 thẹn thùng 〕
Trước khi hạ mộ, Ngọc Tế khom lưng nhặt một dúm đất, nắn vuốt ở đầu ngón tay, lại đưa mắt nhìn bốn phía.
Đất đen thuần âm, bốn núi giấu âm tránh dương, vị trí của huyệt mộ này là nơi tốt nhất để dưỡng thi.
Nơi dưỡng thi chính là nơi tụ tập âm khí có thể làm thi thể không phân hủy, qua ngày dài tháng rộng tức khắc biến thành cương thi.
Nếu tòa mộ ngàn năm này có thi, cương thi kia ít nhất đã trở thành du thi có thể nhảy lên tự nhiên, có thể hút tinh phách nhân loại.
Thực hung hãn.
Nhìn các lão giáo sư đầu tiên đánh dấu cửa mộ, sau đó hạ mộ, Ngọc Tế đuổi kịp theo đoàn người.
Chôn dưới lòng đất mấy ngàn năm, trong mộ u ám, không khí ẩm thấp thực nặng, mộ đạo âm u ẩm ướt.
(mộ đạo = đường xuống mộ)
Ngọc Tế cẩn thận cảm thụ, khí âm tà nhưng không nồng đậm, đè lại dự cảm xấu* tại đáy lòng, Ngọc Tế bất động thanh sắc tiếp tục quan sát.
*chỗ này cv là nữ quỷ, nhưng mình không biết đè lại nữ quỷ trong lòng là gì nên tự biên ra.
Bốn vị giáo sư mặc áo khoác dài, hai mắt tỏa sáng nhìn đến bích họa trên vách tường.
"Đệ nhị quốc quân Cổ Nghiệp quốc Hầu Nghiệp trời sinh kiêu dũng.
Tại vị mười năm, dẫn dắt cửu đại thuộc cấp nam chinh bắc chiến, mở rộng lãnh thổ quốc gia ta theo hướng Bắc đến Bắc Ách quốc, theo hướng Tây đến Tây Minh, chấn nhiếp các quốc gia trên thế giới, khiến vạn bang thần phục, có thể nói huy hoàng đến cực điểm."
"Bức bích hoạ này, chính là giảng thuật lại chuyện xưa Nghiệp đế nam chinh bắc chiến, cùng với vạn bang cúi đầu, người có thể điêu khắc bích hoạ vậy, bọn ta phỏng đoán, đây rất có thể là mộ địa của một trong cửu đại tướng quân Cổ Nghiệp quốc.
Thậm chí, có khả năng là mộ đệ nhị quốc quân Cổ Nghiệp quốc, Hầu Nghiệp!"
"Đáng tiếc, Nghiệp đế 27 tuổi đã mất sớm, bằng không......"
Lão giáo sư kích động đứng trước bích hoạ, giảng thuật Cổ Nghiệp quốc đã từng huy hoàng cỡ nào, cửu đại tướng quân anh dũng thiện chiến như thế nào.
"Liền tính cổ mộ này là của một trong cửu tướng, cũng sẽ là một phát hiện thần thánh mà vĩ đại của giới khảo cổ."
Bốn vị lão giáo sư yêu thích nhìn bích hoạ, ngươi một câu ta một câu nói chuyện thực hài hòa, ba vị đệ tử Huyền Học Giới khác ngẫu nhiên cũng tụ lại bên nhau nói chuyện vài câu.
Chỉ có Ngọc Tế, từ bắt đầu đến giờ đều đứng ở nơi không xa không gần, cảnh giác nhìn bốn phía.
Hầu Nghiệp?
Ngọc Tế cảm thấy cái tên này có chút quen tai.
Từ nơi nào nghe qua rồi nhỉ?
Ngọc Tế nghiêm túc suy nghĩ vài giây, không nhớ ra.
Ngọc Tế thật sự nghĩ không ra Hầu Nghiệp là ai, liền tiến lên vài bước muốn nhìn bích hoạ, nhìn xem có thể giúp hắn nhớ được hay không, nhưng mà trên bức bích hoạ đều là mấy đường cong quanh co khúc khuỷu......
Ngọc Tế xem không hiểu: "......"
"Phía trước có mộ thất."
Các lão giáo sư lôi kéo nhiếp ảnh gia, giảng giải xong cuộc đời của Nghiệp đế cùng cửu đại tướng quân, duỗi tay chỉ về phía bên trái.
Ngọc Tế theo phương hướng lão giáo thụ chỉ nhìn lại, nhìn thấy phía cuối mộ đạo, có một đại môn nguy nga.
Đại môn ước chừng cao 4 mét, được đúc từ đồng thau, trên cửa có khắc dã thú bộ dáng quái dị, thần sắc dữ tợn.
〔 oa! Trộm mộ phiên bản hiện thực, kích thích! 〕
〔 bốn vị lão giáo sư thật đáng yêu, ha ha ha! 〕
〔 bốn vị lão nhân đáng yêu lẩm nhẩm lầm nhầm, ba tiểu soái ca theo sau bọn họ một tấc không rời cũng lẩm nhẩm lầm nhầm với nhau, chỉ có anh trai kia là một người cô đơn, luôn cảm giác anh trai bị cô lập.
〔 khổ sở 〕〕
Lão giáo thụ tiến lên, cánh cửa đồng thau chậm rãi mở ra.
Một cỗ khí tức hung lệ bị phủ bụi đã lâu, mang theo âm khí huyết sát nồng đậm ập vào trước mặt.
Ngọc Tế vẻ mặt nghiêm lại, ba bước gộp thành hai bước cơ hồ trong chớp mắt đã đứng trước người bốn vị giáo sư, bảo hộ mọi người ở phía sau.
Ngọc Tế đột nhiên nhớ tới Hầu Nghiệp là ai.
Hầu Nghiệp!
Còn không phải là truyền thuyết của Huyền Học Giới, hơn 3000 năm trước tàn sát ngàn vạn sinh linh, bị Đạo Ngô chân nhân là đệ nhất nhân Huyền Học Giới lúc bấy giờ liều chết phong ấn dưới Cửu U Tháp, tên Quỷ Vương kia!?
Đồn đãi Quỷ Vương Hầu Nghiệp sát khí ngút trời, lệ khí như đao, nơi đi qua sinh linh tránh lui, vạn quỷ run rẩy, là đại sát khí!
Nếu đây là mộ địa Quỷ Vương......
Nếu thi thể Quỷ Vương biến thành cương thi......
Ngọc Tế theo bản năng đứng thẳng eo.
Đại hung a!
Cùng lúc đó, dưới Cửu U.
Nam nhân tuấn mỹ thân mặc huyền y, cúi đầu ngồi trên Hoàng Kim vương tọa, bỗng nhiên chậm rãi, ngẩng đầu, mở mắt ra.
Quỷ Vương thức tỉnh, sương mù màu đen nồng đậm như mực ngoài đại điện bắt đầu phiêu đãng.
Mấy ngàn năm qua, Cửu U Điện yên tĩnh đến không có một chút âm thanh, bắt đầu có tiếng gió gào thét.
Tại trung tâm tầng thứ nhất Cửu U Tháp, bóng người thân mặc khôi giáp màu đỏ, cúi đầu quỳ một gối xuống đất tựa hồ nhận thấy điều gì, bả vai bắt đầu run rẩy.
Ẩn ẩn như muốn ngẩng đầu lên.
Nhưng mà, lực áp bách trên người quá lớn, người nọ vẫn không thể ngẩng đầu, liền ngay khi người nọ lại chuẩn bị một lần nữa cúi đầu nhận mệnh thì, một tiếng thét dài từ phía dưới Cửu U truyền đến, lệ khí mười phần, sát khí ngập trời!
"Vương......"
Thanh âm lộ ra vui sướng từ trong miệng người quỳ gối xuống đất truyền ra, có vẻ khàn khàn.
Nhân Giới, Tuyên Địa.
Trong tiểu viện cây cối xanh um, hai lão nhân mặc trang phục luyện công rộng thùng thình, râu tóc hoa râm đang cùng nhau chơi cờ.
"Không được không được, ta không đi bước này nữa......"
"Hạ cờ rồi không được rút lại, không thể sửa không thể sửa!"
Hai người đang thổi râu trừng mắt tranh luận không thôi, một tiếng thét dài to rõ vang lên tận trời, mang theo áp lực thô bạo ngàn năm, mang theo hung ác khát máu ngủ say đã lâu!
"Quỷ Vương!!"
Hai lão nhân liếc nhau, từ trong ánh mắt của nhau thấy được kinh ngạc cùng sầu lo.
Yêu Giới, Yêu sơn.
Nam nhân dung mạo tuấn mỹ yêu dị dựa vào vương tọa phủ da lông hỏa hồng, bàn tay thon dài bưng một ly chất lỏng đỏ thắm, híp mắt nhìn nhóm nữ tử quyến rũ dưới tọa đang nhảy múa.
Đột nhiên, tiếng thét dài trùng thiên, lệ khí thấu trời!
"Quỷ Vương!"
Nam tử đột nhiên ngồi ngay ngắn, ánh mắt mang theo khiếp sợ.
Quỷ Giới, thập điện.
Mười vạn lệ quỷ cùng khóc!
Trong mười tám tầng địa ngục, hung quỷ vốn đang cúi đầu chịu khổ chịu hình đột nhiên ngẩng đầu, trợn mắt trừng to, đồng thời hướng về cửu thiên thét dài, ý đồ giãy giụa.
"Phong ấn Cửu U!"
Thập điện chi chủ Minh Chủ kinh sợ, Hoàng Tuyền trượng cao ba thước nắm ở trong tay, tay áo dài vung lên, lướt qua hung quỷ dữ tợn dưới mười tám tầng địa ngục, lướt qua Cửu U đen nhánh một mảnh, chớp mắt đã đến Cửu U Điện.
Kế tiếp sau Diêm La, lại có hai đạo thân ảnh lần lượt rơi xuống đất.
Thủ lĩnh Nhân Giới, Yêu Giới cũng đều tới rồi.
Trong Cửu U Điện ánh nến lay động.
Nam nhân huyền y ngồi trên Hoàng Kim vương tọa nghe được động tĩnh bên ngoài phong ấn, liền quay đầu nhìn sang, huyết sắc trong đôi mắt tựa hồ muốn tràn ra tới..