Sau Khi Pháo Hôi Ác Độc Trọng Sinh

Chương 220




Edit + beta: Iris

“Tôi cũng đã nghe nói về những mâu thuẫn và bất hòa giữa cậu và Tiểu Dục.”

Trong trụ sở web Phi Tấn, Lâm lão phu nhân dùng ánh mắt tò mò nhưng không mất lịch sự để đánh giá Đào Mộ, sau một lúc lâu mới từ từ nói: “Thứ cho tôi nói thẳng, một người trẻ tuổi tài cao như Đào tổng, tài hoa hơn người, tuổi còn trẻ đã tạo ra khối tài sản ròng hàng chục tỷ, hẳn phải là người rộng lượng. Nếu đã như vậy, cần gì phải so đo với đứa nhỏ không hiểu chuyện như Thẩm Dục?”

Đào Mộ hơi mỉm cười: “Cũng không phải là tôi muốn so đo với cậu ta. Mà là với địa vị và sức ảnh hưởng của web Phi Tấn ngày nay, tôi không cho phép người khác bịa đặt phỉ báng.”

Đào Mộ hơi dừng lại một chút, ẩn ý bổ sung thêm: “Giống như tập đoàn Lâm thị không cho phép bê bối trong gia đình bị công khai ra ngoài, ảnh hưởng đến hình ảnh đối ngoại của công ty, thậm chí là ảnh hưởng đến dao động giá cổ phiếu. Lão phu nhân suy bụng ta ra bụng người, chắc là có thể hiểu được băn khoăn của tôi.”

Sắc mặt Lâm lão phu nhân khẽ thay đổi. Không rõ Đào Mộ có biết những video và ảnh chụp đó từ miệng Lạc Hi hay không, nên mới nói những lời này để thử bà.

Lâm lão phu nhân hơi mỉm cười: “Tôi nghe một số bình luận của giới truyền thông về Đào tổng, nói là Đào tổng tài hoa hơn người, giỏi ăn nói, chưa từng gặp bất lợi khi mắng chửi cư dân mạng. Hôm nay vừa gặp, tài ăn nói của Đào tổng quả nhiên rất phi thường.”

Đào Mộ cười khẽ, lười để ý đến những lời châm chọc lén lút của Lâm lão phu nhân, trực tiếp hỏi thẳng vào vấn đề: “Lần này lão phu nhân đến đây, là để bồi thường thay Thẩm Dục?”

“Đúng vậy.” Lâm lão phu nhân gật đầu, nhìn thoáng qua Đào Mộ dù là bề ngoài hay hành vi đều có chút quá sắc bén, dịu dàng nói: “Dung An nhà chúng tôi tạo nghiệt, suýt nữa hại một đứa trẻ ngoan như Thẩm Dục. Tôi là bà nội của Dung An, trưởng bối của Lâm gia, cần phải bồi thường cho Tiểu Dục thay cháu trai tôi, cũng coi như là một lời xin lỗi.”

“Không biết lúc trước web Phi Tấn khởi tố Tiểu Dục đã yêu cầu thằng bé bồi thường bao nhiêu?”

“Việc này thì tôi thật sự không có hỏi kỹ, lão phu nhân chờ một lát.” Đào Mộ nói xong, trực tiếp gọi điện cho Chu Thận Hành, mời Chu Thận Hành đến bàn bạc cụ thể vấn đề bồi thường với Lâm lão phu nhân.

Đại Luật sư Chu đang ở bộ phận pháp lý thảo luận với một số luật sư khác và các nhân viên ở bộ phận nhân sự, nhân viên ở bộ phận quản lý về các điều khoản cụ thể và tiêu chuẩn phân chia để phân loại hợp đồng nghệ sĩ. Sau khi nhận được điện thoại của Đào Mộ, hắn lập tức dâng lên tinh thần, cầm lấy tài liệu liên quan đến việc khởi tố Thẩm Dục, hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang đi đến.

Khi đại luật sư Chu đẩy cửa đi vào, Đào Mộ lặng lẽ thoáng nhìn giờ, chưa được 5 phút nữa, quả nhiên khi nói về tiền tài, hiệu quả công việc của đại luật sư Chu cao không như bình thường.

Có đại luật sư Chu “liều chết đòi tiền” đứng trước mặt, CEO Đào Mộ có thể thành công lui thân. Mà Lâm lão phu nhân trước đó đã thề son sắt là sẽ bồi thường và giao tiền thay Thẩm Dục, khi nghe thấy con số được đại luật sư Chu báo ra tức khắc hoảng hồn: “Một ngàn vạn?” Sao cậu không đi cướp luôn đi!

Câu sau suýt nữa buột miệng thốt ra, Lâm lão phu nhân cố kỵ hình ảnh quý tộc lâu đời của mình ở Hương Thành nên miễn cưỡng nuốt xuống tiếng hét này, nhưng vẫn cảm thấy khó tin: “Đào tổng, cái giá này, có phải đắt quá không?”

Vì ngại hình tượng, lời mà Lâm lão phu nhân chưa nói ra miệng chính là web Phi Tấn lại dám mở miệng đòi mức giá này, chẳng lẽ cho rằng Lâm gia bọn họ coi tiền như rác?

“Không hề quá phận chút nào.” Đại luật sư Chu vẻ mặt vô tội đáp lời, vỗ nhẹ chồng báo cáo trước mặt Lâm lão phu nhân.

Đây là số liệu mà bộ phận kỹ thuật web Phi Tấn đã tổng hợp lại kể từ lần đầu Thẩm Dục mở miệng bôi nhọ Đào Mộ, cho đến khi chuyện của Tào Miểu bị vạch trần, tất cả cư dân mạng đều làm theo và bôi nhọ Đào Mộ. Bao gồm không giới hạn ở mục tìm kiếm Phi Tấn, nền tảng Weibo, mục Qiandu và các mục liên quan từ các công cụ tìm kiếm khác. Tiếp theo là những tổn thất khác nhau mà Đào Mộ và web Phi Tấn phải gánh chịu trong mỗi quá trình bôi đen, bao gồm thiệt hại về hình ảnh và danh dự của Đào Mộ và web Phi Tấn, lượt người dùng đăng ký giảm và các nhà tài trợ vi phạm hợp đồng, v.v.

Trong hơn một năm, Thẩm Dục đã lợi dụng quyền phát biểu của mình với tư cách là nhân vật của công chúng, mấy lần ác ý dẫn dắt cư dân mạng bôi đen Đào Mộ dưới tình huống không có bằng chứng thuyết phục, thậm chí còn dẫn dắt fan của các minh tinh khác tiến hành bạo lực internet Đào Mộ… Đại luật sư Chu tổng hợp tất cả các hành vi của Thẩm Dục lại với nhau, vừa liệt kê những thiệt hại tinh thần và tiền tài của Đào Mộ ra, vừa so sánh mức độ chú ý cũng như mức độ nổi tiếng, thông cáo và đại ngôn mà Thẩm Dục nhận được khi bôi đen Đào Mộ. Mục đích là kết hợp hai người này lại với nhau, chứng minh rằng lý do Thẩm Dục bôi đen Đào Mộ là để tăng độ nổi tiếng của mình, đương nhiên việc này mang lại lợi ích kinh tế cũng có thể coi là “động cơ phạm tội” của Thẩm Dục, cố ý hạ thấp Đào Mộ. Lại xét thấy web Phi Tấn đang trên đà phát triển, rất dựa dẫm vào môi trường dư luận và hình ảnh của xí nghiệp, vì vậy hậu quả và ảnh hưởng khi Thẩm Dục bôi đen Đào Mộ tất nhiên cũng sẽ bị phóng đại.

Cho nên một ngàn vạn chắc chắn không phải là lừa đảo. Trên thực tế, đây là con số mà Chu Thận Hành đã đưa ra sau khi xem xét cẩn thận vốn lưu động của tập đoàn Thẩm thị và mức độ coi trọng Thẩm Dục của người nhà họ Thẩm, đồng thời suy ra điểm mấu chốt về khả năng chịu đựng của Thẩm gia. Nếu đơn giản xem xét mức độ thiệt hại mà Thẩm Dục mang đến cho Đào Mộ và web Phi Tấn, Chu Thận Hành thậm chí có thể thêm một con số 0 vào đằng sau con số này.

Chu Thận Hành chuẩn bị rất đầy đủ, chứng cứ cụ thể xác thực. Một phần lớn số liệu và báo chí đưa tin liên quan, hơn nữa còn có thống kê tổn thất được đặt ở trước mặt Lâm lão phu nhân, đến cuối cùng, ngay cả Lâm lão phu nhân cũng không thể không thừa nhận cái giá 1000 vạn quả thật đúng trọng tâm.

Nhưng trước khi tới đây, Lâm lão phu nhân cũng không ngờ web Phi Tấn lại muốn Thẩm Dục bồi thường nhiều như vậy. Trên thực tế, Lâm lão phu nhân cho rằng Thẩm Dục cùng lắm là xin lỗi trước công chúng, sau đó bồi thường 180 vạn tượng trưng là hết. Hoàn toàn không ngờ đến cuối cùng mức bồi thường lại gấp 10 lần bà tưởng tượng.

Chu Thận Hành không tán đồng, thở dài: “Nếu Thẩm Dục có thể mở cuộc họp báo công khai, chân thành xin lỗi trước mặt giới truyền thông và cư dân mạng toàn quốc thì mức bồi thường có thể bàn lại được. Mấu chốt là bây giờ Thẩm Dục đã bị Quang Điện phong sát, tất cả truyền thông trong nước không thể đưa tin những tin tức liên quan đến Thẩm Dục, web Phi Tấn chúng tôi cũng không thể nào nhận được lời xin lỗi công khai của Thẩm Dục. Nếu đã như vậy, chỉ có thể bù đắp ở phương diện bồi thường tiền thôi.”

“Web Phi Tấn chúng tôi sắp tiến hành vòng tài trợ A. Lúc trước Thẩm Dục tung tin bịa đặt, tạo ra nhiều tin tức tiêu cực, điều này dẫn đến ảnh hưởng rất xấu đối với web Phi Tấn. Nếu vòng tài trợ A thất bại, web Phi Tấn chúng tôi không phải chỉ chịu thiệt hại là 1000 vạn thôi đâu.” Đại luật sư Chu ba hoa chích chòe, nhưng lời nói lại rất chính xác, rất đáng tin cậy.

Lâm lão phu nhân lập tức tiếp lời: “Việc này giải quyết rất dễ. Nếu web Phi Tấn thực sự đang lên kế hoạch vòng tài trợ A, tập đoàn Lâm thị chúng tôi sẵn sàng ——”

“Chuyện này không liên quan đến chuyện chúng ta định nói hôm nay.” Đào Mộ ngắt lời Lâm lão phu nhân. Cậu liếc nhìn luật sư Chu một cái.

“Nói đến đây,” Chu Thận Hành vẫn vẻ mặt vô tội nhìn về phía Lâm lão phu nhân, cười tủm tỉm nói: “May mà Quang Điện hạ lệnh phong sát Thẩm Dục. Nếu không, tin tức Lâm tam công tử tranh giành tình cảm với người khác vì Thẩm Dục, bị người ta đánh gãy cái chân thứ ba bị cho ra ngoài sáng, chỉ sợ tập đoàn Lâm thị sẽ bị cho lên đầu đề theo.”

Lâm lão phu nhân không vui đặt ly cà phê xuống. Chuyện thứ hai bà tới web Phi Tấn, chính là để thảo luận với Đào Mộ về việc xóa hết các tin tức liên quan đến Lâm Dung An.

“Bao nhiêu tiền?” Trong khi Lâm Dung An đi du học, bởi vì tin tức tụ tập dâm loạn thường xuyên được đưa lên đầu đề bản tin giải trí nước Y, vì vậy Lâm gia đã quen với hoạt động xóa hết tin tức của các phương tiện truyền thông quan hệ công chúng. Chỉ là sau khi Lâm Dung An tốt nghiệp trở về Hương Thành, do thế lực của Lâm gia ở Hương Thành quá lớn nên không có nhiều báo chí dám đưa tin tiêu cực về Lâm Dung An, cùng lắm chỉ đăng một số mẩu tin nhỏ về chuyện Lâm tam công tử lăng nhăng phong lưu bao nuôi người mẫu, nữ minh tinh. Dù vậy, nếu Lâm gia có hơi bất mãn là bọn họ sẽ lập tức rút lại tin tức.

Chính vì thái độ phục tùng của giới truyền thông Hương Thành đã chiều hư Lâm gia, vì vậy khi lần đầu tiên Lâm gia liên hệ với web Phi Tấn mới có thái độ cứng rắn yêu cầu web Phi Tấn rút lại tin tức như vậy. Suy cho cùng, chính sách của đại lục có xu hướng hỗ trợ các doanh nhân Hương Thành, rất nhiều doanh nhân Hương Thành cảm thấy mình vượt trội hơn những người khác khi đầu tư vào đại lục. Cho nên không thèm để kiểu truyền thông mới như web Phi Tấn vào mắt.

Đáng tiếc web Phi Tấn không định mua bán với Lâm gia, thái độ còn cứng rắn hơn cả Lâm gia. Lâm lão phu nhân không còn cách nào khác ngoài việc dùng tiền để nói chuyện giống như đã làm với những truyền thông nước Y.

Với sức ảnh hưởng của web Phi Tấn đối với dư luận trong nước, việc rút lại các tin tức liên quan đến Lâm Dung An tất nhiên sẽ tốn một khoảng lớn chi phí quan hệ công chúng. Tuy nhiên, Lâm gia tài đại khí thô, có lẽ cũng không để bụng đến số tiền mấy trăm vạn này.

Ngược lại, chính việc web Phi Tấn yêu cầu Thẩm Dục bồi thường khiến Lâm lão phu nhân cảm thấy khó xử hơn.

“Không thể châm chước một chút sao?” Lâm lão phu nhân hỏi thử: “1000 vạn không phải là con số nhỏ.”

“Thế nên tôi rất tò mò, Lâm gia và Thẩm Dục không thân cũng chẳng quen, vì sao phải nhất quyết bồi thường thay cho cậu ta?” Đại luật sư Chu hỏi một câu, thuận tiện đề nghị: “Nhưng 1000 vạn quả thật không phải là con số nhỏ. Lão phu nhân có thể trao đổi với Thẩm gia, nếu hai nhà các người đồng ý hợp tác, số tiền này cũng không tính là số tiền lớn đối với Lâm gia và Thẩm gia.”

Không biết là vì đầu óc bị úng nước hay vì thật sự cảm thấy áy náy về chuyện của Lâm Dung An, Lâm lão phu nhân thế mà thật sự gọi điện cho chủ tịch Thẩm trước mặt Chu Thận Hành và Đào Mộ.

Nhìn thấy cảnh Lâm lão phu nhân kiên nhẫn trao đổi với chủ tịch Thẩm về việc bồi thường, Chu Thận Hành sốc đến mức không nói nên lời.

Thế giới này ảo đến vậy sao? Thực sự có người nóng lòng muốn bỏ ra mấy trăm vạn để bồi thường giúp người khác, còn sợ người khác không nhận?

Đại luật sư Chu không giấu được vẻ kinh ngạc trên mặt, quay đầu nhìn Đào Mộ đang bình tĩnh ngồi ở một bên, cậu hận sắt không thành thép lắc đầu.

Hóa ra não tàn cũng có lợi ích như vậy, nếu biết sớm thì đời này hắn đã không vất vả như vậy, hắn cũng muốn làm một em bé bồng bông!

Đào Mộ không hề biết bảo vật trấn trạch của web Phi Tấn nhà mình suýt nữa bị kích thích đến hóa thân thành yingyingguai*, cậu cũng đang rất kinh ngạc trước mạch não của Lâm lão phu nhân.

*Yingyingguai (嘤嘤怪): là một cái tên phổ biến trên Internet, chủ yếu dành cho một nhóm người thường nói với “嘤嘤嘤”. Mình tra thì có thấy bảo là “嘤嘘嘤” thực chất là một từ tượng thanh, mô phỏng âm thanh của một cô bé yếu đuối, cô đơn và bất lực đang nức nở khóc lóc, Vì vậy, trên mạng luôn có một số người thích kiểu độc ác, dễ thương, ăn nói kiểu nịnh nọt, ẻo lả và cuối cùng có thói quen nói câu cửa miệng là “嘘嘤嘤”.

Mà ở đối diện Đào Mộ, Lâm lão phu nhân đã thảo luận về tương lai của Thẩm Dục với chủ tịch Thẩm. Thậm chí còn chủ động đề nghị muốn để Thẩm Dục phát triển ở Hương Thành. Lâm lão phu nhân định dùng 500 vạn để mua đứt hợp đồng quản lý 10  năm của Thẩm Dục. Mặc dù hiện giờ giới giải trí Hương Thành đang trở nên trì trệ, nhưng con rết trăm chân có chết cũng không ngã xuống. Quá khứ huy hoàng của giới giải trí Hương Thành vẫn có thể lan tỏa đến Đông Nam Á. Lâm lão phu nhân cho rằng hình ảnh của Thẩm Dục rất có khí chất, tuy bị phong sát ở đại lục, nhưng đối với Hương Thành, thậm chí là Nghê Hồng và Bổng Quốc thì Thẩm Dục vẫn là một tờ giấy trắng. Lâm lão phu nhân tin rằng với tài năng và khí chất của Thẩm Dục, chắc chắn có thể tìm ra con đường huy hoàng cho riêng mình.

Sau khi Thẩm Dục bị Nghiêm gia nhắm vào và bị phong sát, cha con Thẩm gia vốn muốn từ bỏ Thẩm Dục, nhưng không ngờ Lâm lão phu nhân lại bày tỏ sự ủng hộ đối với Thẩm Dục. Mặc dù Lâm lão phu nhân đã xác nhận rằng phí ký hợp đồng 500 vạn này sẽ được trả trực tiếp cho web Phi Tấn dưới hình thức bồi thường.

Nhưng cái cha con Thẩm gia coi trọng thực ra không phải là 500 vạn, mà là thái độ của Lâm gia đối với Thẩm Dục.

Thẩm Dục đang đứng trong văn phòng chủ tịch của tập đoàn Thẩm thị, lo lắng cắn ngón tay. Không thể không nói, những lời Lạc Hi nói ngày đó trong phòng bệnh thực sự đã dọa hắn sợ, sợ Lâm gia sẽ truy cứu trách nhiệm hắn, sau khi Thẩm Dục rời khỏi phòng bệnh thì lập tức đi thẳng đến sân bay, đặt chuyến bay muộn nhất cùng ngày để về Hỗ Thành, cầu cứu cha và anh cả.

Nghiêm gia sử dụng quan hệ nhằm chống lại tập đoàn Thẩm thị, khiến hai cha con Thẩm gia giận chó đánh mèo Thẩm Dục. Không ngờ sau khi Thẩm Dục đến thủ đô lại còn có thể gây chuyện như vậy, không hiểu sao lại chọc trúng Lâm gia và Lạc gia, hại một người thành thái giám, một người bị gãy chân.

Cha con Thẩm gia đang đau đầu lo lắng không biết liệu bọn họ có bị hai nhà đó trả thù hay không thì nhận được cuộc gọi từ Lâm lão phu nhân.

Không những không trách tội Thẩm Dục, ngược lại còn cầu tình cho Thẩm Dục.

Điều này khiến cha con Thẩm gia một lần nữa nhận ra giá trị của Thẩm Dục.