Sau Khi Pháo Hôi Ác Độc Trọng Sinh

Chương 243




Edit + beta: Iris

Thẩm Thần yên lặng nhìn Đào Mộ rồi nói: “Đào tổng đừng hiểu lầm. Tôi không có ý nghi ngờ Đào tổng và Trác Nghiêm liên thủ với nhau nhằm vào tập đoàn Thẩm thị. Chỉ là tôi cảm thấy Trác Nghiêm tâm cơ quá sâu, có tính mục đích rất mạnh, hơn nữa còn bụng dạ khó lường. Bây giờ hắn giấu giếm thân phận tiến vào tập đoàn Thẩm thị, lại lén Đào tổng và chúng tôi làm ra hành động khiến người khác sinh ra hiểu lầm như vậy, rất có thể là muốn châm ngòi từ giữa, ly gián tình cảm của chúng ta.”

Suy cho cùng, Thẩm Thần vẫn nghi ngờ Trác Nghiêm giấu giếm thân phận, giấu giếm thực lực để tiếp cận Thẩm là có mưu đồ gây rối. Về phần vì sao Trác Nghiêm lại giúp Đào Mộ tìm ra manh mối thân thế, Thẩm Thần đoán, nếu Trác nghiêm thật sự muốn trả thù Thẩm gia, chắc chắn cũng không muốn Thẩm gia tìm được vốn viện trợ bên ngoài như Đào Mộ. Còn về vì sao Trác Nghiêm lại phát hiện ra mẹ đẻ của Thẩm Dục trước Thẩm Nghiên, hơn nữa còn biết được chân tướng năm đó mẹ đẻ của Thẩm Dục vứt bỏ nhị công tử Thẩm gia ở phòng cho thuê, thật ra chuyện này cũng rất dễ hiểu.

Trác Nghiêm là bạn trai của Thẩm Nghiên, được Thẩm Nghiên nhờ tìm kiếm mẹ đẻ của Thẩm Dục, dĩ nhiên có thể điều động tài nguyên trên tay Thẩm Nghiên. Một người thông minh, lại có năng lực làm việc, có thể phát hiện một ít dấu vết để lại trước cũng rất bình thường. Mà một khi xác định được thân phận mẹ đẻ của Thẩm Dục, thì việc điều tra quá khứ mẹ đẻ của Thẩm Dục chỉ là một chuyện rất nhẹ nhàng đối với những nhà như bọn họ.

Trác Nghiêm có thể làm được những chuyện này cũng không có gì kỳ lạ. Chẳng qua là Trác Nghiêm coi thường Thẩm Nghiên, nên khi xử lý cái đuôi cũng không được hoàn hảo. Càng không ngờ tới Thẩm Thần — người luôn thờ ơ với phụ nữ Thẩm gia, áp dụng thái độ nuôi thả đối với Thẩm Nghiên, lại sắp xếp tai mắt bên cạnh Thẩm Nghiên. Vì vậy, những hành động không mấy thông minh của Trác Nghiêm đều lộ ra trước mắt Thẩm Thần. Chẳng qua Thẩm Thần cũng rất tò mò, Trác Nghiêm hao tốn tâm cơ tiến vào tập đoàn Thẩm thị, cuối cùng là muốn làm gì, nên vẫn án binh bất động. Còn lấy cớ Trác Nghiêm có năng lực ưu tú, trực tiếp điều người đến đảm nhận chức giám đốc bộ phận thị trường của tập đoàn Thẩm thị. Một mặt là muốn mượn dùng năng lực của Trác Nghiêm để tạo ra công trạng cho tập đoàn Thẩm thị, mặt khác là muốn đặt người dưới mí mắt để quan sát chặt chẽ.

Thẩm Thần cho rằng, mặc kệ cuối cùng Trác Nghiêm muốn làm gì, vì để nhận được sự tin tưởng và sự coi trọng của hắn, Trác Nghiêm cần phải tạo ra một ít thành tích để trên dưới tập đoàn công nhận. Không thể không thừa nhận, Trác Nghiêm vẫn rất có năng lực. Vì vậy, tận dụng tối đa một người cũng là chức trách của một giám đốc điều hành tập đoàn Thẩm thị như Thẩm Thần.

Tuy nhiên, với tâm cơ lòng dạ của Thẩm Thần, cộng thêm các loại sơ hở mà Trác Nghiêm đã bại lộ trước mắt, Thẩm Thần đã định sẵn không làm được câu “dùng người thì không được nghi ngờ người”.

Về phần vì sao Thẩm Thần lại nhắc đến Trác Nghiêm với Đào Mộ, một mặt là muốn nhắc nhở Đào Mộ không thể tin người tên Trác Nghiêm này, nếu Đào Mộ thật sự muốn nước sông không phạm nước giếng với Thẩm gia thì tốt nhất đừng làm ra chuyện khiến người khác hiểu lầm, tránh cho phần tình cảm vốn đã cạn lại cạn thêm. Mặt khác cũng là muốn thử Đào Mộ, dù sao Trác Nghiêm cũng sử dụng thị trường tài chính quốc tế để làm giàu, quỹ đạo đầu tư trùng lặp rất nhiều với quỹ đạo của Tư Bản Khiếu Hằng. Khó tránh khỏi khiến Thẩm Thần nghi ngờ Đào Mộ đã liên thủ với Trác Nghiêm, mục đích chính là mưu đoạt tập đoàn Thẩm thị.

Đào Mộ tự nghĩ mình không có tình cảm gì đáng nói với người nhà họ Thẩm. Nhưng những lời của Thẩm Thần vẫn khiến cậu để trong lòng. Khác với suy đoán của Thẩm Thần, Đào Mộ lo lắng Trác Nghiêm cũng trùng sinh đến. Đào Mộ vẫn chưa quên kiếp trước cậu đã chỉnh Trác Nghiêm táng gia bại sản, bị bắt vào tù, còn biến thành thái giám như thế nào. Nếu Trác Nghiêm thực sự trùng sinh giống cậu, hắn chắc chắn sẽ tìm mọi cách trả thù cậu.

Còn về việc kiếp trước Trác Nghiêm có biết thân thế của cậu hay không, có phải lúc cố ý tiếp cận cậu là vì muốn thông qua cậu để tiếp cận với Thẩm gia rồi tiến hành trả thù gì đó hay không, thậm chí đến suy nghĩ Đào Mộ còn không thèm nghĩ. Nếu nói về bản chất, thật ra Đào Mộ rất giống với người nhà họ Thẩm, đều là những kẻ máu lạnh. Chỉ quan tâm đến người và sự việc mà mình để ý. Ngoài những thứ đó ra, dù người ngoài có làm gì, cũng rất khó tác động đến cảm xúc của cậu.

Đào Mộ tự nhận những khúc mắc kiếp trước giữa cậu và Trác Nghiêm đã kết thúc. Vì vậy, Đào Mộ không quan tâm Trác Nghiêm là thật tình hay giả ý. Năm đó Trác Nghiêm thực sự thích cậu hay chỉ là gặp dịp thì chơi cũng như nhau, chuyện cho đến bây giờ, cảm xúc của Đào Mộ đối với Trác Nghiêm chỉ có đề phòng. Cậu và Trác Nghiêm sống với nhau 7 năm, dĩ nhiên biết lòng trả thù của Trác Nghiêm rất mạnh. Bị một con rắn độc nấp trong tối theo dõi mọi lúc mọi nơi, Đào Mộ bất giác sởn tóc gáy. Chuyện đầu tiên sau khi trở lại khách sạn là bàn bạc cùng cha Diệu, cha Tiểu Tề và Lệ Khiếu Hằng xem nên điều tra và đề phòng Trác Nghiêm như thế nào.

Để tránh cho người nhà lo lắng, Đào Mộ cũng không có nhắc tới chuyện cậu nghi ngờ là Trác Nghiêm trùng sinh. Chỉ lặp lại những lời Thẩm Thần nói, sau đó nói: “Trác Nghiêm giấu giếm thân phận tiếp cận Thẩm gia, chắc chắn là muốn trả thù. Em vốn không muốn để ý đến oán cũ giữa anh ta và Thẩm gia. Nhưng bây giờ, Trác Nghiêm lại làm ra những chuyện khó hiểu đó, em lo anh ta sẽ đặt mục tiêu lên người em. Để phòng tình huống bất ngờ, vẫn nên theo dõi thì tốt hơn.”

Dựa theo những manh mối mà Thẩm Thần cung cấp, Đào Mộ còn muốn điều tra hoạt động cụ thể của Trác Nghiêm trên thị trường tài chính quốc tế. Đào Mộ muốn nhờ việc này để phán đoán xem Trác Nghiêm có trùng sinh hay không, nhưng cậu không thể nói như vậy trước mặt người nhà. Cũng may Lệ Khiếu Hằng rất hiểu lòng người, không dò hỏi ý tứ đến cùng, đồng ý một cách gọn gàng dứt khoát.

Với lực ảnh hưởng của Tư Bản Khiếu Hằng trên thị trường tài chính quốc tế, nếu muốn điều tra xu hướng hoạt động của một nhà đầu tư nhỏ lẻ trong nước trên thị trường quốc tế, quả thực là dễ như trở bàn tay. Gần như chưa đầy một ngày, tất cả hoạt động của Trác Nghiêm trên thị trường tài chính quốc tế đều bị tra xét kỹ lưỡng. Sau đó Đào Mộ ngạc nhiên phát hiện, sở dĩ Trác Nghiêm có thể toàn thắng thu hoạch lớn trên thị trường tài chính quốc tế, lại là vì hắn hoạt động theo hướng đi tài chính của Tư Bản Khiếu Hằng ——

Giống như cuộc khủng hoảng tài chính ở Châu Á năm 1997, kể từ cuộc khủng hoảng kinh tế càn quét toàn cầu năm 2008, Tư Bản Khiếu Hằng đã xuất thế ngang trời, lấy tư thế bán khống mạnh mẽ trên thị trường kỳ hóa quốc tế và thị trường tài chính quốc tế, rất nhiều cơ quan tài chính và ngân hàng đầu tư quốc tế cũng theo sau Tư Bản Khiếu Hằng, ráo riết bán khống trên toàn thế giới. Một số nhà đầu tư nhỏ lẻ và đầu cơ nhìn thấy lợi nhuận, cũng đổ xô theo các nhà đầu tư lớn. Để tạo ra một thị trường tiêu cực tốt hơn, các nhà bán khống lớn quốc tế do Tư Bản Khiếu Hằng đứng đầu không phản đối hành vi này. Thậm chí còn cố ý cổ vũ khác nhà đầu tư nhỏ lẻ làm theo.

Trác Nghiêm chính là một trong số đó. Chẳng qua khác với nhóm nhà đầu tư nhỏ lẻ tín ngưỡng quyền uy của Wall Street, Trác Nghiêm chỉ theo dõi Tư Bản Khiếu Hằng. Mỗi khi Tư Bản Khiếu Hằng mua nhập cổ phiếu nào đó hoặc sau khi kỳ hóa, hắn cũng sẽ mua nhập theo; và sau khi Tư Bản Khiếu Hằng bán ra, hắn cũng bán theo ngay. Bởi vì Tư Bản Khiếu Hằng có người trùng sinh là Đào Mộ cho ra số liệu chính xác, mỗi lần đều có thể nhận được lợi ích lớn nhất. Trác Nghiêm làm y hệt theo, tuy không nhận được lợi ích lớn nhất, nhưng cũng có thể kiếm một số tiền lớn. Trong thời gian một năm, đã kiếm được gần 3000 vạn đô la M.

Lệ Khiếu Hằng còn điều tra được, lần đầu tiên Trác Nghiêm tiến hành đầu tư theo đuôi Tư Bản Khiếu Hằng là vào cuối tháng 12 năm 2008. Đúng ngay lúc Tư Bản Khiếu Hằng bán khống dầu thô quốc tế, hơn nữa còn lấp đầy vị thế của mình ở điểm thấp nhất. Vào thời điểm đó, các hành động chính xác của Tư Bản Khiếu Hằng đã khiến toàn thế giới chấn động, Lệ Khiếu Hằng trước giờ luôn điệu thấp thậm chí còn nhận phỏng vấn của 《 Thời báo Wall Street 》. Một người Hoa Hạ có thể đạt được thành tựu như vậy ở Wall Street, hơn nữa người Hoa Hạ này còn là công tử Lệ gia. Khi đó, các chuyên mục tài chính xã hội trong nước cũng đưa tin về vụ việc này. Một số phương tiện truyền thông thậm chí còn trích dẫn những từ như “Anh hùng dân tộc”, “mang lại vinh quang cho nước nhà” khi đưa tin. Lúc đó, Tư Bản Khiếu Hằng cũng nhận được lời mời mở tài khoản từ nhiều công ty trong nước và các doanh nhân giàu có. Ngay cả các tổ chức tài chính và ngân hàng đầu tư khác cũng đã bắt chước hoạt động đầu tư của Tư Bản Khiếu Hằng.

Vì vậy, nếu đánh giá hoạt động đầu tư của Trác Nghiêm từ khía cạnh này thì không có gì quá khác thường. Chỉ có thể nói là một người rất thông minh và nhạy bén. Điều đáng nói là, tiền vốn trong hoạt động đầu tư của Trác Nghiêm trên thị trường tài chính quốc tế lại là tiền hắn tự tiện tham ô của các khách hàng của tổ chức tài chính nơi hắn đang làm việc vào thời điểm đó, nếu thật sự truy cứu, hắn không thoát khỏi tội danh tham ô công khoản.

Lệ Khiếu Hằng không mấy tin tưởng vào tin tức mà Thẩm Thần đưa ra, anh còn cho người điều tra mọi hoạt động của Trác Nghiêm trước và sau khi tiến vào tập đoàn Thẩm thị. Trong đó bao gồm cả việc Trác Nghiêm đã tìm được mẹ đẻ của Thẩm Dục trước, nhưng lại cố ý giấu giếm. Và nội dung cuộc trò chuyện giữa hắn và mẹ đẻ của Thẩm Dục sau khi Thẩm Nghiên phát hiện ra mẹ đẻ của Thẩm Dục.

“… Bảo sao khi mẹ đẻ của Thẩm Dục nhận phỏng vấn, luôn giấu kín chuyện phòng cho thuê. Hóa ra khi Trác Nghiêm nói chuyện với mẹ đẻ của Thẩm Dục đã cố ý nhắc tới tội vứt bỏ, và cả chuyện người nhà họ Thẩm nhất định sẽ trả thù mẹ đẻ của Thẩm Dục.” Trợ lý Khương báo cáo lại kết quả điều tra cho hai vị Boss, không khỏi cảm thán.

Đương nhiên, khi nói chuyện, Trác Nghiêm không có mở miệng uy hiếp một cách gọn gàng dứt khoát, mà là nó bóng nói gió để mẹ đẻ của Thẩm Dục tự mình trải nghiệm, nếu người nhà họ Thẩm biết được, sau khi bà ôm Thẩm nhị công tử đi, không dốc lòng nuôi nấng, ngược lại còn vứt bỏ đứa bé chưa đầy 2 tháng trong phòng cho thuê, không quan tâm đến, dẫn đến cái chết thương tâm của đứa bé.

Chuyện đã xảy ra vào 19 năm trước, cho dù có hối hận cũng không kịp. Huống chi mẹ đẻ của Thẩm Dục vốn không muốn đứng ra nhắc lại chuyện năm đó, đều do Thẩm Nghiên ép bà đứng ra. Hành động có thể nói là bá đạo ngang ngược như vậy, nếu người nhà họ Thẩm biết Thẩm nhị công tử chết như thế nào, mẹ đẻ của Thẩm Dục cảm thấy mình chắc chắn không còn đường sống. Quan trọng nhất là, Thẩm Dục luôn sống ở Thẩm gia cũng sẽ bị giận chó đánh mèo.

Trong cơn hoảng loạn, mẹ đẻ của Thẩm Dục đã vô thức lựa chọn nói dối, nhưng không ngờ bà lại xui như vậy, lại bị cư dân mạng nhận ra.

Dựa theo những tư liệu điều tra được này, Trác Nghiêm dường như không phải trùng sinh. Đào Mộ hơi nhíu mày, lật qua lật lại tất cả tư liệu điều tra. Trong lúc nhất thời, khó có thể kết luận tình huống của Trác Nghiêm là thế nào.

Một là Trác Nghiêm không phải trùng sinh, hai là Trác Nghiêm che giấu quá kỹ.

Nhưng vấn đề xuất hiện ở ngay chỗ này, năm đó khi Đào Mộ trùng sinh cũng không nghĩ tới trên đời này còn có một người trùng sinh thứ hai. Nếu Trác Nghiêm thật sự trùng sinh, vậy vì sao sau khi hắn trùng sinh lại hao tốn tâm cơ che giấu bản thân như vậy?

Nghĩ vậy, Đào Mộ càng không yên tâm.

Lệ Khiếu Hằng thấy Đào Mộ cau chặt mày, không khỏi đưa tay ra nhéo lòng bàn tay Đào Mộ, dịu dàng an ủi: “Đừng lo lắng. Mặc kệ Trác Nghiêm có mục đích gì, bây giờ cũng đã bị chúng ta chú ý tới. Anh sẽ cử người theo dõi mỗi một hành động của anh ta.”

Lệ Khiếu Hằng tin rằng, dưới mí mắt của anh, dù Trác Nghiêm có là yêu ma quỷ quái cũng đừng hòng làm được trò trống gì.

Nhưng vào lúc này, Tống lão gia tử vẫn luôn giữ im lặng, nghe trợ lý Khương báo cáo xong, đột nhiên cảm thán gấp đôi: “Đây có lẽ là chỗ bất lợi khi không theo đuổi ngôi sao.”

“Nếu vị nữ sĩ này chú ý đến giới giải trí thì sẽ biết thân phận cô nhi và quá khứ của Tiểu Mộ.” Nếu biết những chuyện này, vị nữ sĩ kia có lẽ cũng sẽ liên tưởng giống quần chúng ăn dưa trên mạng, có lẽ cũng sẽ không nói dối như vậy.

“Cho nên người xưa vẫn luôn nói thư đáo dụng thời phương hận thiểu*, dù là ở thời đại nào, có thêm kiến thức, biết nhiều hơn một chút đều có lợi.”

*Nguyên văn là “thư đáo thời phương hận thiểu, sự phi kinh qua bất tri nan (书到用时方恨少,事非经过不知难): Sách học hành đến khi dùng mới ân hận là còn ít, nghĩa là làm việc mà chưa từng làm chẳng biết cái khó của nó. Có học nhiều mới biết ta còn dốt, có bắt tay vào làm mới biết việc ta làm là khó. Thành ngữ nhắc nhở chúng ta phải luôn khiêm tốn, đừng cho mình là đã tài giỏi rồi mà không cần phải học và thực hành.

Trong phòng khách sạn, cả đám người nghe lão gia tử tự dưng cảm thán, bất giác nhìn nhau.

Chỉ có Đào Mộ biết, Tống lão gia tử là đang lo lắng gần đây cậu bận công tác, lười học hành, nên mới nhắc nhở một chút.

Mặc dù Tống lão gia tử là đầu bếp, nhưng ông cũng coi như là xuất thân thế gia, năm đó cũng từng theo học một trường tư thục. Bao nhiêu năm nay vẫn kiên trì đọc sách, đọc báo, viết thư pháp. Trong mắt ông, ở độ tuổi của Đào Mộ, những cái khác có thể cho qua, nhưng tuyệt đối không được lơ là học tập.

Đào Mộ cười hì hì nói: “Lão gia tử, ông yên tâm đi. Ngày nào con cũng xem tin tức, đọc tư liệu, luôn chú ý đến tình hình quốc tế và tin tức quân sự trong nước.” Cái trước đương nhiên là vì để viết báo cáo phân tích cho Tư Bản Khiếu Hằng, cái sau thì là vì quay phim.

Tống lão gia tử nhìn dáng vẻ lấy lòng khoe mẽ của Đào Mộ, hơi mỉm cười. Bất kể Đào Mộ có phải là con của Thẩm gia hay không, trong lòng Tống lão gia tử không hy vọng Đào Mộ có liên quan đến Thẩm gia. Cũng không phải vì sợ Đào Mộ nhận cha mẹ ruột xong sẽ xa cách với bọn họ. Chỉ là Tống lão gia tử cảm thấy, môi trường ở Thẩm gia không thích hợp nuôi dạy con cái. Có thể nhìn thấy điều này từ tác phong làm việc kiêu ngạo bướng bỉnh của Thẩm Nghiên và Thẩm Dục.

Tống lão gia tử cảm thấy cách giáo dục của Thẩm gia có vấn đề. Hơn nữa, vợ chồng Thẩm Thế Uyên, một người thì tham lam thiển cận chỉ biết đến lợi ích, một người thì đầu óc mơ mơ màng màng hồ đồ không rõ ràng. Chỉ còn lại anh cả Thẩm gia là trông giống người bình thường, nhưng tính tình quá lạnh lùng, với lại xét theo địa vị của anh cả Thẩm gia hiện giờ, chỉ sợ người này chưa chắc đã hoan nghênh nhị công tử Thẩm gia trở về.

Vì vậy, lão gia tử cảm thấy rất may mắn, cũng may ADN của Đào Mộ không khớp với người nhà họ Thẩm. Mặc dù Tống lão gia tử rất ghét cách hành xử của Thẩm Dục, nhưng trong vụ việc này, lão gia tử vẫn đánh giá rất cao hành động không chút cẩu thả của Thẩm Dục. Vì thế, Tống lão gia tử đánh giá Thẩm Dục cực kỳ cao lập tức giục đại luật sư Chu nhanh chóng gửi thư luật sư cho Thẩm Dục.

Cái này gọi là có qua có lại.

Thế là, vào đêm lễ trao giải giải thưởng Kim Ô, Thẩm Dục lại nhận được thư luật sư.

°°°°°°°°°°

Lời editor: Tính ra thư luật sư chắc sắp chất đầy phòng rồi đó 🤣