Sau Khi Pháo Hôi Ác Độc Trọng Sinh

Chương 280




Edit + beta: Iris

Chuyện liên quan đến danh dự và trong sạch của mình, điều đầu tiên Trình Bảo Đông làm khi nhìn thấy tin tức là lập tức liên hệ với đội ngũ của mình, nghĩ cách làm sáng tỏ "lời đồn".

"Nhanh chóng liên hệ với người tung tin, hỏi người đó muốn bao nhiêu mới bằng lòng sửa miệng." Trình Bảo Đông sứt đầu mẻ trán. Hận không thể đập điện thoại xuống đất, nhưng lại phải liên tục reset trang chủ web Phi Tấn và các trình duyệt lớn.

Bất kể nhân phẩm và tính cách khiến người ta chỉ trích thế nào, Trình Bảo Đông vẫn là đạo diễn phim thương mại số một trong nước, chất lượng phim do hắn làm đạo diễn đều rất tốt. Nhất là trong hai năm gần đây, liên tục cho ra ba bộ phim thương mại vượt mốc 500 triệu phòng vé, thu hoạch cả danh tiếng lẫn doanh thu phòng vé, cũng khiến Trình Bảo Đông trở thành nhân vật xứng đáng dẫn đầu giới giải trí Yên Kinh. Đây cũng là lý do quan trọng khiến Kinh Ảnh nghĩ ngay đến Trình Bảo Đông khi lên kế hoạch quay bộ phim điện ảnh lớn.

—— Không chỉ vì Trình Bảo Đông là một trong số ít đạo diễn phim thương mại có thể nắm vững những cảnh đấu súng và cháy nổ hoành tráng trong giới giải trí nội địa, mà nguyên nhân chủ yếu là Trình Bảo Đông tốt nghiệp Kinh Ảnh, là đại đạo diễn duy nhất có thể khống chế các loại đề tài.

Hầu hết quần chúng ăn dưa bên ngoài giới đều nghe nói đến "Kinh Ảnh ra diễn viên, Yến Ảnh ra minh tinh". Trên thực tế, còn có một câu cũng nổi danh không kém "Kinh Ảnh ra diễn viên, Yến Ảnh ra đạo diễn". Đương nhiên, nếu miễn cưỡng phải tính thì thật ra có thể thêm câu "Đạo diễn Yến Ảnh thích sử dụng diễn viên Kinh Ảnh".

Chỉ trong hai ba câu ít ỏi đã khái quát được hướng đào tạo của hai trường phim ảnh lớn, đồng thời cũng thể hiện nhuần nhuyễn tình trạng bồi dưỡng đạo diễn đáng xấu hổ của Kinh Ảnh. Từng có cư dân mạng đã vẽ biểu đồ trên mạng, liệt kê tỉ mỉ các tác phẩm và danh hiệu của các đạo diễn do Yến Ảnh và Kinh Ảnh đào tạo ra. Trên đó, bảng liệt kê bên Yến Ảnh vô cùng nhiều, hầu hết đều là đại đạo diễn mà quần chúng ăn dưa quen thuộc, còn bảng liệt kê bên Kinh Ảnh chỉ có hai ba chú mèo nhỏ, đạo diễn nổi tiếng nhất ngoại trừ Trình Bảo Đông, vị còn lại là diễn viên lấn sân sang đạo diễn. Các vị đạo diễn khác lại là xuất thân từ quay phim phóng sự. Đó là thể loại mà ngay cả khi giành được giải thưởng trong ngành, khán giả cũng chưa từng xem, thậm chí là chưa từng nghe nói đến.

Dưới tình huống như vậy, Trình Bảo Đông — người duy nhất đạt được thành tích cao lại rất quý giá. Đây cũng là lý do quan trọng khiến Kinh Ảnh dù biết rõ Trình Bảo Đông và Đào Mộ không hợp nhau, nhưng vẫn kiên quyết muốn hai người hợp tác.

Nhưng nhà trường Kinh Ảnh không ngờ rằng, còn chưa bắt đầu hợp tác, chỉ mới bắt đầu thảo luận trước khi tiến hành quay phim, lại có thể gây ầm ĩ lớn như vậy.

Tốt nghiệp Kinh Ảnh, theo lời hình dung của fans là đại đạo diễn "duy nhất xông ra giới", nhân vật dẫn đầu giới đạo diễn trong giới Yên Kinh, là sinh viên thành thạo nhất khoa đạo diễn Kinh Ảnh, sắp được nhà trường giao nhiệm vụ làm đạo diễn quay bộ điện ảnh lớn đầu tiên của Kinh Ảnh, nhận được rất nhiều danh hiệu, nhưng ngay thời khắc quan trọng lại bị tung tin hợp tác với đoàn phim lừa tiền nhà đầu tư. Nếu tin tức này được chứng thực, không chỉ riêng bản thân Trình Bảo Đông, mà ngay cả thể diện của Kinh Ảnh cũng mất theo.

Trình Bảo Đông có gia thế làm chỗ dựa, tính cách vốn dĩ có chút kiêu căng ngạo mạn, mấy năm nay thành công vang dội càng làm tăng thêm sự kiêu ngạo của Trình Bảo Đông. Tự hào thành công là thế, nhưng quả thật cũng đắc tội không ít người vì tính tình tính cách của mình. Trước đây Trình Bảo Đông là tâm điểm của sự chú ý, bây giờ lại tuôn ra scandal lớn như vậy, trong giới giải trí không bao giờ thiếu "Quần chúng Triều Dương" bỏ đá xuống giếng.

*"Quần chúng Triều Dương" là "tổ chức tình báo" dân chúng do chính quyền Bắc Kinh dựng lên, được biết đến rộng rãi vì tố giác nhiều nhân vật nổi tiếng và giới nghệ sĩ nghiện hút, khi họ phát hiện đối tượng khả nghi sẽ cung cấp manh mối cho cảnh sát.

Vì vậy, trong mấy ngày tiếp theo, không biết có bao nhiêu người đã đồng thời ra tay, nào là mua người điều hướng dư luận, mua phóng viên truyền thông, góp một viên gạch vào sự nghiệp hóng chuyện của Trình Bảo Đông. Còn chứng cứ xác thực Trình Bảo Đông và đoàn phim lừa nhà đầu tư cũng ngày càng nhiều.

Đội ngũ quan hệ công chúng của Trình Bảo Đông thật sự cảm nhận được sự căng thẳng của việc "tập trung cái này thì mất cái kia"*. Cũng không biết sếp nhà mình rốt cuộc đắc tội bao nhiêu người mà lại rơi vào kết cục tường ngã mọi người đẩy.

*Nguyên văn là "nhấn bầu để nổi muỗng (按住葫芦浮起瓢)", phép ẩn dụ rằng nếu quan tâm đến một đầu của sự việc thì sẽ không quan tâm đến đầu kia. Mô tả rằng khi gặp sự cố, sự việc không thể được giải quyết thỏa đáng do không có sự chuẩn bị trước đầy đủ.

"Là Đào Mộ! Chắc chắn là tên khốn đó làm!"

"Rầm" một tiếng, điện thoại quả táo mới nhất bị người chủ ném mạnh xuống đất, Trình Bảo Đông nghiến răng nghiến lợi: "Nếu không phải cậu ta xen vào gây chuyện, chuyện sẽ ầm ĩ lớn đến mức này sao?"

Lời này cũng không sai. Ngay khi xảy ra chuyện, đội ngũ của Trình Bảo Đông đã bắt đầu liên hệ với người tung tin và các nhà truyền thông lớn. Hy vọng có thể áp tin tức xuống trong thời gian ngắn nhất. Nhưng lại đụng phải bức tường ở chỗ người tung tin —— đối phương chặn hắn. Cuối cùng khi liên hệ với truyền thông, những người khác cũng nể mặt Trình Bảo Đông nên đồng ý. Chỉ có web Phi Tấn và Phi Tấn Giải Trí là mặc kệ lời chào của đội ngũ Trình Bảo Đông. Không chỉ không hỗ trợ áp tin tức, thậm chí còn cố ý đưa những tin tức đó lên bảng xếp hạng hot search.

Phải biết rằng, với sự phát triển lớn mạnh không ngừng của web Phi Tấn, sức ảnh hưởng của Phi Tấn Giải Trí đối với dư luận đã dần vượt qua những phương tiện truyền thông có tên tuổi lâu đời. Có web Phi Tấn và Phi Tấn Giải Trí đổ dầu vào lửa, cho dù đội ngũ của Trình Bảo Đông đã dốc hết sức dập tắt scandal kia, nhưng vẫn không thể áp nó xuống được, ngược lại càng gây náo động lớn hơn. Thậm chí còn thu hút sự chú ý của các nhà đầu tư và các bộ phận có liên quan.

"Ngay cả khi biết rõ là Đào Mộ làm, chúng ta bây giờ cũng không có cách tranh cãi. Chuỗi chứng cứ của đối phương quá chi tiết ——" Người đại diện của Trình Bảo Đông vừa nói được mấy câu, điện thoại đã vang lên không ngừng. Tất cả các cuộc gọi đều là từ nhà đầu tư hợp tác với Trình Bảo Đông gọi đến. Không cần nhận cũng biết, chắc chắn đối phương gọi đến để truy cứu chuyện này.

Người đại diện của Trình Bảo Đông không dám nhận, cũng không dám cúp. Trong lúc sứt đầu mẻ trán, còn phải khuyên Trình Bảo Đông đừng cáu kỉnh vào thời điểm quan trọng này, lúc nên cúi đầu thì cúi đầu, tốt nhất đừng khiến tình hình trở nên xấu hơn.

"Cách duy nhất hiện giờ là chúng ta cúi đầu trước. Tìm Kinh Ảnh làm người trung gian, giúp chúng ta nói chuyện với Đào Mộ. Dù sao cậu cũng là đại đạo diễn do Kinh Ảnh tạo ra, cũng là gương mặt đại diện của khoa đạo diễn Kinh Ảnh. Cậu xảy ra chuyện, Kinh Ảnh cũng chẳng có chỗ tốt gì, tôi tin bọn họ cũng không muốn cậu thật sự xảy ra chuyện ——"

"Ý anh là muốn tôi nói năng khép nép với thằng nhãi kia?" Không đợi người đại diện nói xong, Trình Bảo Đông đã tức muốn hộc máu, nhướng mày: "Không có khả năng! Đời này Trình Bảo Đông tôi chướng mắt nhất là loại người tàn nhẫn độc ác chỉ biết đến lợi ích. Huống chi lần này là cậu ta trêu chọc tôi trước, dựa vào đâu bắt tôi cúi đầu?"

Trình Bảo Đông tức giận. Người cũng đã mấy chục tuổi, lại còn có thể ngây thơ đến mức này. Người đại diện của Trình Bảo Đông không khỏi âm thầm lắc đầu, người nào mà quen được việc này chứ!

Trình Bảo Đông không chú ý tới người đại diện thầm khinh bỉ, còn đang truy hỏi: "Anh có tra ra được ngoại trừ web Phi Tấn và Phi Tấn Giải Trí của Đào Mộ thì các dư luận viên kia là ai thuê không?"

Lại dám bỏ đá xuống giếng vào thời điểm này. Trình Bảo Đông thề, đợi hắn qua được đợt này, hắn nhất định sẽ tính sổ từng người một. Sau này những người đó đừng mơ được đóng phim điện ảnh của hắn.

"Còn có những người chịu nói chuyện giúp tôi lúc này, đều nhớ kỹ từng người cho tôi." Trình Bảo Đông hừ một tiếng: "Trình Bảo Đông tôi ân oán rõ ràng, người muốn tôi chết, tôi sẽ không bỏ qua, người đứng về phía tôi, tôi sẽ không để bọn họ đứng ra một cách vô ích."

"Bây giờ vẫn còn sớm để nói chuyện đó." Người đại diện của Trình Bảo Đông thật sự không nhịn được, nói: "Nếu không thể lập tức giải quyết chuyện lần này, chỉ sợ chúng ta sẽ gặp rắc rối!"

Phải biết rằng lần này không phải là scandal bình thường. Liên quan đến lợi ích tiền tài, cho dù bọn họ có thể ổn định truyền thông và dư luận, thì những nhà đầu tư mà bọn họ từng hợp tác vẫn sẽ truy cứu.

Được người đại diện nhắc nhở, Trình Bảo Đông cũng nghiêm túc hơn. Nhưng so với người đại diện như lâm đại địch, Trình Bảo Đông hiển nhiên không để ý chút nào: "Những chuyện tôi làm kỳ thật cũng coi như là một trong số những quy tắc ngầm trong giới, trong lòng mọi người hiểu rõ nhưng không nói ra. Suy cho cùng, đóng phim vất vả như vậy, tôi chỉ muốn kiếm chút phí vất vả cho mọi người thôi, cũng không có làm gì quá phận. Chẳng phải những nhà đầu tư đó kiếm được càng nhiều hơn sao."

"Nếu thật sự để ý, vậy sau này đừng hợp tác với tôi!"

Trên đời này nào có đạo lý muốn con ngựa chạy lại không muốn cho ngựa ăn cỏ. Vả lại, ngựa không thể béo nếu không có thức ăn bổ sung*, so với những đạo diễn Hương Thành chuyên đến nội địa kiếm tiền, có ngân sách 6000 tệ cho một chiếc mũ rơm**, Trình Bảo Đông cảm thấy mình coi như đã là thánh nhân. Ít nhất không có lòng dạ hiểm độc, vô sỉ như vậy!

*Ngựa không thể béo nếu không có thức ăn bổ sung (马无夜草不肥): có câu đồng nghĩa dễ hiểu hơn là "Không ai giàu mà không gặp may mắn".

**Mũ rơm: này mình cũng không biết là 6000 tệ 1 người hay 6000 tệ 1 đoàn phim nữa.

"Cho dù là quy tắc ngầm trong ngành thì cũng không thể nói ra một cách quang minh chính đại." Người đại diện của Trình Bảo Đông chỉ cảm thấy đau đầu.

Trình Bảo Đông cũng cau mày giục người đại diện: "Cho nên mới muốn anh nghĩ cách liên hệ với người tung tin, kêu tên đó sửa miệng."

Trình Bảo Đông đã nổi tiếng nhiều năm, rất yêu quý thanh danh. Cho dù trong lòng thật sự không coi trọng chuyện này, nhưng cũng không muốn bị những cư dân mạng đó chỉ vào mũi rồi mắng. Huống chi đây còn là âm mưu của Đào Mộ. Trình Bảo Đông không muốn bị loại người như Đào Mộ chế giễu.

"Anh cũng đừng lo lắng quá." Nói đến đây, Trình Bảo Đông hơi dừng lại: "Cùng lắm thì tôi về nhà một chuyến, nói chuyện với lão gia tử nhà tôi, kêu ông ấy nghĩ cách ổn định chuyện này."

Người đại diện biết gia thế bối cảnh của Trình Bảo Đông, đôi mày nhíu chặt hơi thả lỏng, vẫn nói thêm: "Tuy là nói vậy, nhưng tôi cảm thấy cậu vẫn nên trao đổi với Đào Mộ một chút. Mọi người ngồi xuống trò chuyện với nhau, có hiểu lầm gì thì giải quyết, dù sao sau này còn hợp tác với nhau."

Người đại diện nhìn dáng vẻ không ngờ tới của Trình Bảo Đông, lại nói: "Cậu cũng đừng quên, sau lưng Đào Mộ còn có Tư Bản Khiếu Hằng và Lệ gia!"

Trong lòng Trình Bảo Đông cứng lại, cuối cùng cũng nghe lọt tai lời của người đại diện. Hắn có thể chướng mắt một cô nhi bò ra từ diễn viên quần chúng ở trấn H, nhưng lại không thể nhiều lần xúc phạm cháu dâu của Lệ gia. Nói thế nào thì với thế lực của Lệ gia, dù là Trình gia cũng không thể nào chĩa mũi nhọn vào.

Thấy Trình Bảo Đông tuy không tình nguyện, nhưng vẫn im lặng không nói gì, rõ ràng là cam chịu, trong lòng người đại diện thả lỏng, nói: "Vậy tôi gọi điện cho hiệu trưởng Lưu trước, kêu ông ấy ra mặt cứu vãn tình hình."

Hiệu trưởng Lưu là hiệu trưởng Kinh Ảnh, cũng là người đứng đầu bộ điện ảnh lớn lần này. Đào Mộ còn là sinh viên Kinh Ảnh, để ông ấy ra mặt là thích hợp nhất.

Trình Bảo Đông hơi do dự một chút, nói: "Gọi cho Quách Nhã Ngưng luôn, để cô ấy cũng ra mặt tiếp khách."

Cho dù Trình Bảo Đông kiêu căng ngạo mạn, nhưng từ nhỏ lớn lên trong một gia đình giàu có, điều nên hiểu thì hắn vẫn hiểu, chẳng qua trước giờ không muốn dùng trên người Đào Mộ mà thôi. Bây giờ được người đại diện đánh thức, Trình Bảo Đông e ngại thế lực của Lệ gia nên cố ý cúi đầu, vậy nên muốn hòa hoãn tình hình. Hắn biết quan hệ cá nhân giữa Đào Mộ và Quách Nhã Ngưng rất tốt. Quách Nhã Ngưng lại do một tay hắn nâng đỡ thành "cô gái phương Đông". Do đó, mời Quách Nhã Ngưng ra mặt cũng là hy vọng Đào Mộ nể mặt Quách Nhã Ngưng, có thể thả hắn một con ngựa.

Người đại diện liếc nhìn Trình Bảo Đông, Trình Bảo Đông tức giận nói: "Nhìn tôi làm gì? Nếu đã phải ăn nói khép nép, thì chỉ cần hoàn thành công việc thôi, ai cũng phải xấu hổ, tôi cần gì phải để ý đến mặt mũi nữa?"

°°°°°°°°°°

Lời editor: Ngày cuối tháng với đầu tháng/đầu tuần hơi bận, giờ mới dịch xong.