Sau Khi Pháo Hôi Ác Độc Trọng Sinh

Chương 215




Edit + beta: Iris

Chu Thận Hành cũng biết chuyện web Phi Tấn nhận được lệnh phong sát. Khi mệnh lệnh truyền đến trụ sở web Phi Tấn dưới dạng văn bản, tất cả nhân viên web Phi Tấn đều vỗ tay vui mừng, tình huống quả thật nổ tung chảo.

Dù sao tất cả mọi người đều nhớ rõ họ Thẩm kia tà tâm chưa chừa thế nào, hơn nữa còn dùng mọi cách để kéo Đào tổng nhà bọn họ xuống nước đội nồi. Một nhị đại giả vô tích sự, đóng phim thì không gây ra được tiếng vang, làm gì cũng không được, luôn muốn buộc chặt Đào tống nhà bọn họ để cọ nhiệt. Thực sự giống như bị sâu lông rơi vào người. Bây giờ thì hay rồi, mẹ quê hương ra đòn nắm đấm sắt, cha Quang Điện kỷ luật nghiêm minh. Nói phong sát là phong sát, không để ai ho he thêm gì nữa.

Chu Thận Hành cũng cảm thấy vô cùng hả giận. Bản thân hắn là người tính toán chi li, có thù tất báo, quan trọng nhất là có đạo đức nghề nghiệp và ý thức tôn trọng nghề nghiệp. Thẩm Dục năm lần bảy lượt kéo Đào Mộ xuống nước để Đào Mộ đội nồi, ảnh hưởng đến hình ảnh tích cực của web Phi Tấn. Hành vi này rõ ràng là không để đại luật sư Chu vào mắt. Gián tiếp ảnh hưởng đến danh tiếng khiến người nghe phải sợ vỡ mật của đại luật sư Chu trong ngành. Nếu không phải Chu Thận Hành được web Phi Tấn chính thức thuê làm cố vấn pháp lý trưởng, chỉ sợ còn ảnh hưởng trực tiếp đến tiền lời của đại luật sư Chu.

Đối với đại luật sư Chu lấy việc kiếm tiền làm mục tiêu cả đời mà nói, đây chính là thâm cừu đại hận. Vì vậy sau khi đơn phương tuyên bố Thẩm Dục là kẻ thù không đội trời chung, đại luật sư Chu bắt đầu thu thập bằng chứng liên quan cho thấy Thẩm Dục bôi đen Đào Mộ, gây tổn thất kinh tế nặng nề cho web Phi Tấn.

Lần này, thư luật sư được gửi cho Thẩm Dục, cũng là Chu Thận Hành đưa ra kiến nghị và dốc sức thúc đẩy dưới danh nghĩa cố vấn pháp lý trưởng của web Phi Tấn.

“Tôi nhờ người điều tra tình hình tài chính của Thẩm Dục một chút, phát hiện cậu ta thực sự không có tài sản đứng tên nào. Tài khoản ngân hàng cũng chỉ còn lại chưa đến 10 vạn tệ. Vì vậy, nếu khởi tố Thẩm Dục, chỉ sợ chúng ta sẽ không nhận được nhiều khoản bồi thường, mà tôi lại không có ý tống Thẩm Dục vào tù.”

Suy cho cùng, đại luật sư Chu chỉ yêu tiền, ngoài tiền ra, hắn không có thâm cừu đại hận với Thẩm Dục. Hơn nữa, xét đến danh tiếng và hình ảnh của web Phi Tấn, đại luật sư Chu thật sự không thể tống người vào tù. Mặc dù fan của Thẩm Dục thường xuyên nói chuyện như đánh rắm, nhưng tống một đứa nhỏ 19 tuổi không giết người không phóng hỏa vào tù chỉ vì cái tội ngu đến mức không thể giao tiếp với người khác, không phải là phong cách làm việc của đại luật sư Chu.

Dù sao thì tội ngu không vi phạm luật hình sự.

“Cho nên, tốt nhất chúng ta có thể khiến tập đoàn Thẩm thị ra mặt thanh toán cho Thẩm Dục.” Nhưng hành động cụ thể có hơi phiền phức, đại luật sư Chu phải suy nghĩ cẩn thận.

“... Tôi thấy trong giới giải trí có rất nhiều fan gây quỹ tổ chức concert cho minh tinh, bồi thường thiệt hại. Nếu fan của Thẩm Dục cũng có thể tự động tự phát đứng ra, gom tiền bồi thường giúp Thẩm Dục thì tốt rồi.” Đại luật sư Chu đột nhiên nảy ra ý tưởng, cũng rất mới mẻ.

Đào Mộ mỉm cười, nói: “Chuyện này giao cho anh, tôi rất yên tâm. Tôi tìm anh là vì chuyện khác.”

Chuyện Đào Mộ muốn nói chính là các bạn học cùng lớp muốn ký hợp đồng quản lý với công ty điện ảnh của Đào Mộ. Trên thực tế, vào hơn nửa năm trước, Ôn Bảo đã nhắc đến chuyện này trong buổi tụ họp. Nhưng lúc ấy, mọi người đều không coi trọng nó. Nhưng khi Đào Mộ liên tục đầu tư vào 《 Huyết nhục trường thành 》 và 《 Thời thượng phong vân 》, hai bộ phim truyền hình này đã phá kỷ lục ratings sau khi phát sóng, thậm chí còn tạo ảnh hưởng rộng rãi trong xã hội. Quan trọng nhất là, dù là những diễn viên kỳ cựu từng tham gia đóng 《 Huyết nhục trường thành 》 hay những người mới ra mắt tham gia đóng 《 Thời thượng phong vân 》, sau khi bộ phim phát sóng, bọn họ đều trở thành những minh tinh nhà nhà biết đến.

Đặc biệt là nam chính Chiến Bân lão sư tham gia đóng 《 Huyết nhục trường thành 》, hiện giờ tất cả mọi người, trên có ông cụ 70 tuổi đến các cô dì, dưới có bé gái 12 13 tuổi đều coi hắn là thần tượng của mình. Mức độ nổi tiếng toàn quốc ngày càng tăng cao, độ nổi tiếng còn cao hơn cả minh tinh được yêu thích nhất hiện giờ. Mấy ngày hôm trước, 《 Quân báo 》 và 《 Hoa Hạ nhật báo 》 đã đề cập đến bộ phim 《 Huyết nhục trường thành 》 trong chuyên mục chủ đề kỷ niệm 60 năm thành lập Hoa Hạ. Cho rằng bộ phim truyền hình này đã phản ánh chân thật lịch sử tàn khốc nhưng đẫm máu của kháng chiến. Chiến Bân lão sư đã thể hiện hoàn hảo hình ảnh người cựu chiến binh cách mạng của Đảng ta. Thoát khỏi khuôn mẫu vĩ quang chính* và cao đại toàn**, làm một vị tướng kháng chiến chân thật, có máu có thịt, xuất hiện trước mặt khán giả với một diện mạo hoàn toàn mới. Bộ phim 《 Huyết nhục trường thành 》 khẳng định sự tích cực một cách hoàn hảo.

*Vĩ quang chính (伟光正): viết tắt của từ vĩ đại, vinh quang và đúng đắng, thường được sử dụng để mô tả những thứ phù hợp với các giá trị chủ đạo, đôi khi cũng được lòng như một sự mỉa mai để mô tả những điều quá cứng nhắc, thuyết giáo và trống rỗng.

**Cao đại toàn (高大全): là một lý thuyết về sáng tạo tác phẩm văn học nghệ thuật trong thời kỳ cách mạng văn hóa ở TQ Đại Lục, tức là nhân vật chính trong tác phẩm văn học nghệ thuật cần phải hoàn hảo.

Trong tin tức còn có sơ lược các sinh viên Kinh Ảnh sắm vai áo rồng, nói rằng đây mới là học viện điện ảnh Hoa Hạ bồi dưỡng ra sinh viên ưu tú, phải kiên định học tập, chú trọng thực tiễn, tập trung sức lực vào tác phẩm của bản thân nhiều hơn, chứ không phải dùng các loại lăng xê để lòe thiên hạ, thu hút sự chú ý của mọi người. Kể cả là diễn viên hay là minh tinh đều phải tìm kiếm sự thật trong sự thật, dùng tác phẩm để nói chuyện, mang đến sự tích cực cho cư dân mạng và khán giả.

Tuy bản chất của phần trích dẫn này là càu nhàu, cho rằng tất cả quần chúng ăn dưa không chú trọng các hoạt động tuyên truyền tích cực, ngược lại bị những tin đồn scandal thu hút, cảnh giới tư tưởng thật sự có hơi thấp. Nhưng đối với sinh viên Kinh Ảnh, diễn xuất của bọn họ có thể được 《 Quân báo 》 và 《 Hoa Hạ nhật báo 》 nêu lên làm ví dụ tích cực, chuyện này là một sự kiện đáng để chúc mừng. Nhà trường Kinh Ảnh cũng cảm thấy vinh dự lây.

Tóm lại, đám bạn Kinh Ảnh cũng coi như tận mắt chứng kiến năng lực chế tác phim ảnh của Đào Mộ. Chẳng những có thể chế tác ra một bộ phim chất lượng tốt, lại còn có thể tính đến ratings, quan trọng nhất là khi tính đến ratings, còn có thể nâng diễn viên nổi tiếng, nâng ra minh tinh. Thậm chí còn được phía chính phủ công nhận.

Xét đến việc sau lưng công ty điện ảnh của Đào Mộ là web Phi Tấn và Tư Bản Khiếu Hằng, con đường tuyên truyền và thực lực tư bản đều vô cùng hùng hậu, sinh viên Kinh Ảnh thật sự không thể nghĩ ra được trong ngành còn có công ty điện ảnh hoặc công ty nghệ sĩ nhà ai có thể so với công ty điện ảnh của Đào Mộ.

Vì vậy, đề tài trò chuyện cho vui trên bàn cơm lúc trước, bây giờ ngược lại đáng để suy xét nghiêm túc. Chẳng qua dù sao những bạn học đó không quen thân với Đào Mộ, lúc trước lặng lẽ uyển chuyển từ chối Đào Mộ, bây giờ cũng ngại chủ động nói ra. Chỉ phải lén lút tìm ba người bạn cùng phòng có mối quan hệ tốt với Đào Mộ, muốn nhờ bọn họ nói chuyện giúp.

Ôn Bảo đã định ký hợp đồng với công ty của Đào Mộ từ lâu. Bản thân hắn rất khâm phục kỹ năng diễn xuất của Đào Mộ, hơn nữa cũng có kế hoạch tương đối rõ ràng, chỉ muốn làm diễn viên, không muốn làm minh tinh. Vì vậy sau khi làm diễn viên quần chúng trong 《 Huyết nhục trường thành 》, Ôn Bảo đã hạ quyết tâm, trực tiếp ký hợp đồng quản lý. Quyết định này cũng được cả nhà họ Ôn tán thành. Suy cho cùng, với quan hệ giữa Ôn gia và Tống lão gia tử, Ôn Bảo ký hợp đồng với công ty điện ảnh của Đào Mộ, bọn họ rất yên tâm.

Đỗ Khang cũng có suy nghĩ tương tự Ôn Bảo, nên cũng trực tiếp ký hợp đồng. Tính cách của Đỗ Khang đã quyết định bản thân hắn là kiểu người không có kế hoạch nghề nghiệp quá mạnh, thuộc kiểu đi bước nào tính bước đó. Nếu không thì kiếp trước cũng không đến mức từ một diễn viên trở thành một diễn viên hài, cuối cùng đi lên con đường đạo diễn sau màn. Nhưng kiếp này có Đào Mộ quan sát hắn, con đường diễn viên của Đỗ Khang sẽ thuận lợi hơn kiếp trước một chút.

So với hai người bạn cùng phòng, Chử Toại An vốn đã có kế hoạch khác. Nhưng thấy ba người bạn cùng phòng đều cùng một công ty điện ảnh, hắn không muốn thực hiện kế hoạch đó nữa. Chử Toại An nghĩ rất hay, dù sao với độ giàu có và mối quan hệ của Đào Mộ, cho dù công ty không có phim, Đào Mộ cũng có thể giới thiệu bọn họ đến đoàn phim khác. Hơn nữa, nếu ký hợp đồng với công ty của Đào Mộ, hắn cũng có thể yên tâm. Ít nhất sẽ không xuất hiện chuyện xấu gì. Thậm chí nếu không muốn tham gia tiệc rượu, có Đào Mộ chống đỡ phía trước, bọn họ cũng không cần đi.

Chử Toại An trước mặt bạn bè tương đối dè dặt nhút nhát, thật ra ở bên ngoài lại sống rất nội tâm. Hắn thật sự rất ghét bầu không khí giao tiếp với người lạ, lại còn phải thổi phồng nhau. Bây giờ ký hợp đồng với công ty điện ảnh của Đào Mộ, từ sếp đến đồng nghiệp đều là người quen, bầu không khí làm việc cũng rất tự do. Có lẽ sẽ không giống như kiếp trước, đến cuối cùng thậm chí còn mắc chứng sợ giao tiếp.

Về phần suy nghĩ của các bạn học khác, ba người bạn cùng phòng cũng gọi điện chuyển lời cho Đào Mộ. Trước đó Đào Mộ bận chuyện khác nên không nhớ tới. Lần này Lạc Hi nhắc tới bữa tiệc mừng 《 Huyết nhục trường thành 》, Đào Mộ mới nhớ tới. Thế nên mới gọi điện cho đại luật sư Chu, hỏi chuyện hợp đồng quản lý —— thân quen khác nhau, hơn nữa tiềm năng cũng khác nhau, Đào Mộ hiển nhiên không thể ký hợp đồng với ba người Ôn Bảo giống với hợp đồng của các bạn học khác.

Ở điểm này, Đào Mộ phân rất rõ người trong người ngoài. Vì vậy có đôi khi, ngay cả cha Tiểu Tề cũng cười nhạo Đào Mộ là rất không thích hợp làm quản lý công ty, dùng người quá không khách quan. Tất cả người tin dùng đều là người trong nhà. Dưới tình huống này, thực ra người mới rất khó lên sàn, còn kiến nghị đào mộ có thể chọn dùng hệ thống quản lý chuyên nghiệp.

Đào Mộ cũng biết tật xấu của mình, nhưng kiếp trước cậu bị người ta phản bội đến quen, hệ thống quản lý chuyên nghiệp đến mấy vẫn cần có người quản lý. Đào Mộ không muốn mình vất vả làm việc ở bên ngoài, vừa lơ là là bị người ở sân sau ngáng chân. Cho nên cậu thà giao công ty cho người trong nhà, còn hơn là giao cho người ngoài không đáng tin.

Cũng may người thân mà Đào Mộ có thể tin tưởng đều là loại một người có giá trị bằng mười người. Ngay cả Chu Thận Hành trông có vẻ không đáng tin cũng là người chuyên về luật kinh tế, luật doanh nghiệp và kiện tụng thương mại, sau này khi gia nhập web Phi Tấn, hắn đã kịp thời chinh phục được lĩnh vực quản lý. Chẳng những kiếm được nhiều tiền hơn, mà còn được Đào Mộ coi trọng hơn.

Chu Thận Hành vốn tưởng Đào Mộ gọi cho hắn để nói về chuyện Thẩm Dục, kết quả Đào Mộ căn bản không nhắc đến chuyện này, toàn nói về chuyện hợp đồng quản lý.

Sau khi cúp máy, đại luật sư Chu keo kiệt bủn xỉn không khỏi cảm thán, Đào tổng của hắn không hổ là Đào tổng của hắn, bảo sao mới 19 tuổi đã có thể sáng lập ra một sạp gia nghiệp khổng lồ như vậy. Nhìn người có tư tưởng cởi mở này xem, không hề để con bọ con sâu vào mắt, không giống hắn, bị thiệt thòi mà không trả thù là cảm thấy rất khó chịu.

Đại luật sư Chu vừa cảm thán, vừa bưng một mâm tôm hùm đất lớn đi.

Sáng hôm sau, Đào Mộ xách một giỏ hoa quả tươi đến thăm Lạc lão gia tử.

Lạc lão gia tử vừa làm phẫu thuật xong, tuy đang nằm trên giường bệnh, nhưng trông ông rất cứng cỏi, lúc nói chuyện cũng rất to rõ, kéo tay Đào Mộ rồi khen Đào Mộ một trận, khen bộ phim truyền hình 《 Huyết nhục trường thành 》 quá hay.

“Nhưng mà một ngày hai tập quá ít. Lòng chú như bị mèo cào vậy, tối ngủ không yên. Chú nghe Lạc Hi nói trong tay con có trọn bộ, có thể cho chú một bản được không.”

Đào Mộ nói: “Không thành vấn đề ạ.”

Lạc lão gia tử không cần Đào Mộ dặn dò đã nói thẳng: “Con yên tâm. Chú chỉ xem một mình thôi. Tuyệt đối sẽ không để phim bị lộ ra ngoài. Mấy lão già kia cũng mong đến ruột gan cồn cào. Muốn liên hệ con mà không liên hệ được…”

Đào Mộ không biết mấy lão già mà Lạc lão gia tử nói là ai, chỉ nghe Lạc lão gia tử hỏi: “Đúng rồi, con có quay phim quân sự không? Không phải kiểu như 《 Huyết nhục trường thành 》, mà là tiên tiến hơn chút, kiểu phim miêu tả bộ đội đặc chủng ấy?”

Đào Mộ: “?”

Lạc lão gia tử nhìn vẻ mặt mờ mịt của Đào Mộ, cười nói: “Chú cũng không úp úp mở mở với con nữa, là chú hỏi giúp chiến hữu cũ thôi. Còn không phải vì kỳ trưng binh vừa mới kết thúc sao. Chất lượng chiêu mộ binh lính không được vừa ý. Kỳ thật trong hai năm gần đây, hiệu quả trưng binh không tốt lắm. Người trẻ tuổi bây giờ không muốn tham gia quân đội, thích vào đại học. Thật ra bọn chú cũng muốn tuyển lính sinh viên. Nhưng có rất ít sinh viên muốn làm lính!”

Lạc lão gia tử xuất thân từ quân đội, mặc dù sau này xuất ngũ chuyển nghề, nhưng vẫn còn liên lạc với các chiến hữu cũ. Lần này Lạc lão gia tử bị bệnh phải nằm viện, những chiến hữu cũ có tới thăm ông. Khi trò chuyện thì nhắc tới chuyện trưng binh. Trong đó có vị chiến hữu cũ nhắc tới bộ phim 《 Huyết nhục trường thành 》 quay rất hay, khiến người ta đồng cảm như bản thân cũng bị. Hận không thể trở lại thời đại đó lần nữa, xả thân tắm máu vì tổ quốc.

Lạc Hi ngồi ở một bên gọt táo cho bọn họ thản nhiên xen vào một câu, nói là để Đào Mộ quay một bộ phim bộ đội đặc chủng, quay sao cho nhiệt huyết một chút, thanh xuân một chút, thú vị một chút, để các sinh viên xem xong sẽ muốn đi lính.

Các chiến hữu cũ của Lạc lão gia tử nghe xong, hình như thật sự có chút thú vị. Chỉ là bọn họ không thân với Đào Mộ, cũng không biết cuối cùng Đào Mộ có thể làm được đến trình độ nào. Vì vậy nhờ Lạc lão gia tử hỏi thử. Nếu Đào Mộ cũng có ý này, có thể liên hệ với bộ phận tuyên truyền.

Đào Mộ thực sự không ngờ, đến thăm bệnh Lạc lão gia tử mà còn có thể nhận được nhiệm vụ quay phim tuyên truyền trưng binh. Nhưng đây cũng là một cơ hội rất tốt. Chẳng qua có một số việc phải nói trước.

“Lão gia tử ngài bằng lòng tin tưởng con, giao nhiệm vụ quan trọng như vậy cho con, là vinh hạnh của con. Nhưng bây giờ con vẫn là sinh viên, dù có muốn quay cũng phải chờ đến nghỉ đông. Và kịch bản cũng là một vấn đề.”

Lạc lão gia tử gật đầu: “Chuyện này thì chú hiểu, chỉ là muốn nói với con một tiếng thôi. Nếu con có hứng thú, có thể thử tiếp xúc một chút. Cứ chuẩn bị trước đi. Dù sao kỳ trưng binh năm nay cũng vừa mới qua, còn lâu mới đến năm sau!”